Chương 47: William muốn có Jack

Jack giơ tay lên, và thanh Last Light đang nằm cạnh cô gái bị thương ở phía xa đột nhiên rung lên dữ dội, rồi bay thẳng về phía anh như một tia chớp. Dù trước đó Jack là một Vampire chuyên chiến đấu bằng tay không và móng vuốt, nhưng giờ đây, việc dùng kiếm lại như một bản năng với anh – một điều kỳ lạ chưa ai lý giải được.

Thanh kiếm vừa chạm tay, Jack lập tức xoay người, giơ cao và cắm thẳng mũi kiếm nhắm vào ngực Grol. Nhưng đúng lúc đó, một con quái vật khổng lồ do Grol tạo ra đã biến hình thành quả cầu gai đen kịt, phóng tới với tốc độ kinh hoàng. Jack buộc phải xoay Last Light lên đỡ đòn, cú va chạm tạo ra âm thanh vang dội như sấm động.

Ngay khi bị ngăn lại, Grol không chần chừ, kích hoạt Fire Teleport và bốc hơi ngay trước mắt Jack. Anh đang đứng trên người hắn, và giờ thì hẫng chân rơi thẳng xuống. Phía dưới là sáu, bảy con quái vật – toàn bộ bầy dị dạng mà Grol đã sinh ra – đang há miệng chờ sẵn.

Trong không trung, Jack xoay người, nắm chặt cán kiếm, mũi kiếm hướng thẳng xuống đất. Cú tiếp đất cực mạnh. Mũi Last Light cắm sâu xuống nền đất vỡ nát, ngay khoảnh khắc đó, vết nứt vàng lan rộng như mạng nhện từ điểm tiếp xúc của thanh kiếm. Rồi, một luồng xung kích khổng lồ màu vàng rực cháy bùng nổ từ mũi kiếm, đẩy tung tất cả quái vật trong bán kính vài chục mét. Bầu trời đỏ của Red Sky bị ánh sáng ấy đẩy lùi, trong thoáng chốc, nó giống như ánh sáng mặt trời thật sự vừa rạch toạc lớp màn đêm đẫm máu. Lũ quái vật đen thui – những sinh vật quái dị được sinh ra từ xúc tu của Grol – cháy rụi trong vòng vài giây, tan thành tro bụi.

Grol lúc này đang ở xa. Hắn không tận mắt chứng kiến, nhưng đôi mắt của William thì có. Cả Grol và William cùng lúc khựng người. Trong bóng tối của Crimvale Citadel, William đang ngồi trên chiếc ghế bành bằng đá đen, mắt khép hờ. Một luồng chấn động truyền qua kết nối linh hồn khiến hắn mở trừng mắt, toàn bộ tròng mắt hắn trắng dã. William từ từ đứng lên khỏi ghế. “Không thể nhầm được…” – hắn thì thầm, giọng nói tràn ngập sự thèm khát:

“Chính là nó……Ánh sáng mặt trời. Và ta… nhất định… phải là kẻ đầu tiên có được ngươi . Trước khi tin tức về ngươi lan tới Hội Đồng Council of the Blood Revelation ”

Bất ngờ, toàn thân William căng cứng. Các mạch máu đen nổi cuồn cuộn lên cổ, lên mặt. Hắn nghiến răng ken két, bàn tay run rẩy. Một vài giọt mồ hôi nhỏ từ trán hắn rơi xuống sàn đá. Hắn gồng lên, tay siết chặt, thở gấp.

Ở thực tại, Grol đột ngột gào rú thảm thiết. Từ khắp cơ thể hắn, những đường gân đen bắt đầu rút ngược trở lại – như có thứ gì đó đang hút chúng vào trong. Nhưng thay vì biến mất, tất cả chúng lại tụ lại một điểm: giữa ngực hắn. Hàng trăm xúc tu đen xì, nhớp nháp và quái dị trồi lên từ da thịt Grol. Chúng mọc tua tủa như bầy rắn, đan xen vào nhau một cách kỳ dị. Nếu quan sát kỹ, có thể thấy chúng đều đang dồn về một mối duy nhất – tâm ngực hắn – nơi năng năng lượng đang tụ hội.

