Một làn không khí lạnh lẽo thực sự chạy dọc sống lưng tất cả những người đang lắng nghe. Seiryu bất giác đưa tay lên che miệng, đôi mắt cô mở to đầy kinh hoàng trước thông tin man rợ đó. Kael nhíu mày, cố gắng phân tích thông tin dưới góc độ khoa học nhưng không thể lý giải nổi sự tà ác đó. Selena siết chặt chuôi dao găm, ánh mắt cô tối sầm lại, dường như những lời của Kaelric đã chạm đến một ký ức đau thương nào đó trong quá khứ bí ẩn của cô. Raizen, dù đã chuẩn bị tinh thần đối mặt với sự tàn bạo, cũng không khỏi rùng mình trước viễn cảnh về một thế lực có tổ chức, mạnh mẽ và lại vô cùng man rợ như vậy. Đây không chỉ là cuộc chiến sinh tồn, đây là cuộc chiến chống lại một thứ còn tồi tệ hơn cả quái vật.
Kaelric hắng giọng, kéo mọi người về thực tại. "Nếu đúng như Erynn báo cáo, hơn hai trăm tên lính với Stormclaw đầu đàn và hai mươi con Fanghowl, thì đây chỉ là một trong số rất nhiều đội quân nhỏ (từ 50 đến 3-400 tên) mà thế lực ở Blackspire thường xuyên cử đi để thực hiện nhiệm vụ tàn bạo đó. Chúng có tổ chức, vũ khí tốt, kỷ luật thép và cực kỳ tàn nhẫn. Ta đã từng nghe những câu chuyện kinh hoàng về chúng từ những người trinh sát hiếm hoi may mắn sống sót của các tiền đồn khác đã bị chúng xóa sổ cách đây nhiều mùa đông. Không một ai đối đầu trực diện với các đội quân đó mà giữ được mạng, trừ khi…" Ông lại nhìn thẳng vào Raizen, ánh mắt già nua giờ đây không còn nhiều nghi ngờ, mà chủ yếu là sự đánh giá và một chút hy vọng cuối cùng. "…Trừ khi ngươi có một kế hoạch thực sự sắc bén, một kế hoạch đủ thông minh và táo bạo để bù đắp lại sự chênh lệch về lực lượng. Ngươi có kế hoạch gì để đối mặt với chúng đây, người dẫn đường?"
Raizen gật đầu một cách quả quyết, ánh mắt anh đã lấy lại được sự bình tĩnh và tập trung cao độ, dù những thông tin Kaelric vừa cung cấp khiến tình hình trở nên nghiêm trọng hơn gấp bội. Anh bước lên tảng đá cao mà anh thường đứng, để tất cả mọi người có thể nhìn thấy anh và nghe rõ từng lời anh nói. Giọng anh trầm nhưng vang vọng, rõ ràng và dứt khoát, không còn một chút do dự, như thể anh đã có sẵn câu trả lời:
"Chúng đông hơn chúng ta, đó là sự thật. Chúng có vũ khí tốt hơn, có quái vật mạnh hơn. Nhưng," anh nhấn mạnh, giọng đầy uy lực, "chúng không biết rõ địa hình khu rừng chết này bằng một phần mười chúng ta. Chúng không biết những con đường mòn ẩn khuất, những vách đá hiểm trở, những khu vực sương mù dày đặc quanh con suối lớn phía tây – nơi chúng ta sẽ chọn làm chiến trường. Chúng không biết chúng ta đã hạ gục con Clawstalker hùng mạnh như thế nào, chúng càng không biết chúng ta đã dùng trí tuệ và bẫy rập để giết chết hai con Ironhide da sắt tưởng như bất khả chiến bại ra sao. Và chắc chắn một điều, chúng không thể nào biết được lòng dũng cảm và sự quyết tâm bảo vệ đồng đội, bảo vệ mái nhà của chúng ta lớn đến nhường nào!" Anh giơ cao cây giáo trong tay, mũi giáo sắc bén ánh lên dưới ánh lửa trại. "Chúng ta sẽ vận dụng tất cả những gì chúng ta có: lợi thế địa hình, sự hiểu biết về kẻ thù qua trinh sát, bẫy rập tinh vi, chiến thuật dụ địch thông minh, và những đòn tấn công bất ngờ từ mọi hướng. Mục tiêu chính của chúng ta là con Stormclaw đầu đàn và tên chỉ huy của chúng. Hạ được chúng, bầy Fanghowl và đám lính ô hợp kia sẽ chỉ còn là một mớ hỗn loạn. Đây không còn là một cuộc đi săn thú dữ đơn thuần nữa – đây là một cuộc chiến tranh sinh tồn thực sự, và chúng ta sẽ khiến cho đội quân Shadowfang phải trả một cái giá cực kỳ đắt, phải hối hận vì từng bước chân ngu ngốc dám đặt vào lãnh thổ của Aerith!"
