Dưới tàn tích hoang phế của cổ điện, từng mảnh vụn đá rơi xuống nền đất, vang lên những thanh âm khô khốc, như tiếng vọng từ viễn cổ. Một cỗ khí tức tang thương mà hạo nhiên trỗi dậy, tựa hồ có một tồn tại đã ngủ say ngàn vạn năm, nay đang dần tỉnh giấc.
Trong bóng tối mờ ảo, đôi đồng tử khổng lồ ẩn hiện trên pho tượng bỗng chớp động, ánh kim u ám xuyên qua hư không, như chiếu rọi cả dòng chảy của thời gian.
"Tiểu Quy..."
Thanh âm trầm thấp tựa cổ phong viễn cổ vang vọng khắp không gian, ẩn chứa một tia hoài niệm, như hồi tưởng điều gì đã bị chôn vùi dưới dòng chảy vĩnh hằng.
Tiểu Quy lặng lẽ ngẩng đầu, trong đôi mắt trong suốt không hề có một tia sợ hãi, chỉ có sự tĩnh lặng như vực sâu. Trước mặt nó là một tồn tại cường đại, nhưng chẳng hề có sát ý. Ngược lại, trong hư không mơ hồ truyền đến một cảm giác quen thuộc, như một sợi dây vô hình nối liền giữa hai huyết mạch đồng nguyên.
Pho tượng cổ xưa lặng im quan sát Tiểu Quy thật lâu, rồi chậm rãi cất giọng:
"Ngươi đến đây... là để tiếp nhận truyền thừa?"
Tiểu Quy thoáng chấn động.
Truyền thừa?
Nó chưa từng nghĩ đến điều này, nhưng một cảm giác huyền diệu dâng lên từ sâu trong linh hồn, báo cho nó biết, những gì sắp tới sẽ quyết định vận mệnh của nó.
Dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Tiểu Quy, sinh vật cổ xưa khẽ thở dài, thanh âm mang theo một tia thương cảm như vọng lại từ thuở hồng hoang:
"Ngươi có biết bản thân là ai chăng?"
Tiểu Quy không đáp.
Từ khi phá trứng mà ra, nó chỉ biết mình là một sinh linh nhỏ bé, theo sự thôi thúc trong tâm mà hướng về Đông hải. Nhưng ngoài điều đó ra, tất cả đều là khoảng trống mờ mịt.
"Ngươi là hậu duệ duy nhất của Thần Quy nhất tộc."
Lời vừa thốt ra, tựa như sấm nổ giữa thiên không!
Thần Quy tộc?
Trong tâm trí Tiểu Quy hoàn toàn xa lạ với danh xưng này. Thế nhưng, ngay khoảnh khắc thanh âm ấy vang lên, một luồng khí tức cổ xưa đột nhiên trào dâng từ huyết mạch, khiến tâm thần nó rung động mãnh liệt.
Sinh vật cổ xưa tiếp tục, giọng nói trầm ổn như thiên đạo giáng phán:
"Thượng cổ viễn niên, thiên địa sinh ra tứ đại linh thú trấn thủ tứ phương: Thanh Long trấn Đông, Bạch Hổ trấn Tây, Chu Tước trấn Nam, Huyền Vũ trấn Bắc. Thế nhưng, trên cả bốn linh thú ấy, còn tồn tại một tộc huyết mạch chí cao, nắm giữ bí mật vĩnh hằng của thiên địa—Thần Quy nhất tộc!"
Nó ngừng lại một chút, ánh mắt thâm trầm nhìn về Tiểu Quy, tựa như xuyên thấu qua thân thể nhỏ bé mà chiếu rọi đến tận linh hồn:
"Nhưng Thần Quy nhất tộc, đã bị hủy diệt từ ngàn vạn năm trước."
Tâm thần Tiểu Quy như bị một cỗ lực lượng vô hình chấn động dữ dội.
Diệt vong?
Nó không thể tin được. Thế nhưng, một cảm giác trống rỗng sâu trong linh hồn lại như ngầm thừa nhận chân lý ấy.
"Ngươi là huyết mạch cuối cùng còn sót lại." Sinh vật cổ xưa thở dài, "Và nay, ta sẽ giao lại truyền thừa tổ tiên cho ngươi."
Trong khoảnh khắc, Tiểu Quy ngẩng cao đầu, ánh mắt từ mê mang dần dần hóa thành kiên định.
Dù không biết quá khứ, nhưng từ giây phút này, nó không còn là một sinh linh nhỏ bé vô danh nữa.
Thân thể khổng lồ của sinh vật cổ xưa chấn động, từ trên da thịt hiện ra vô số phù văn cổ kính, từng đạo linh quang tựa hải triều cuồn cuộn hội tụ về phía Tiểu Quy.
"Khởi nguyên của Thần Quy, chính là quy tắc thiên địa. Ngươi sinh ra đã có huyết mạch bất diệt, gắn liền với tinh tú, trường tồn cùng thiên đạo. Nhưng chỉ dựa vào huyết mạch, chưa đủ!"
"Thần Quy không chỉ là một linh thú, mà còn là hộ thủ giả của đại đạo! Nếu ngươi muốn khôi phục huy hoàng tổ tiên, hãy tiếp nhận truyền thừa này!"
Trong nháy mắt, Tiểu Quy cảm thấy linh hồn mình như bị cuốn vào một cõi hư vô vô tận.
Trước mắt nó, thiên địa như hóa thành tinh vực bao la, vô số vì sao lấp lánh, kết thành một đại trận kỳ vĩ. Ở trung tâm tinh hải, một luồng quang mang thần thánh như vầng thái dương chói lọi, tản ra khí tức cường đại, như nắm giữ chân lý vạn cổ.
Từng tia lực lượng xuyên qua da thịt, khắc vào cốt cách, hòa vào huyết mạch, biến thành những dòng phù văn cổ xưa chảy xuôi trong linh hồn.
Ầm!
Cả không gian chấn động!
Tiểu Quy bỗng nhiên mở mắt, đôi đồng tử vàng kim phản chiếu cả thiên địa.
Trong lòng nó, một hàng văn tự cổ xưa hiện ra:
"Thần Quy Trấn Thiên Quyết!"
Truyền thừa, đã khắc sâu vào linh hồn!
Khoảnh khắc ấy, Tiểu Quy chợt nhận ra, hành trình của nó không còn chỉ là tìm kiếm nữa.
Mà là, nghịch thiên cải mệnh, tái hiện huy hoàng đã mất của Thần Quy nhất tộc!