Grol vẫn đứng đó, đôi mắt đen vô hồn, không một tia phản ứng với cơn đau đang rỉ máu trên lưng. Máu chảy xối xả, nhưng hắn không kêu, không chững lại. Như một cỗ máy giết người đã bị xóa sạch cảm giác.
Hắn đặt cây rìu khổng lồ xuống đất, đứng thẳng người, hai tay siết lại. Từng mạch gân dọc cánh tay bắt đầu phát sáng, ánh đỏ như dung nham. Nhiệt độ tăng lên nhanh chóng. Không khí rung lên nhè nhẹ.
Bất ngờ—hắn đấm cả hai tay xuống mặt đất.
ẦM
Một xung kích lửa nổ tung từ chỗ hắn đứng, cuồn cuộn lan ra như sóng thần, đốt cháy cả nền đất, thổi bay gạch vụn, hướng thẳng về phía Jack và John.
Jack hét lớn: “Ông tránh ra!”
Anh không đợi thêm, ôm chặt lấy John, bẻ gối bật mạnh, nhảy vọt lên mái của tòa nhà gần đó ngay đúng lúc làn sóng lửa quét qua bên dưới, thiêu rụi mọi thứ trên đường đi.
Phừng
Ngọn lửa liếm trọn phần hẻm, để lại mặt đất cháy đen và bốc khói.
Jack hạ người trên mái nhà, nhẹ đặt John xuống, rồi nói nhanh:
“Sẽ ổn thôi. Tên này chỉ là cấp Thủ Lĩnh. Hắn ngang cơ tôi.”
“Phối hợp, chúng ta sẽ thắng.”
Không chờ đáp lại, Jack bật người lần nữa, lao thẳng vào Grol như một tia đỏ xé gió. Cặp Moonfang Claws sáng bạc vung nhẹ, lướt nhanh qua cánh tay phải đồ sộ của Grol, để lại một vệt sâu tóe máu.
Phụt
Máu phun ra ngay lập tức, nhưng Grol không hề nao núng. Hắn xoay người nhanh không tưởng, túm lấy chân Jack bằng một tay như thể anh là món đồ chơi nhẹ hều.
Không một lời, hắn quật Jack thẳng vào tường bên hông với lực đủ để làm nổ tung một bức tường đá.
RẦM
Jack gào lên đau đớn. Toàn thân anh đập mạnh vào tường, rơi xuống đất như bao cát, miệng bật máu. Cơn đau dội lên như từng đợt điện giật, dù cơ thể anh đang trong trạng thái Rage, nhưng đòn này vẫn quá nặng.
John thấy vậy, không do dự, niệm chú cấp tốc, tạo ra một lớp khiên năng lượng phủ quanh Jack đúng lúc Grol chuẩn bị dứt điểm thêm một đòn nữa.
Tấm khiên xuất hiện vừa kịp thời, đỡ lại đòn chớp nhoáng của tên Orc điên loạn.
Jack lăn ra đất, mặt cắt không còn giọt máu, hơi thở đứt đoạn, nhưng tay vẫn không buông Moonfang.
Dị năng Lửa. Sức mạnh Orc. Kỹ năng Thủ Lĩnh.
Jack hiểu rõ… đây không còn là một trận chiến thường nữa.
Mỗi đòn tấn công của Grol đều nặng như sấm giáng. Mỗi cú bổ đều có thể xẻ đôi tường đá, xé nát khiên phép, nghiền nát cả cơ thể nếu trúng trực tiếp. Jack đã lãnh một đòn rồi… và anh biết rõ: chỉ cần chậm một nhịp, lần tiếp theo sẽ là cuối cùng.
Cơ thể Jack rướm máu, đầu gối trầy xước, cánh tay bầm đen. Anh bò dậy chậm rãi, ho mạnh, phun ra một ngụm máu đỏ tươi xuống nền đá cháy sém. Nhưng ánh sáng trong mắt anh không hề tắt. Trái lại, nó sáng rực lên—cam cháy, sắc lạnh, như hai mảnh hoàng hôn bị bóp méo.
