Sau khi từ chỗ thợ rèn về, lúc này đã là trời tối, cậu bước vào nhà đi tới căn phòng của mình. Bên trong căn phòng tối, Phương Vân Tiêu ngồi xếp bằng, hơi thở chậm rãi, trầm ổn. Dòng ký tự cổ xưa trong di tích dần hiện ra trong tâm trí cậu, như một dòng chảy bất tận của tri thức.
Khi cậu lần đầu chạm vào những ký tự ấy, một ý niệm xa xăm ùa vào tâm trí. Nó không chỉ đơn thuần là chữ viết mà còn chứa đựng cả một pháp môn thượng cổ. Công pháp này không dùng năng lượng như công nghệ hay siêu năng lực mà dựa vào một loại sức mạnh gọi là Linh Khí.
Cậu thử vận hành công pháp, nhưng rất nhanh nhận ra một vấn đề: Linh khí trong thế giới hiện tại đã cạn kiệt. Dù vậy, khi hòa nhập vào trạng thái thiền định sâu hơn, cậu cảm giác được một luồng năng lượng mỏng manh vẫn tồn tại đâu đó trong không gian.
Cậu tập trung tâm thần, điều chỉnh hơi thở theo nhịp điệu kỳ lạ của công pháp. Dần dần, những tia linh khí mỏng manh như sợi tóc từ từ bị hút vào cơ thể cậu. Ban đầu, chúng chỉ lơ lửng trong kinh mạch, yếu ớt và mong manh như làn khói. Nhưng theo từng nhịp hô hấp, những sợi linh khí ấy dần tụ lại, chảy theo một lộ trình nhất định, len lỏi qua từng đường kinh mạch, thấm vào xương tủy. Cuối cùng, chúng hội tụ tại đan điền nơi bụng dưới, tạo thành một dòng xoáy nhỏ bé, yếu ớt nhưng đầy tiềm năng.
Một cảm giác lạ thường xuất hiện. Cơ thể cậu dường như trở nên nhẹ hơn, từng tế bào như được tẩy rửa, loại bỏ tạp chất. Dòng linh khí nhỏ bé tiếp tục xoay tròn trong đan điền, chậm rãi nhưng không ngừng gia tăng. Đây chính là bước đầu tiên trên con đường tu luyện.
Từ trong ký ức truyền thừa của công pháp, Phương Vân Tiêu dần hiểu rõ về con đường tu luyện. Tu tiên không phải chỉ là việc hấp thụ linh khí, mà còn có những cấp bậc rõ ràng. Mỗi cấp bậc là một lần lột xác, một bước tiến gần hơn đến sự cường đại.
Luyện Khí - Giai đoạn đầu tiên, hấp thu linh khí để mở ra kinh mạch, củng cố thân thể, tích trữ linh lực trong đan điền.
Trúc Cơ - Giai đoạn củng cố nền móng, luyện hóa linh khí thành chân nguyên, rèn luyện kinh mạch và nội tạng để thích ứng với linh lực mạnh mẽ hơn.
Kim Đan - Hóa linh lực thành Kim Đan trong đan điền, tạo ra nguồn năng lượng mạnh mẽ vượt xa phàm nhân.
Nguyên Anh - Kim Đan vỡ ra, sinh ra một Nguyên Anh, một dạng phân thân của tu sĩ, có thể tồn tại độc lập.
Hóa Thần - Linh hồn tiến hóa mạnh mẽ, có thể rời khỏi cơ thể trong thời gian dài, điều khiển linh lực mạnh mẽ.
Luyện Hư - Tiến gần đến cảnh giới của tiên nhân, có thể tạo ra không gian cá nhân.
Hợp Thể - Linh hồn và thân thể hòa hợp, đạt đến sự hoàn mỹ về thể chất và tâm linh.
Đại Thừa - Giai đoạn cuối cùng trước khi phi thăng, sức mạnh gần như vô hạn trong thế giới này.
Độ Kiếp - Bước cuối cùng để trở thành Tiên Nhân, trải qua thiên kiếp để phá vỡ gông cùm nhân gian.