Grol khựng lại. Cái đầu khổng lồ của hắn rũ xuống. Cơ thể thả lỏng. Mắt hắn nhắm nghiền như đã chết. Ngay lúc đó—một luồng sức mạnh nặng nề và áp lực như thực thể sống bắt đầu lan tỏa từ cơ thể hắn. Không khí xung quanh dày đặc như thể đang bị ép lại. Cỏ cây gần đó rạp xuống không vì gió mà vì lực vô hình.

Jack từ xa lập tức cảm nhận được. Một thứ gì đó quá mức nguy hiểm đang được khai sinh. Anh lập tức dồn ánh mắt về phía Grol, ánh mắt căng thẳng.

Và rồi—ngay giữa ngực Grol, nơi các xúc tu đen hội tụ— “ẦM!” Một con mắt khổng lồ – đỏ rực, đầy mạch máu đen – mở toang ra. Tròng mắt giật nhẹ như đang quét nhìn mọi hướng, rồi dừng lại, nhìn thẳng vào Jack.

Tiếp theo đó, từ khắp cơ thể Grol, năm cái chân khổng lồ chui ra. Chúng trồi ra từ vai, bụng, hông – như thể da thịt bị xé toạc, phun ra đám chân dị dạng. Toàn bộ đều mang một màu đen xì, bề mặt nổi gân máu và các sợi dây dính đầy chất lỏng đen. Các bàn chân đó đâm xuống mặt đất, cắm chặt như cột trụ của một con quái vật địa ngục.

Cơ thể Grol giờ không còn là Grol nữa. Từ một Orc Vampire cao hơn bốn mét, hắn giờ đã biến thành thứ gì đó hoàn toàn khác – lớn hơn, dị dạng hơn, cao ít nhất sáu mét. Cái đầu rũ xuống, tay chân buông thõng, như một xác chết bị treo giữa không trung. Toàn bộ cơ thể hắn giờ giống như một bàn tay quỷ, năm ngón là năm cái chân, còn Grol thì bị treo lơ lửng ngay chính giữa lòng bàn tay ấy.

Con mắt đỏ ở ngực tiếp tục nhìn Jack chằm chằm không chớp, như muốn nuốt linh hồn anh từ khoảng cách hàng chục mét.

Rồi—ngay bên dưới con mắt đó, một cái miệng khổng lồ đầy răng nanh sắc nhọn mở ra. Nó rít lên một tiếng kinh hoàng. “Zeeeeeeeeeeeeeeppppppppppppp!” Âm thanh như tiếng thú hoang khát máu, vang vọng cả vùng trời. Một cơn sát khí khổng lồ phóng ra như lưỡi dao vô hình, khiến da thịt Jack nổi gai ốc.

Cho tao tham gia nhé."

William, trong căn phòng riêng ở Crimvale Citadel, Hắn nghiêng đầu sang một bên, như thể đang tận hưởng từng khoảnh khắc hỗn loạn ngoài kia

Jack siết chặt thanh Last Light, ánh mắt anh tập trung vào con quái vật khổng lồ đang sừng sững trước mặt. Anh biết, trận chiến này sẽ vô cùng khó khăn, có thể là trận chiến sinh tử. Trong khoảnh khắc căng thẳng ấy, khuôn mặt già nua của John chợt hiện về trong tâm trí anh, cùng với lời dặn dò đầy lo lắng: "Đừng chết nhé."

Jack mỉm cười nhẹ. Đôi mắt màu cam như hoàng hôn của anh vẫn kiên định, không hề nao núng, nhìn thẳng vào con quái vật, một tia quyết tâm cháy bỏng ẩn sâu trong đó.

Grol—không, giờ phải gọi là hiện thân của William—rít lên một tiếng ghê rợn, như tiếng cào của hàng ngàn móng vuốt vào kim loại. Đáp lại ánh mắt kiên định của Jack, hắn gồng người, rồi hai chiếc chân nhọn mọc từ vùng vai bắt đầu biến đổi. Các đường gân đen nổi lên, co giật. Phần đầu nhọn của chúng chuyển sang màu đỏ rực, tụ lại thành những chấm lửa li ti đang dao động dữ dội, phát ra nhiệt lượng khủng khiếp.