Anh quay người, nhìn thẳng vào Kael, giọng ra lệnh ngắn gọn, dứt khoát, không cho phép bất kỳ sự chậm trễ nào: "Kael, tôi cần anh và đội kỹ thuật của anh tập trung hoàn thành việc chế tạo thêm nỏ – càng nhiều càng tốt, ít nhất phải đạt được hai mươi cái nữa trước khi trời sáng. Dùng hết số gỗ sồi khô cứng rắn còn lại từ hố bẫy Ironhide. Gắn đầu tên bằng đá lửa loại tốt nhất hoặc những mảnh kim loại phế liệu sắc bén nhất mà anh có thể tìm thấy. Ưu tiên hàng đầu là làm thêm thật nhiều tên lửa – thứ vũ khí duy nhất chúng ta thấy có vẻ hiệu quả để đối phó với con Stormclaw đầu đàn đó. Chuẩn bị thêm thật nhiều bẫy gai nữa – gấp đôi số lượng chúng ta đã dùng cho Clawstalker, phải làm loại lớn hơn, cọc dài hơn và chắc chắn hơn. Đặt chúng dày đặc dọc theo các lối mòn và những khu vực trống trải gần con suối lớn phía tây, nơi chúng có thể hành quân qua. Anh và những chiếc nỏ liên hoàn của anh là xương sống của hệ thống phòng thủ tầm xa và là chìa khóa quan trọng để chúng ta đối phó hiệu quả với bầy Fanghowl hung dữ kia."
Kael gật mạnh đầu, mọi nỗi lo lắng ban đầu về kỹ thuật dường như đã tan biến, thay vào đó là sự tập trung cao độ và niềm đam mê của một kỹ sư khi đối mặt với một thử thách kỹ thuật cực đại. Đôi tay anh siết chặt chiếc nỏ đang cầm mẫu, ánh mắt xanh nhạt sáng lên đầy quyết tâm: "Hai mươi nỏ liên hoàn và thật nhiều tên lửa trong nửa ngày tới? Rất khó, nhưng chắc chắn làm được! Tôi sẽ gọi ngay mười người từ nhóm 47 đã quen việc và khéo tay nhất đến phụ giúp tôi ngay bây giờ. Họ đã thấy cách tôi làm bẫy trước đó, lần này sẽ nhanh hơn nhiều. Tên lửa sẽ sẵn sàng để đón tiếp con Stormclaw! Shadowfang rồi sẽ phải nếm mùi công nghệ của tiền đồn Aerith!"
Tiếp theo, Raizen nhìn sang những người có kinh nghiệm nhất về địa hình và rừng núi: "Torin, Harvok, Jorin – tôi cần các anh dẫn thêm vài người nhanh nhẹn và thông thuộc địa hình nhất nữa, đi cùng Erynn ngay khi cậu ấy có thể đứng dậy được, tức tốc đến khu vực suối lớn phía tây. Lập một bản đồ chi tiết nhất có thể khu vực đó – đánh dấu cẩn thận mọi vị trí thuận lợi để chúng ta có thể ẩn nấp phục kích, các điểm có thể đặt bẫy lớn hiệu quả, các điểm cao có tầm nhìn tốt để đội nỏ của Kael có thể bắn tỉa (đặc biệt là nhắm vào con Stormclaw và chỉ huy của chúng), và quan trọng không kém là những đường rút lui an toàn trong trường hợp tình hình trở nên bất lợi. Phải tính toán thật kỹ lưỡng địa hình, độ sâu ước lượng của con suối, các vách đá có thể lợi dụng, mọi thứ dù là nhỏ nhất có thể giúp chúng ta giành được lợi thế trong trận chiến sắp tới. Tôi cần bản đồ đó trước khi trời tối hẳn để chúng ta kịp lên đường trinh sát."
