Dưới bầu trời hỗn độn, nơi ánh sáng và bóng tối giao hòa, Tiểu Quy cảm giác bản thân trôi dạt giữa hư vô vô tận. Xung quanh nó, từng dòng u quang xanh biếc chảy xiết như những sợi tơ thời không, quấn quanh thân thể nhỏ bé, kéo nó vào sâu hơn trong huyền ảo chi cảnh.
Một thanh âm hư vô vọng đến, tựa như từ ngàn vạn năm trước truyền lại:"Ngươi đã sẵn sàng bước vào bí mật của vũ trụ chưa?"
Tiểu Quy chưa kịp đáp, thiên địa liền lay động, không gian quanh nó như bị xé toạc. Một cỗ lực lượng vô hình lập tức quấn lấy, kéo nó vào vòng xoáy hư không. Tâm thần rung động, cảnh vật trước mắt bỗng chốc biến ảo. Trong dòng hư lưu trôi nổi, từng huyễn ảnh thoáng qua – những sinh linh vĩnh hằng trôi dạt giữa tinh không, những tinh cầu huy hoàng như ngọc thạch tỏa sáng vô tận.
Chợt, một cánh cổng hư không hiện ra trước mắt. Khác hẳn cánh cổng đá nơi đáy hải dương, cánh cổng này được tạo thành từ tinh thạch vạn năm, bề mặt lấp lánh vô số ký hiệu cổ xưa, phát ra hào quang thần bí, như ẩn chứa thiên cơ bất tận.
"Ngươi có dám bước qua không?" Thanh âm nọ lại vang lên, lần này trầm ổn mà mang theo áp lực vô hình.
Tiểu Quy trầm mặc, đôi mắt nhỏ lóe lên tia quyết đoán. Nó hiểu rõ, đây là một bước ngoặt, một khi tiến vào, con đường phía trước vĩnh viễn không thể quay đầu. Nhưng nó cũng biết, ẩn sau cánh cổng này chính là chân tướng của thế giới, là những bí ẩn chưa từng ai biết đến.
Không do dự, Tiểu Quy vươn tay chạm vào cổ phù trên cánh cổng. Trong khoảnh khắc ấy, thiên địa rung chuyển, ánh sáng chói lòa nuốt trọn thân thể nó.
Khi tia sáng cuối cùng tan biến, Tiểu Quy phát hiện bản thân đang đứng trên một vùng biển xa lạ. Nhưng đây không phải hải dương quen thuộc của nó – mặt nước nơi này không mang sắc xanh thẳm, mà trong suốt như lưu ly, phản chiếu những tinh quang lấp lánh tựa ngân hà. Sóng nước gợn nhẹ, phát ra thanh âm vi diệu, tựa như tiếng thiên âm văng vẳng khắp càn khôn.
Phía xa, một sinh linh khổng lồ chậm rãi trôi nổi trên mặt nước. Hình thái của nó tựa hồ là một cổ quy, nhưng toàn thân lại ẩn hiện từng đạo huyền phù, mai rùa khắc đầy trận văn cổ ngữ, tỏa ra quang huy thần thánh như gánh vác thiên mệnh. Đôi mắt của nó sâu thẳm như có thể xuyên thấu hư không vạn giới, tràn đầy tang thương cùng trí tuệ.
Tiểu Quy hít sâu một hơi, lên tiếng hỏi:"Tiền bối là ai?"
Sinh linh khổng lồ chậm rãi quay đầu, thanh âm ngân nga như thiên cổ vọng về:"Ta là Kẻ Canh Giữ Ký Ức, thủ hộ giả của những bí ẩn giữa thiên khung và hải vực. Ngươi đã đặt chân đến nơi mà hiếm ai có thể chạm tới. Giờ đây, hãy lựa chọn: tiến bước khám phá những chân tướng bị lãng quên, hay quay về vùng an toàn của mình?"
Tiểu Quy lặng lẽ nhìn sâu vào mắt sinh linh ấy. Nó hiểu rằng lựa chọn này có thể định đoạt cả vận mệnh của mình. Nhưng nếu đã bước chân tới đây, làm sao có thể lui bước?
Nó siết chặt đôi tay nhỏ bé, ánh mắt kiên định:"Ta muốn tiếp tục!"
Kẻ Canh Giữ Ký Ức trầm ngâm trong thoáng chốc, sau đó chậm rãi nâng một chân trước. Ngay khi chạm xuống mặt nước, thủy vực lập tức tách ra, lộ ra một huyền động kéo dài vào bóng tối vô tận.
"Bước trên con đường này, ngươi sẽ thấy những gì đã mất trong dòng chảy thiên cổ. Nhưng hãy nhớ, tri thức luôn có cái giá của nó. Ngươi… đã sẵn sàng?"
Tiểu Quy khẽ ngưng thần, nhưng trong lòng nó không có chút do dự. Một bước, rồi hai bước, nó tiến vào trong. Từng bước chân giẫm xuống, những phù văn ẩn trong mặt nước lập tức sáng lên, tựa như dẫn lối vào cõi thần bí chưa từng ai đặt chân đến.
Không gian xoay chuyển, thiên địa biến sắc. Xung quanh Tiểu Quy, từng dải quang mang chuyển động như những dòng linh lưu sống động. Mỗi lần nó bước đi, một làn sóng ký ức lan tỏa. Trong hư vô, từng mảnh ghép của quá khứ hiện ra: thành quách huy hoàng ẩn sâu dưới đáy biển, những thần thú viễn cổ đã lạc mất trong dòng chảy thời gian, những cuộc chiến kinh thiên động địa giữa thần linh và viễn cổ yêu tộc.
Bỗng nhiên, một thanh âm trầm đục từ nơi xa truyền đến, tựa như vang vọng từ sâu trong hư không hỗn độn.
"Kẻ nào… đã đánh thức ta?"
Nước biển cuộn trào, bóng tối dâng lên. Từ nơi sâu thẳm, một cặp nhãn đồng đỏ rực xuất hiện, băng lãnh mà uy nghiêm, mang theo một luồng áp lực vô biên phủ xuống.
"Ngươi có tư cách đối diện với quá khứ bị phong ấn sao?"
Tiểu Quy cảm giác một cỗ uy thế kinh khủng tràn tới, như muốn nghiền nát cả thân thể nó. Nhưng nó không lùi bước.
"Nếu đây là chân tướng mà ta tìm kiếm, ta sẽ đối mặt với nó!"
Bóng đen khẽ chuyển động, khiến cả thiên không dao động, hải lưu biến hóa.
"Hừ… Vậy hãy chứng minh bản thân đi! Nếu ngươi có thể vượt qua thử thách của ta, ta sẽ ban cho ngươi một mảnh sự thật đã bị lãng quên. Nhưng nếu ngươi thất bại… vĩnh viễn sẽ bị nhấn chìm trong dòng chảy luân hồi, không cách nào siêu thoát!"
Tiểu Quy hít sâu, đôi mắt nó lóe lên tinh quang.
Cuộc thử thách định mệnh… chính thức bắt đầu!