Thủy Triều Biến Động

Không biết đã trôi qua bao lâu, Tiểu Quy chậm rãi mở mắt. Thân thể nhỏ bé của nó, vốn mỏi mệt đến cực hạn, nay đã phục hồi đôi phần nhờ linh khí thiên địa thấm nhuần vào từng tấc mai, từng sợi tơ trong cơ thể. Dù linh khí nơi đây nhạt màu, nhưng đối với một sinh linh nhỏ bé như nó, bấy nhiêu đã đủ để vực dậy tinh thần.

Bốn chân trầm xuống nền đất, Tiểu Quy chậm rãi bò về phía trước. Một cảm giác mơ hồ, như tiếng gọi từ sâu thẳm trong huyết mạch, thúc giục nó tiếp tục tiến về phương đông.

Khi thái dương vừa nhô lên từ chân trời xa thẳm, ánh sáng huy hoàng xuyên qua tầng mây, phủ lên mặt biển một sắc vàng óng ánh. Từng tia nắng vắt mình trên những đợt sóng, phản chiếu thành muôn vàn dải sáng phiêu linh, lung linh như vảy rồng ẩn hiện dưới đáy thiên hà. Một cơn gió nhẹ thổi qua, mang theo hơi nước ẩm ướt, quyện lẫn vị mặn mòi của đại dương bao la.

Tiểu Quy dừng bước. Trước mắt nó, một vùng biển rộng lớn vô tận trải dài đến tận chân trời.

"Biển... sao ta chưa từng nhớ đến nó?"

Một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng, tựa như từng sợi tơ mảnh mai trong tâm thức bị chạm đến, như thể ký ức xa xăm nào đó vừa hé mở một góc nhỏ. Rõ ràng nó chỉ vừa mới ra đời, chưa từng đặt chân đến nơi này, nhưng tại sao khi đối diện với đại dương, nó lại cảm thấy thân thuộc đến lạ kỳ?

Bọt sóng trắng xóa vỗ vào những ghềnh đá nhấp nhô, tạo nên thanh âm trầm thấp, mạnh mẽ như tiếng vọng của thiên địa. Dưới làn nước xanh thẳm, những đàn cá nhỏ lướt nhẹ, thỉnh thoảng có con bất ngờ nhảy lên mặt biển, ánh vảy bạc lấp lánh dưới nắng sớm, tựa như những ngôi sao rơi rớt giữa thiên hà.

Thế nhưng, khi Tiểu Quy định tiến thêm một bước, một luồng dao động dị thường từ phương xa truyền đến.

Mặt nước vốn tĩnh lặng bỗng trở nên chấn động. Những con sóng đang hiền hòa lập tức cuộn trào, từng vòng xoáy lớn bất ngờ xuất hiện, tựa như có một thế lực nào đó đang khuấy động cả vùng hải vực.

"Chuyện gì đang xảy ra?"

Tiểu Quy lập tức cảnh giác, đôi mắt nhỏ hẹp lại, lặng yên quan sát.

Dưới đáy biển sâu, từng cột bọt khí cuồn cuộn bốc lên, như thể có một cự vật nào đó đang chậm rãi trỗi dậy. Một bóng đen khổng lồ di chuyển trong làn nước, tỏa ra một luồng áp lực kinh hoàng đến mức khiến không gian xung quanh như đọng lại.

Tiểu Quy không biết đó là thứ gì, nhưng theo bản năng, nó hiểu rõ—đây là một tồn tại mà nó tuyệt đối không thể đối đầu!

Cảm giác nguy hiểm lan tràn khắp cơ thể, không chút chần chừ, Tiểu Quy lập tức lùi về sau, ẩn mình vào một tảng đá lớn ven bờ.

Từ giữa đại dương, cột nước vọt lên tận trời cao. Sóng lớn như long xà quẫy đạp, kéo theo vô số sinh vật biển bị cuốn lên không trung, rồi rơi xuống như một cơn mưa sống động. Những đàn cá nháo nhác nhảy lên bờ, liều mạng trốn chạy khỏi dòng nước xoáy đang lan rộng.

Rồi, giữa xoáy nước đang cuồng nộ, một đôi mắt đỏ thẫm chậm rãi mở ra.

Đôi mắt ấy, tựa như xuyên suốt vạn năm, mang theo khí tức của một tồn tại viễn cổ!

Tiểu Quy nín thở, từng mảnh vảy nhỏ trên người bất giác dựng lên, cảm giác như bị một cặp nhãn thần từ thời hồng hoang nhìn thấu tất cả.

Ầm!

Cơn sóng dữ dội đánh mạnh vào bờ, nước biển cuộn xoáy như một con thần long đang gào thét. Giữa lòng đại dương, một cái bóng khổng lồ dần dần lộ ra—một sinh vật viễn cổ, thân hình bao phủ bởi những lớp giáp dày tựa vách thành cổ xưa, trông như một pháo đài sống sừng sững giữa lòng hải vực.

"Là hải thú?"

Không!

Tiểu Quy lập tức nhận ra, đây không đơn thuần là một con hải thú bình thường. Áp lực phát ra từ nó không khác gì những tồn tại cổ xưa trong truyền thuyết, những sinh linh từng thống trị thời đại viễn cổ, khi thiên địa còn sơ khai, khi linh khí vẫn tràn ngập vạn vật.

Ầm!

Cự thú há miệng, hải lưu đột nhiên vặn xoắn, tạo thành một cơn lốc nước khổng lồ. Giữa xoáy nước, từng tia điện lóe lên, kết thành những vòng sấm sét quấn quanh thân thể khổng lồ kia.

Là lôi thuộc hải thú!

Đúng lúc này, một tia chớp xé toạc bầu trời, ánh sáng trắng xóa chớp lên trong khoảnh khắc.

Tiểu Quy không dám chần chừ thêm dù chỉ một khắc, lập tức xoay người bò ngược về phía sau, quyết không để bản thân bị cuốn vào trận chiến này!

Nhưng khi nó vừa cử động, mặt đất dưới chân bỗng nhiên rung chuyển.

Tiểu Quy cúi đầu, chỉ thấy trên nền đất xuất hiện từng hoa văn cổ xưa, những đường nét mờ ảo dần phát sáng theo một quy luật huyền bí nào đó.

"Trận văn?"

Không sai! Đây chính là dấu hiệu của một trận pháp cổ xưa!

"Tại sao lại xuất hiện ở đây?"

Không có thời gian suy nghĩ, Tiểu Quy lập tức gia tốc, muốn nhanh chóng rời khỏi phạm vi trận pháp trước khi nó kích hoạt.

Nhưng—

Ầm!

Một lực hút kinh hoàng bùng lên, kéo lấy thân thể nhỏ bé của nó.

Trận văn dưới đất tỏa ra ánh sáng rực rỡ, phủ trùm toàn bộ không gian.

Trong khoảnh khắc cuối cùng trước khi bị nhấn chìm vào cơn cuồng phong của trận pháp, Tiểu Quy mơ hồ nhìn thấy một hình bóng từ biển sâu, tựa như đang lặng lẽ dõi theo nó…

Một đôi mắt rực lửa.