Mỗi một cảnh giới đều có sự thay đổi về bản chất, không phải chỉ đơn thuần là gia tăng sức mạnh. Hiện tại, Phương Vân Tiêu vẫn còn ở giai đoạn Luyện Khí, nhưng cậu biết rằng đây chỉ là bước khởi đầu.
Sau một đêm tu luyện, Phương Vân Tiêu mở mắt, cảm giác cơ thể có chút khác lạ. Mọi giác quan của cậu dường như trở nên nhạy bén hơn. Cậu có thể nghe thấy tiếng gió lùa qua khe cửa, cảm nhận rõ nhịp đập trái tim mình.
Cậu siết chặt bàn tay, cảm giác sức mạnh dâng trào. Cơ thể cậu không chỉ được cường hóa mà còn trở nên nhẹ nhàng hơn, linh hoạt hơn. Nhìn vào tấm gương đối diện, ánh mắt cậu sắc bén một cách kỳ lạ, như thể có một tầng ý chí vô hình vừa được khai mở.
Linh khí bên trong đan điền cậu vẫn còn rất ít, nhưng nó đã thực sự tồn tại. Chỉ cần tiếp tục hấp thu và tích lũy, sớm muộn gì nó cũng sẽ phát triển thành một biển khí chân chính.
Tuy vậy, cậu cũng nhận ra một điều: Lượng linh khí hấp thu được quá ít, chưa đủ để đạt đến một cảnh giới cao hơn. Cậu cần một phương pháp hiệu quả hơn, hoặc tìm một nguồn linh khí dồi dào hơn.
Trong một lần đi dạo trong khu chợ đồ cổ, Phương Vân Tiêu vô tình nhìn thấy một quyển sách cũ kỹ nằm lẫn trong đống đồ lặt vặt. Trên bìa sách, cậu thấy một ký tự quen thuộc—một ký tự giống với những gì cậu từng thấy trong di tích.
Người bán hàng già nua nhìn cậu, khẽ cười:
"Một món đồ cũ chẳng ai thèm để ý. Nếu cậu thích, cứ lấy đi."
Phương Vân Tiêu cầm lấy quyển sách, lật giở từng trang. Nội dung bên trong là những ghi chép về một thời đại đã mất, về những người từng có thể hấp thu linh khí.
Cuối sách có một dòng chữ mờ nhạt:
"Người có duyên, hãy tìm đến nơi ánh trăng không chiếu tới"
Phương Vân Tiêu tiếp tục nghiên cứu quyển sách cũ. Khi lật đến những trang cuối cùng, cậu phát hiện ra một đoạn văn kỳ lạ. Chữ viết rất nhạt, như thể đã bị thời gian bào mòn, nhưng khi cậu đưa tay chạm nhẹ vào, một luồng linh khí yếu ớt bỗng xuất hiện, khiến những ký tự mờ nhạt dần hiện lên rõ ràng.
Nội dung bên trong nói về một địa điểm bị lãng quên—Tàng Thư Các của một môn phái cổ xưa. Nơi đó từng là kho tàng kiến thức của tu tiên giới, nhưng đã bị phong ấn sau một biến cố lớn. Có lẽ đây chính là một manh mối quan trọng giúp cậu hiểu thêm về tu luyện.
Cậu ghi nhớ những thông tin này và quyết định tìm hiểu sâu hơn khi có cơ hội.
Càng đọc, Phương Vân Tiêu càng nhận thấy những đoạn văn trong sách không chỉ ghi chép về kiến thức tu luyện, mà còn ẩn chứa những ký hiệu kỳ lạ. Một số ký hiệu giống như một loại đồ hình trận pháp, nhưng cậu chưa thể hiểu rõ ý nghĩa của chúng. "Có thể đây là chìa khóa để mở ra phong ấn nào đó," cậu thầm nghĩ.
Trong bóng tối của thế giới hiện đại, một nhóm người đang bí mật thu thập thông tin về những hiện tượng bất thường. Họ là một tổ chức chuyên nghiên cứu những điều siêu nhiên, đặc biệt là những dấu vết liên quan đến tu tiên.
Một báo cáo vừa được gửi đến bàn của thủ lĩnh tổ chức này:
"Có dấu hiệu bất thường tại khu vực phía bắc. Một số cá nhân có biểu hiện lạ thường, không giống dị năng thông thường. Rất có thể đây là một dạng năng lực cổ đại chưa được giải mã."
