Chương 31
Tuyết vẫn rơi, máu vẫn loang, không khí chiến trường đặc quánh bởi sát khí và băng hàn. Nhưng ngay giữa bờ vực sống chết, một màn đối thoại khiến cả không gian... như ngưng lại một nhịp.
Con sói sáu mắt, sau khi chứng kiến sự gan lì và kỹ năng chiến đấu của Vermax, khẽ gật đầu đầy tán thưởng, sáu con mắt nheo lại như cười:
> “Ngươi... thật sự có tiềm năng, Vermax.
Theo ta. Bỏ lại những kẻ yếu đằng sau.
Ta sẽ cho ngươi sức mạnh vượt trên cả những gì ngươi muốn…”
Cả chiến trường im lặng. Chỉ còn tiếng gió rít qua rừng thông băng.
Vermax không đáp. Đôi mắt anh vẫn nhìn thẳng, nhưng yên lặng. Con sói tiếp lời, lần này giọng trầm xuống, mang theo ma lực cám dỗ:
> “Ngươi chỉ cần... hy sinh người thân yêu nhất.
Một cái giá nhỏ. Đổi lấy quyền năng mà ngươi luôn khát khao.”
Ngay khi nói dứt lời, sau lưng con sói tách ra một vòng xoáy bóng tối—bên trong là những cảnh tượng từ ký ức của Vermax:
Đòn phép cấm, chiến binh cổ đại khuất phục trước một đòn tấn công hủy diệt, hình ảnh Vermax đứng trên vạn quân, trong tay cầm ngọc vô cực sáng rực.
Vermax nhìn chằm chằm, ánh mắt dao động trong khoảnh khắc. Nhưng rồi... anh quay đầu nhìn về phía sau, nơi Yurri vẫn đang quấn băng quanh bụng, Louis đang gác tên lên dây cung, Karl đang lau máu khỏi lưỡi dao.
Anh siết chặt cây thương, khẽ cười, rồi dõng dạc nói:
> “Nếu tôi không thể bảo vệ những người mình yêu quý...
…thì cái thứ sức mạnh đó—có cũng như không!”
Lời vừa dứt, Vermax bùng lên như tia sét sống.
Anh phóng ra những đòn lôi thương chéo dọc mặt đất, mỗi cú đâm đều tạo ra vết nứt cháy khét và sấm sét văng lên rực trời. Không khí trở nên điện hóa, mái tóc Vermax dựng ngược, đôi mắt như rực lên ánh chớp.
Nhưng dù uy lực mạnh, con sói vẫn không bị đe dọa thực sự. Trong một sơ hở nhỏ—Vermax hụt chân giữa đòn xoay lôi thương—con sói gầm lên, miệng nó tích tụ lại một quả cầu năng lượng tím đen khổng lồ như mặt trăng thu nhỏ.
> “Kết thúc ở đây!”
Ngay giây khắc quyết định—
“VÙTTT!!!”
Một mũi tên lửa xoáy thẳng vào mặt con sói, bùng nổ trước mõm nó như một quả pháo hoa bùng nổ giữa trời băng giá.
Đòn tấn công bị gián đoạn.
Từ phía sau, Louis nhấc cung lên, ánh mắt lạnh lùng nhưng miệng cười mỉa:
> “Xin lỗi, bữa tối chưa đến, nên mày còn lâu mới được ăn bạn tao.”
Con sói lùi lại, mắt vẫn rực sáng, lần đầu nó tỏ ra bực tức. Nó bay lên không, nhìn xuống 4 người đang đứng cạnh nhau dưới đất.
> “Lũ cứng đầu! Các ngươi không hiểu sao?
Quyền năng của ta vượt xa các ngươi gấp trăm lần!
Đừng cố gắng vô ích…
Những gì các ngươi làm chỉ giúp ta có thêm ‘chất dinh dưỡng’ cho khu rừng này thôi!
Ta có tất cả. Các ngươi... có gì?”
Karl nói nhỏ:
> "Cứ thế này có khi chúng ta sẽ thua mất"
Câu nói vang vọng trong tuyết như tiếng chuông tử.
Nhưng—Louis nhếch mép, rồi lớn tiếng nói như hét vào mặt trời:
> “Người anh em chúng ta chưa hề thua...