Torin, dù một tay vẫn đang bị thương sau trận du kích đêm qua, chống cây gậy gỗ đứng thẳng người, gật đầu một cách nghiêm nghị: "Rõ lệnh, Raizen! Tôi sẽ chọn Jorin, Harvok và hai người nhanh nhẹn, thông thạo đường sá nhất nữa là Varek và Kaelin. Chúng tôi sẽ có bản đồ chi tiết cho anh trước khi trăng lên đỉnh đầu."
Sau đó, anh quay sang hai người đồng đội thân cận nhất của mình, Selena và Seiryu: "Selena, Seiryu, hai người chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ cần thiết. Ngay khi nhóm của Torin mang bản đồ về, chúng ta sẽ lập tức lên đường đi trinh sát thực địa. Lần này, chúng ta phải tiếp cận gần hơn nữa, phải thật cẩn thận. Ta cần biết chính xác Shadowfang đã đóng trại ở đâu, cách chúng bố trí hệ thống phòng thủ, đội hình tuần tra của chúng thay đổi thế nào sau đêm qua, và quan trọng nhất là con Stormclaw đầu đàn đó cùng bầy Fanghowl của nó – nó có thực sự nguy hiểm và thông minh như Erynn mô tả không, và liệu nó có bộc lộ điểm yếu nào không. Nếu có cơ hội an toàn, chúng ta sẽ đặt một vài bẫy dây nhỏ dọc theo đường hành quân dự kiến của chúng vào sáng mai để làm chậm bước tiến, tạo thêm thời gian cho chúng ta chuẩn bị."
Selena nhếch mép cười, xoay con dao găm trong tay một cách điêu luyện, ánh mắt cô lóe lên vẻ thích thú đầy nguy hiểm: "Trinh sát ban đêm với anh à? Nghe cũng có vẻ vui đấy. Lần này tôi cũng muốn xem tận mắt mặt mũi cái đám Shadowfang khốn kiếp đó và con sói điện đầu đàn hống hách của chúng xem sao."
Seiryu, tay đã cất gọn gàng con dao mổ vào hộp y tế bằng thép, gật đầu đồng ý, giọng cô vẫn giữ được sự bình tĩnh đáng ngạc nhiên: "Tôi sẽ đi cùng để hỗ trợ y tế nếu không may có ai bị thương. Nhưng nhắc lại, nếu có giao tranh xảy ra, làm ơn giữ lũ Fanghowl và đặc biệt là con Stormclaw tránh xa tôi ra – tôi cần đôi tay này hoàn toàn lành lặn để cứu người sau trận đánh lớn ngày mai."
Cuối cùng, Raizen nhìn về phía Kaelric và những chiến binh còn lại trong tiền đồn: "Kaelric, ông là người có kinh nghiệm nhất ở đây, xin ông hãy ở lại chỉ huy việc chuẩn bị mọi thứ tại tiền đồn. Huy động tất cả những người còn lại, kể cả những người bị thương nhẹ vẫn còn có thể làm việc được, tập trung hỗ trợ Kael hoàn thành số lượng nỏ và tên lửa, chuẩn bị thêm thật nhiều bẫy gai các loại. Mài sắc lại tất cả giáo mác, rìu đá. Chuẩn bị thêm dây thừng, và cố gắng tìm kiếm, tích trữ thêm dầu đốt nếu có thể - có thể là từ nhựa của một số loại cây trong rừng hoặc mỡ của lũ Ironhide chúng ta vừa hạ được. Mọi thứ phải được chuẩn bị sẵn sàng và tốt nhất có thể trước khi trời sáng. Chúng ta thực sự không còn nhiều thời gian nữa đâu."