Aura đỏ quanh cơ thể anh đậm hơn.
Rage—dị năng của Jack—tiếp tục tăng cường theo mỗi vết thương. Máu càng chảy, anh càng nhanh, càng mạnh. Nhưng liệu nó có đủ khi đối thủ là một con quái vật với sức mạnh từng cú ra đòn đều như chí mạng tuyệt đối?
Không nghĩ thêm.
Jack gầm nhẹ, siết chặt cặp Moonfang Claws, rồi bứt tốc lao thẳng về phía Grol như một cơn gió đỏ thẫm.
Phía xa, John giơ quyền trượng, niệm phép nhanh như chớp. Một luồng sáng vàng từ đầu trượng xoáy thẳng vào tay Jack, bao phủ lên cặp vuốt bạc. Thánh thuật—một phép buff hiếm gặp, dùng để khuếch đại sát thương lên sinh vật mang dị chất bóng tối như Grol.
Moonfang giờ đây phát sáng lờ mờ màu vàng kim, ánh sáng phản chiếu lên mặt Jack—một chiến binh nửa người nửa quái vật đang lao tới như gió lốc.
Grol gầm lên, cầm rìu bằng hai tay, bổ ngang một cú quét rìu tầm thấp, âm thanh xé gió kèm tiếng kim loại cào đá chát chúa.
BÙMMM
Lưỡi rìu va trúng tòa nhà kế bên. Cả công trình phát nổ, gạch đá văng khắp không trung như một vụ nổ chấn động. Nhưng Jack không hề bị trúng.
Anh đã luồn qua.
Cúi người, ép sát mặt đất, thân hình Jack vút qua ngay dưới lưỡi rìu, gần đến mức mái tóc trắng của anh suýt bị xén sạch. Mặt anh cách mép thép chỉ vài centimet, nhưng đôi mắt không hề chớp.
Grol còn chưa kịp xoay lại.
Xoẹt
Jack trượt qua như bóng ma, vút qua bên dưới, mục tiêu không phải thân, không phải đầu… mà là chân.
Moonfang vung một đường.
Một vệt xé gió lạnh buốt quét thẳng qua gân sau đầu gối phải của Grol—một đường sâu và gọn, xuyên qua cả lớp giáp lẫn da thịt Orc.
PHỤT
Máu phun ra dữ dội, một tiếng gầm rú vang lên từ sâu trong cuống họng Grol. Cơ thể to lớn khuỵu xuống ngay lập tức, một chân rụng lực hoàn toàn, không còn trụ nổi.
Grol ngã quỵ nửa người, bàn tay đập xuống đất, mặt xoắn lại trong một biểu cảm méo mó giữa điên loạn và đau đớn.
Trên không, Jack đáp đất bằng nửa gối, máu chảy từ thái dương, nhưng nụ cười trên môi anh không hề nhạt đi.
Trận chiến… giờ mới thực sự bắt đầu.
Từ xa, John không ngừng vận pháp, luồng ánh sáng vàng từ trượng phép tiếp tục quấn quanh người Jack, từng lớp từng lớp tăng cường sức mạnh, tốc độ và độ chính xác. Ông biết—cơ hội như thế này không đến lần hai.
“Kết thúc hắn đi, Jack!” – John gầm lên.
Jack gật đầu, ngay khi Grol còn đang quỵ xuống vì vết cắt gân, anh siết chặt hai Moonfang, mắt bắn ra tia sát khí lạnh như thép.
“Lần này… tao sẽ kết thúc mày.”
Anh lao tới.
Toàn thân đỏ rực bởi Rage và buff của thánh thuật.
Moonfang sáng như hai đường chém của công lý. Mũi chân lướt sát mặt đất, thân hình như một viên đạn lao tới ngay đầu của Grol.
Anh xoay người giữa không trung, hai chân rút lên, chuẩn bị đòn xuyên phá toàn lực—đòn quyết định.