Bởi vì chúng ta có thứ mà hắn không có.”
Tuyết im bặt.
> “ Đó là tình bạn, đó là số đông.
ĐÁNH CHẾT MOẸ NÓ ”
Cả ba người còn lại—Vermax, Karl, Yurri—khựng lại 1 giây. Vermax—vốn đang rất nghiêm túc—phì cười thành tiếng, tay vẫn cầm thương nhưng mặt thì méo vì cố nhịn.
> “Louis... mày phá mood thế là đủ rồi đó.”
Yurri nhăn mặt cười:
> “Tình bạn là số đông? Học ở đâu ra câu đó vậy?”
Karl thì... thở dài:
> “Thôi thì... đập thật đi…”
4 người vào thế tấn công đồng loạt, chiến ý nổ bùng như hỏa diệm sơn. Vermax xoay thương dẫn lôi, Louis căng dây cung lửa, Yurri cầm thương hai lưỡi lao về như cơn lốc, Karl bật tốc độ cao với tàng hình bán phần.
Con sói rít lên, 6 mắt phát sáng, cơ thể phát ra những tia năng lượng dữ dội.
Hiệp quyết định bắt đầu.
Lưỡi dao, tia chớp, ngọn lửa, niềm tin và... tiếng cười.
Bởi vì, nếu có chết—thì cũng chết chung trong danh dự, và trong… tình bạn số đông!
Tuyết vẫn rơi. Nhưng giữa rừng thông băng giá, không còn là trắng xóa bình yên—mà là đấu trường chết chóc, nơi từng hạt băng va vào sát khí cũng vỡ vụn. Cuộc chiến giữa nhóm Vermax và con sói sáu mắt bóng tối đã bước vào hồi quyết tử, kéo dài suốt ba tiếng đồng hồ, nhưng từng giây phút như một bản hùng ca không ngừng cháy.
Ngay sau câu khẩu hiệu “tình bạn là số đông” đầy phá bĩnh của Louis, Vermax là người mở màn. Anh dậm mạnh xuống đất, cây thương chuyển thành dạng “Thương Sấm Thiên”, lôi điện cuồn cuộn bao quanh mũi thương như rắn sét:
> “Thần Lệnh Lôi Đình – Xuyên Tâm Thương!”
Anh nhảy lên cao, xoay tròn thân thể giữa không trung như tia chớp, đâm thẳng thương xuống đầu con sói. Đòn đánh tạo ra một cột sét khổng lồ, cắm thẳng từ trời xuống mặt đất, thiêu rụi hàng chục mét tuyết và băng xung quanh.
Con sói bị thương nhẹ, rống lên, phóng ra luồng sóng âm chấn động, làm đất đá xung quanh nứt toác. Một quả cầu đen tím xoay tròn xuất hiện trong miệng nó rồi bắn ra như pháo plasma:
> “Hủy Diệt Tinh Thể – Vực Lực Bạo Phá!”
Yurri kịp thời xoay thương hai lưỡi, cây thương hóa thành một vòng tròn chắn xoáy, cô hét lớn:
> “Phản Luân Kình – Khiên Mở Lưỡi Lôi!”
Đòn của con sói chạm vào vòng chắn và nổ tung, nhưng sức ép vẫn hất văng Yurri ngã lăn xuống tuyết, máu trào khóe môi.
Karl và Louis xoay sang tấn công từ hai bên. Karl bật kỹ năng “Ảnh Lưu Ảnh Ảo”, phân thân ra 4 bản thể giả đánh lạc hướng, đồng thời lao lên với dao găm Ám Ảnh.
> “Ảnh Phong Thất Tuyệt – Đâm Tàng Thức!”
Karl đâm một cú vào hông con sói—nhưng cú đâm xuyên qua như thể con sói không có thân xác. Một cú tát đuôi của con sói phản kích, hất văng Karl bay xa gần 20 mét, va vào cây thông bị đóng băng, tạo ra vết lõm sâu.
Louis lúc này kích hoạt “Hỏa Hồn Liên Cung – Huyễn Dương Phá Lũy”, liên tục bắn ra 12 mũi tên lửa được nạp ma lực xoay quanh không trung như đám sao lửa.