Người đàn ông đọc xong, trầm ngâm một lúc rồi nở một nụ cười lạnh lùng. "Xem ra, chúng ta không phải là kẻ duy nhất tìm kiếm thứ này. Tiếp tục theo dõi!"
Hắn xoay người, ra hiệu cho một thuộc hạ đứng gần đó. "Triệu tập đội điều tra. Ta muốn biết rõ về những người có dấu hiệu bất thường này. Nếu thật sự có kẻ tu luyện theo con đường cổ xưa, ta muốn bọn chúng nằm trong tay ta trước khi người khác ra tay."
Ở một khu phố vắng vẻ, hai nhóm người đối đầu nhau. Một bên là những kẻ sở hữu dị năng, có thể điều khiển nguyên tố hoặc thay đổi hình dạng cơ thể. Bên còn lại chỉ có một người duy nhất—một kẻ khoác áo choàng đen, mái tóc bạc dài, ánh mắt sắc lạnh.
Một tên dị năng giả cười khẩy: "Chỉ có một mình mà dám đối đầu với chúng ta sao? Ngươi là ai?"
Người áo choàng không đáp, chỉ nhẹ nhàng đưa tay lên. Một tia sáng lóe lên, và ngay khoảnh khắc đó, không gian như bị bóp méo. Một luồng kiếm khí sắc bén bùng nổ, quét ngang cả con phố.
Tên dị năng giả đứng gần nhất trợn mắt hoảng sợ, cơ thể hắn bị cắt thành hai phần mà không kịp phản ứng. Những kẻ còn lại hoảng loạn, nhưng chưa kịp rút lui thì một giọng nói vang lên như đến từ hư không:
"Tu tiên... không phải thứ mà các ngươi có thể chống lại."
Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ nhóm dị năng giả đều bị tiêu diệt. Người áo choàng đen thu kiếm lại, lặng lẽ rời đi, để lại một con phố đổ nát và những thi thể lạnh ngắt.
Một bóng đen từ xa lặng lẽ quan sát toàn bộ sự việc, đôi mắt lóe lên tia sáng kỳ lạ. "Hắn là ai? Một tu tiên giả còn sống sót ư?"
Phương Vân Tiêu ngồi trên mái nhà, lặng lẽ nhìn lên bầu trời đêm. Cậu cảm nhận được một sự thay đổi nhỏ trong không gian. Linh khí... dường như đang tăng lên một chút.
Dù rất yếu, nhưng với một người đã bắt đầu tu luyện như cậu, đây là một dấu hiệu quan trọng. Cậu không biết điều gì đang xảy ra, nhưng chắc chắn rằng thế giới này đang dần bước vào một thời kỳ biến động.
Không chỉ vậy, một số sinh vật trong tự nhiên cũng bắt đầu có những phản ứng kỳ lạ. Một con hổ ẩn sâu trong núi rống lên một tiếng dài, đôi mắt nó bỗng lóe sáng như chứa đựng một luồng sức mạnh mới. Một dòng suối nhỏ vốn bình lặng, giờ đây lại xuất hiện những vệt sáng mờ nhạt, như thể linh khí đang hội tụ.
Cách đó hàng ngàn dặm, sâu trong các dãy núi, các trưởng lão của những môn phái tu tiên ẩn cư dần tỉnh lại sau giấc ngủ dài.
Một người mở mắt, ánh nhìn thâm trầm, thì thào: "Thời đại của tu tiên... sắp tái khởi."
Một hang động bí ẩn, bị phong ấn từ hàng nghìn năm trước, bắt đầu xuất hiện những vết nứt. Những ký tự cổ đại khắc trên tường dần tỏa sáng, như thể chúng đang đáp lại điều gì đó trong không gian.
Sâu bên trong hang, một bức tượng đá khổng lồ dần hé mở đôi mắt. "Linh khí… đang quay trở lại... Chẳng lẽ... thời đại ấy thực sự chưa kết thúc?"
(Chương 4 kết thúc)
Đọc thấy lỗi sai thì chỉ tôi nhá và đánh giá để tôi biết cảm nhận của bạn.