Nhưng
Ngay lúc Jack áp sát—
Phừng
Toàn bộ cơ thể Grol bùng cháy.
Da hắn đỏ rực lên như kim loại nung. Cả người hắn phát sáng như một lò phản ứng. Không phải phép, không phải Rune—đó là một vụ tự bức xạ năng lượng.
Một vụ nổ lửa xảy ra ngay khi Jack vừa vào tầm sát.
BOOOOOOM
Lửa và áp lực nổ tung từ thân thể Grol, phá tan mặt đất xung quanh, đẩy cả không gian trong hẻm bật ngược như bị cuốn vào lốc xoáy nhiệt. Nhiệt độ tăng vọt chỉ trong một giây, sức nóng mạnh đến mức gạch vụn bốc cháy, mái nhà gần đó vỡ tung.
John, dù ở xa, cũng bị sóng xung kích hất văng, lăn tròn trên mái ngói, trượng phép bật khỏi tay, thân thể ông va đập mạnh xuống một cạnh mái, máu trào ra từ mép.
Jack… lãnh trọn vụ nổ.
Anh bị ném ngược về phía tường hẻm, toàn thân bốc cháy, mái tóc bị cháy xém, làn da trên cánh tay, vai và cổ cháy loang lổ. Anh đập mạnh vào tường, rơi xuống đất như một thân xác không còn sức sống.
Bịch
Jack gục xuống, hơi thở yếu ớt.
Toàn thân bỏng nặng. Mùi thịt cháy lẫn với mùi tro. Moonfang rơi cách đó vài bước, không còn ánh sáng. Lớp Aura đỏ mờ dần.
Grol vẫn đứng đó, toàn thân rực lửa, thở dốc, nhưng không gục.
Trận chiến… vẫn chưa ngã ngũ.
Trong làn khói bụi còn chưa tan hết, Grol chậm rãi đứng dậy.
Hắn dẫm mạnh chân xuống, bẻ xoay vai như thể chẳng có gì từng xảy ra, hoàn toàn phớt lờ vết thương ở gân chân mà Jack vừa tạo ra.
Nhưng John—từ trên mái nhà vẫn còn đang thở gấp—thấy rõ điều bất thường.
“Không… vết cắt sâu như thế… đáng ra phải làm hắn què suốt trận…”
Từ vết rách đang rỉ máu phía sau đầu gối Grol, vài xúc tu màu đen nhỏ bắt đầu trồi ra, cuộn tròn rồi đâm ngược trở lại vào bên trong vết thương, như kim khâu bằng thịt sống. Chúng nhanh chóng kéo liền vết cắt, trong khi phần da thịt phồng lên, tự tái tạo lại ngay trước mắt.
“Cái gì…?” – John thở dốc, mắt mở to.
“Thứ này không phải hồi phục bình thường… nó là ký sinh…”
Grol cúi đầu, toàn thân rực lên như một bức tượng lửa sống, nhưng biểu cảm trên mặt hắn bắt đầu… vặn vẹo.
Hắn cười.
Không phải cười bình thường.
Một nụ cười méo xệch, dị dạng, kéo dài đến tận mang tai, đôi mắt đen kịt như không còn đồng tử.
“Hé hé hé…” – Giọng hắn vang lên, méo mó, lặp lại, như có hai kẻ đang nói cùng lúc.
“…Tao muốn thấy… thanh kiếm.…”
“…Cho tao thấy đi…” – Hắn ngẩng đầu, liếc nhìn Jack đang nằm bất động.
“Hé hé hé… thanh kiếm ấy… mày không xài được nữa à?”
Âm điệu kinh dị như vọng ra từ cổ họng của một con quái vật, không còn là Grol.
John cảm thấy lạnh sống lưng, chân khựng lại trên mái nhà. Ngay cả với tư cách là một người từng trải qua chiến tranh với Vampire, ông chưa từng nghe giọng nào như vậy.