Con sói lần này không né, há miệng hút toàn bộ mũi tên vào bụng, rồi... nhổ ngược lại.
> “Mượn lửa... trả chủ!”
Một cơn mưa hỏa tiễn đỏ đen dội ngược về phía nhóm Vermax.
Ba tiếng đã trôi qua. Cơ thể nhóm Vermax đầy thương tích. Nhưng mắt họ vẫn không có một chút hoang mang.
Vermax quỳ xuống, cắm thương xuống đất. Từ đầu thương nổ ra một vòng tròn ma pháp. Louis, Yurri, Karl đồng loạt dịch chuyển vị trí, đứng ở ba góc còn lại, tạo nên một trận pháp bốn phương.
> “Phong Ấn Thập Tự – Ma Kết Tứ Phương”
Vermax hô:
> “Dồn toàn bộ ma lực vào!!”
Louis truyền Hỏa, Yurri truyền Băng Lôi, Karl truyền Ảnh, còn Vermax điều khiển Lôi Thuật Tinh Vị. Trận pháp bốc cháy với ánh sáng rực lên như mặt trời. Giữa không trung, hiện ra một thương ánh sáng khổng lồ cao gần 100m.
> “Thương Thần Trảm – Tử Lôi Phá Diệt!!”
Vermax lao lên, cầm thương ánh sáng, phóng như thiên thạch băng xuống con sói. Lúc này con sói cũng đã chuyển hóa: một cánh tay khổng lồ bằng bóng tối mọc ra, tạo thành khiên hắc ám, vừa kịp chắn lấy đòn.
Va chạm xảy ra—cả rừng thông rung chuyển. Tuyết bay lên như sóng thần. Mặt đất rung rinh như bị động đất. Khí lôi và bóng tối va chạm chói lòa giữa trời khiến cả khu rừng hóa thành bức tranh trắng đen.
Hồi kết mở – Ai mới là người kiệt sức trước?
Cả hai phe đều lùi lại, thở dốc.
Con sói bị nứt một bên vai, máu đen chảy ra nhưng vẫn cười.
> “Thú vị đấy…
Không ngờ lũ người các ngươi lại làm ta... ĐAU.
Nhưng vui vẻ đến đây là đủ rồi.”
Nó bắt đầu tái hấp thụ các quả cầu năng lượng còn sót lại, chuẩn bị một đòn tất sát cuối cùng.
Trong khi đó, nhóm Vermax gần như đã cạn mana, mệt mỏi, nhưng... ánh mắt họ không hề lùi bước.
> “Vermax, giờ sao?” – Karl hỏi.
Vermax cầm thương lên, quay nhìn đồng đội:
> “Giờ... chơi tới luôn.
Cùng nhau—phá tan định mệnh!”
Cuộc chiến... vẫn chưa kết thúc.
Nhưng lửa của lòng kiên cường—đã đốt cháy cả khu rừng phủ tuyết.
Trong lúc trời ngày một tối dần, tuyết vẫn không ngừng rơi, khung cảnh quanh rừng thông băng đã không còn nguyên vẹn. Đất bị xới tung, những thân cây gãy gục và bầu trời vỡ vụn vì từng đòn ma thuật khủng khiếp. Cuộc chiến giữa nhóm Vermax và con sói sáu mắt đã kéo dài sang giờ thứ tư—một điều gần như không tưởng với cường độ cao thế này.
---
Chiến trường cân sức – khi thần khí đối đầu hung thú
Con sói, dù mang sức mạnh vượt trội—một sinh vật mang huyết hệ Hắc Ám Cổ Thú, sở hữu ma lực gấp mười lần cả nhóm cộng lại, vẫn không thể đè bẹp được nhóm Vermax.
Lý do? Chính là vì Louis.
Chiếc chiến nhẫn “Long Nhẫn: Đế Đô Vàng” – một cổ vật cấp Á Thần – đã thức tỉnh hoàn toàn sau ba tiếng giao chiến liên tục. Ánh vàng từ nhẫn tỏa ra bao phủ cả bốn người, liên tục cung cấp mana, phục hồi tiềm lực, và đặc biệt:
> Kích hoạt “Chúc Phúc Hoàng Kim” – mỗi khi trúng đòn, người mang nhẫn và đồng minh được phục hồi một phần năng lượng.