“Chíu!” Một tia năng lượng lửa bắn thẳng ra từ đầu nhọn đó. Tốc độ của nó không tưởng, xé gió như muốn xuyên thủng cả bầu trời. Jack thoáng bất ngờ. Anh gần như không kịp phản ứng. Nhưng đúng khoảnh khắc tia năng lượng chỉ còn cách vài milimet, Last Light đã được giơ lên đúng lúc.

ẦM! Tia năng lượng va chạm với Last Light rồi bị chẻ đôi, hai luồng lửa bị bẻ cong sang hai bên, lao thẳng vào hai tòa nhà gần đó. Hai vụ nổ nhiệt xảy ra đồng thời. Hai tòa nhà bốc cháy dữ dội, đổ sụp trong biển lửa.

Jack nhíu mày. Mồ hôi bắt đầu lăn dài trên trán. Tay anh tê dại đi vì sức ép. “Mình mà trúng đòn đó thì...” Anh dương như đã hiểu ra gì đó. Đây không còn là cấp độ sức mạnh của Grol nữa. Con Quái Vật đang đứng trước mặt anh—là một thực thể khác, sử dụng thể xác của Grol như một con rối. Một con quái vật được William thao túng và khuếch đại lên tới cực điểm, chỉ có điều là Jack chưa biết william là ai mà thôi.

Ở giữa ngực Grol, cái miệng đầy răng đột nhiên nở nụ cười—một nụ cười ma quái, tàn bạo, Trong khi đó cái xác grol vẫn cheo lủng lẳng trên năm ngón tay kinh dị đó

Jack siết chặt Last Light. Đây không phải lúc để suy nghĩ lung tung cuộc chiến hiện giờ đã ở thế cân bằng không còn lợi thế có Jack như lúc jack mới thức tỉnh lại last light khi nãy nữa. Anh chân đạp mạnh xuống đất, tạo ra một xung kích nhỏ, lưỡi kiếm phát sáng. Không chút do dự, Jack lao thẳng về phía con quái vật, mũi kiếm nhắm thẳng vào con mắt đỏ đang nhìn anh từ xa với ánh nhìn trống rỗng.

Con quái vật—hình dạng như một bàn tay khổng lồ với năm “ngón chân” cắm xuống đất—không hề tỏ ra sợ hãi. Một trong các ngón nhọn đó cúi xuống nhặt lấy cây rìu rune đỏ rực mà Grol từng sử dụng. Khi Jack vừa vào tầm, nó xoay toàn thân 180 độ, rồi nện cây rìu lửa khổng lồ thẳng về phía anh. Đây là một cú nện hoàn toàn khác biệt với Grol khi nãy chỉ nhìn thôi cũng thể cảm nhận được sức mạnh hiện giờ là vô cùng khác biệt .

"KENGGGGGGGGGG!!!" chát chúa vang vọng khi Last Light đối đầu với lưỡi rìu khổng lồ. Một âm thanh va chạm quen thuộc, nhưng lần này, có điều gì đó hoàn toàn khác.

Khoảnh khắc cây rìu đỏ rực giáng xuống, Jack vẫn đỡ đòn như thường lệ, nhưng... "RẮC!"

Một cơn đau buốt nhói từ xương cẳng tay trái xộc thẳng lên não, khiến anh khựng lại. Last Light rung lên bần bật, như thể chính thanh kiếm cũng đang rên rỉ dưới áp lực khủng khiếp.

Và rồi... "ẦM!!"

Last Light bị hất văng khỏi tay Jack. Một làn sóng xung kích lan tỏa, thổi tung bụi đất và gạch vụn quanh hai người. Thanh kiếm bay xoáy lên trời, cắm phập xuống mặt đất cách đó hàng chục mét.

Còn Jack—anh bị thổi bay đi như một viên đạn. Cơ thể anh đập mạnh vào bức tường xi măng của một tòa nhà gần đó. Tiếng "RẦM" vang lên, cả mảng tường vỡ vụn, khói bụi mù mịt.

Mảnh gạch rơi lộp bộp. Một khoảng im lặng ngắn bao trùm chiến trường.

Chỉ còn tiếng gầm gừ trầm đục của con quái vật mang hình hài Grol, đứng đó, nắm chặt cây rìu lửa vẫn còn đỏ rực.