Kaelric gật đầu một cách trang trọng, ánh mắt già nua nhưng vẫn còn vô cùng tinh anh của ông ánh lên sự quyết tâm sắt đá: "Cứ giao việc ở lại cho ta. Tiền đồn Aerith sẽ sẵn sàng chiến đấu khi các cậu trở về."
Raizen bước tới, vỗ nhẹ vào vai Erynn, người trinh sát dũng cảm vẫn đang ngồi thở dốc bên đống lửa, cố gắng uống từng ngụm nước nhỏ để lấy lại sức. "Nghỉ ngơi thêm một chút đi, anh bạn. Anh đã làm rất tốt khi liều mạng chạy về báo tin kịp thời cho tất cả chúng ta. Khi nào cảm thấy khỏe hơn một chút, hãy dẫn đường cho nhóm của Torin đến khu vực con suối lớn – anh là người duy nhất biết rõ vị trí chính xác nơi bọn chúng bắt người của chúng ta."
Erynn cố gắng gật đầu yếu ớt, giọng nói vẫn còn khàn đặc vì kiệt sức: "Tôi… tôi sẽ cố gắng… Tôi sẽ dẫn đường cho họ. Chỉ cần… cho tôi thêm chút nước và thời gian…"
Ngay lập tức, cả tiền đồn Aerith lại một lần nữa lao vào guồng quay khẩn trương của sự chuẩn bị, nhưng lần này, không khí căng thẳng, gấp gáp và nguy hiểm hơn gấp bội so với mười ngày trước. Tiếng búa gỗ đập vào những khúc gỗ sồi khô để làm thân nỏ vang lên đều đặn, không ngừng nghỉ. Tiếng dây thừng được kéo căng và bện lại thành những sợi chắc chắn dùng cho bẫy hoặc cung nỏ. Tiếng những lưỡi giáo bằng đá lửa, những mũi tên kim loại tự chế được mài trên đá kêu ken két, ánh lên sự sắc bén chết người dưới ánh đuốc lập lòe. Kael dẫn nhóm mười thợ săn khéo tay nhất vào khu vực kho gỗ, nhanh chóng phân công công việc một cách hiệu quả. Tay anh thoăn thoắt hướng dẫn, kiểm tra và tự mình thực hiện những công đoạn phức tạp nhất. Kaelin và những người khác răm rắp làm theo, sự sợ hãi ban đầu đã nhường chỗ cho sự tập trung cao độ và lòng quyết tâm.
Khi màn đêm thực sự buông xuống, dày đặc và lạnh lẽo hơn thường lệ, báo hiệu một đêm dài đầy biến động và có thể là đêm cuối cùng của nhiều người. Nhóm của Torin, theo sự dẫn đường của Erynn đã phần nào hồi phục, lặng lẽ rời tiền đồn, tiến về phía tây để thực hiện nhiệm vụ vẽ bản đồ địa hình khu vực suối lớn. Kael và đội của anh vẫn miệt mài làm việc dưới ánh đuốc, tiếng đục đẽo, tiếng căng dây không ngừng nghỉ. Raizen, Selena và Seiryu cùng nhóm 20 thợ săn tinh nhuệ kiểm tra lại vũ khí, trang bị, và những cuộn dây thừng, sẵn sàng lên đường ngay khi có bản đồ. Kaelric đi lại trong tiền đồn, đốc thúc công việc, trấn an tinh thần những người còn lo sợ, và chuẩn bị lực lượng phòng thủ cuối cùng.
Không khí căng như dây đàn. Trận chiến sinh tử với Shadowfang đang đến rất gần. Số phận của tiền đồn Aerith, của gần hai trăm con người, và của cả mười lăm người đồng đội đang bị giam cầm, tất cả sẽ được định đoạt trong vòng một ngày tới. Raizen nhìn về phía tây một lần nữa, nơi bóng tối sâu thẳm bao trùm lấy khu rừng chết, lòng anh nặng trĩu nhưng ánh mắt không hề dao động. Họ phải thắng trận này. Bằng mọi giá.