Nói cách khác: Chiến đấu càng lâu, nhóm Vermax càng bền bỉ.
Ngược lại, con sói dần trở nên rệu rã.
Nó có năng lực ma lực dồi dào, nhưng khả năng tái tạo và kháng thánh thuật lại thấp. Mỗi đòn tấn công được nhóm Vermax lồng ghép bằng thần chú Thánh Linh cấp cao đều khiến thân thể nó bị ăn mòn từng chút một.
Những chiêu thức vượt giới hạn – cả hai bên tung hết bài
Karl bật tuyệt kỹ tấn công cuối cùng:
> “Ảnh Trảm Thất Ảnh – Dấu Ấn Cuối Cùng!”
Từ bóng tối của chính con sói, bảy vết cắt sắc bén như ánh trăng văng ra, xé rách lớp da tím đen đang che phủ hai chân sau của nó.
Yurri hét lên:
> “Mượn sức mạnh từ Giáo Thánh Linh – Thương Luân Thần Tốc!”
Cô xoay thương hai lưỡi như bánh xe thần tốc, quét ra bảy vòng xoáy ánh sáng băng lửa lao tới, đóng băng cả không gian con sói vừa định dịch chuyển, buộc nó nhận trọn đòn.
Louis thì kích hoạt chiêu thức lớn:
> “Cung Thần Long – Luyện Ngục Phá Nhật!”
Anh nâng cung cao, mũi tên vàng rực như mặt trời ngưng tụ giữa hai tay, bắn thẳng trên cao bổ xuống như tia tử thần. Lực nổ làm rung cả bầu trời, vạt tuyết cả cây số bị thổi bay, để lộ lõi đá đen bên dưới mặt đất.
Vermax – vẫn là trung tâm của mọi trận tuyến – lao vào từ trên cao, thương lôi đỏ đen tỏa ánh chớp:
> “Lôi Thần Vô Giới – Trảm Thương Kết Giới!”
Anh vận toàn bộ mana và ý chí, thương đâm xuống mạnh tới mức tạo ra một vòng kết giới ngược, giam con sói trong vòng lôi điện – khiến bất cứ đòn nào từ bên trong phát ra đều phản lại chính nó.
Con sói – một ác quỷ lộ ra bản chất thật sự
Con sói rống lên lần nữa. Mắt thứ sáu trên trán bắt đầu chảy máu, và lần đầu tiên từ đầu trận, nó phát ra âm thanh trầm thấp—giống như rên rỉ.
> “Các ngươi... dám ép ta đến mức này?”
Từng hơi thở của nó giờ bốc khói đen, mỗi lần hít thở đều phun ra độc tố, làm trời đất xám lại.
> “Một lũ người tầm thường... lại dám dùng đồ của thần linh để đối đầu ta sao...?”
Nhưng Vermax, giữa ánh sáng lôi điện đang bao quanh thương, bình tĩnh nói:
> “Chúng ta không phải vì muốn đánh bại một con sói.
Chúng ta chiến đấu để không bỏ rơi nhau.”
Anh nhìn Louis, nhìn Karl và Yurri – những người thân đang cùng anh sống sót trong chiến địa lạnh giá này.
> “Chúng ta không có sức mạnh như ngươi… nhưng chúng ta có nhau.”
Tiếng trống tiếp tục vang – chưa có người thắng
Một giờ nữa trôi qua, không ai chịu ngã xuống.
Cả nhóm Vermax vẫn đứng, thở hồng hộc, người đẫm máu và ánh sáng nhẫn vàng vẫn còn le lói.
Con sói – thân thể rách nát, mắt thứ sáu mờ dần, nhưng đôi chân vẫn chống đất, không chịu gục.
Gió rít lên từng hồi. Một cơn lặng yên đầy chết chóc bao trùm chiến trường.
Mọi thứ như chờ đợi hồi kết thực sự… sẽ đến trong khoảnh khắc kế tiếp.
> Cuộc chiến chưa kết thúc. Nhưng giờ đây... tất cả đã vào chế độ “sinh tử”.
Còn tiếp!!