Chương 4: Bí Ẩn Của Gia Tộc

Sau buổi tập luyện đầy hứng khởi hôm qua, Minh cảm thấy cơ thể mình có chút khác biệt. Dù chỉ là một sự thay đổi nhỏ trong cảm nhận về linh khí, nhưng cậu biết mình đang dần bước chân vào thế giới tu luyện. Tuy nhiên, điều khiến cậu trăn trở hơn cả là quá khứ của gia tộc. Những lời ông nội nói hôm qua như một hòn đá nặng đè lên tâm trí cậu.

Sáng sớm hôm sau, Minh quyết định tìm ông nội để hỏi rõ hơn. Khi bước ra sân, cậu thấy ông nội đang đứng dưới gốc cây cổ thụ, đôi mắt như đang lặng lẽ quan sát dòng thời gian chảy trôi.

"Ông nội, con muốn biết thêm về gia tộc mình," Minh lên tiếng, ánh mắt kiên định. "Ông nói trước đây gia tộc từng rất mạnh, nhưng đã bị tiêu diệt gần như hoàn toàn. Ai là kẻ đứng sau chuyện này?"

Lê Trường im lặng một lúc lâu, rồi chậm rãi nói: "Con có biết trên đời này không chỉ có thế gia tu luyện, mà còn có những thế lực ẩn giấu, những tổ chức mạnh đến mức có thể thao túng cả giới tu luyện không?"

Minh ngẩn người. Cậu chưa từng nghĩ đến việc ngoài những người tu luyện đơn lẻ và các thế gia ra, còn có những thế lực bí ẩn khác đứng sau giật dây mọi chuyện.

"Ngày trước, gia tộc Lê của chúng ta từng là một trong năm thế gia tu luyện lớn nhất ở khu vực này. Nhưng vì một bí mật động trời, chúng ta đã đắc tội với một thế lực khủng khiếp. Chúng ta không chỉ bị truy sát, mà còn bị xóa tên khỏi mọi hồ sơ lịch sử. Những người còn sống sót buộc phải sống ẩn mình, không dám để lộ thân phận."

Minh nghe mà không khỏi rùng mình. "Thế lực đó là ai? Họ đã làm gì gia tộc mình?"

Lê Trường lắc đầu. "Ta không thể nói quá nhiều vào lúc này, vì con chưa đủ mạnh. Biết quá sớm có thể chỉ khiến con gặp nguy hiểm hơn. Điều duy nhất con cần nhớ là nếu con muốn tìm ra sự thật, con phải mạnh hơn. Khi con đạt đến một trình độ nhất định, ta sẽ kể cho con tất cả."

Minh siết chặt nắm tay. Cậu hiểu rằng dù có nóng lòng muốn biết mọi chuyện đến đâu, cậu cũng không thể ép ông nội nói ra ngay lúc này. Điều duy nhất cậu có thể làm là tiếp tục tu luyện, trở nên mạnh hơn từng ngày

Sau cuộc trò chuyện với ông nội, Minh quyết tâm tập trung vào việc rèn luyện. Cậu tiếp tục luyện tập cách điều khiển linh khí trong cơ thể, cố gắng vận chuyển nó đến từng cơ bắp, từng khớp xương để tăng cường thể lực. Ban đầu, việc này vô cùng khó khăn, nhưng với sự kiên trì, cậu dần cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt. Cơ thể trở nên linh hoạt hơn, sức mạnh cũng tăng lên đáng kể.

Ông nội theo dõi quá trình luyện tập của Minh, gật đầu hài lòng. "Tốt lắm! Con đã có tiến bộ đáng kể trong thời gian ngắn. Nhưng chỉ có nội công thôi thì chưa đủ. Tu luyện còn cần phải có công pháp phù hợp."

Minh ngạc nhiên. "Công pháp? Không phải chỉ cần hấp thu linh khí là đủ sao?"

Lê Trường bật cười. "Nếu chỉ hấp thu linh khí mà có thể trở thành cao thủ, thì ai cũng có thể tu luyện. Công pháp là phương thức giúp con hấp thu, chuyển hóa và vận dụng linh khí một cách hiệu quả nhất. Mỗi thế gia, mỗi môn phái đều có công pháp riêng, và cấp độ của công pháp cũng khác nhau."

Minh hứng thú hỏi: "Vậy công pháp của gia tộc mình là gì?"

Lê Trường nhìn Minh một lúc, rồi lấy ra một cuốn sách cũ kỹ từ trong túi áo. Bìa sách đã ngả màu theo thời gian, trên đó có hai chữ cổ xưa mà Minh không hiểu được.

"Đây là công pháp của gia tộc Lê, gọi là Lôi Thiên Quyết. Nó từng là bí mật lớn nhất của dòng họ chúng ta. Tuy nhiên, vì bị truy sát, ta đã phải che giấu nó suốt nhiều năm. Bây giờ, ta sẽ truyền nó lại cho con."

Minh run lên vì kích động. Cậu cẩn thận nhận lấy cuốn sách, mở ra và bắt đầu đọc những dòng chữ đầu tiên. Ngay lập tức, cậu cảm nhận được một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Những dòng chữ trong sách không chỉ đơn thuần là lý thuyết mà còn ẩn chứa một sức mạnh huyền bí.

"Lôi Thiên Quyết dựa vào việc hấp thu lôi điện để rèn luyện cơ thể và linh hồn. Khi đạt đến cảnh giới cao, con có thể triệu hồi sấm sét từ thiên nhiên, biến nó thành vũ khí của mình," Lê Trường giải thích. "Nhưng việc tu luyện công pháp này cũng vô cùng nguy hiểm. Nếu không kiểm soát tốt, linh khí lôi điện có thể phá hủy kinh mạch của con."

Minh hít sâu một hơi. Cậu biết đây không phải là một con đường dễ dàng, nhưng nếu cậu muốn mạnh hơn, muốn tìm ra sự thật về gia tộc, cậu không có lựa chọn nào khác.

"Ông nội, con sẽ luyện công pháp này!" Minh nói, ánh mắt đầy quyết tâm.

Lê Trường mỉm cười. "Tốt! Nhưng con phải cẩn thận từng bước. Bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày con sẽ hấp thu một chút lôi điện để cơ thể làm quen dần."

Minh gật đầu. Cậu biết con đường phía trước đầy chông gai, nhưng cậu đã sẵn sàng đương đầu với tất cả.

Đêm đó, Minh bắt đầu thực hành Lôi Thiên Quyết. Cậu ngồi xếp bằng, tập trung dẫn dắt linh khí vào kinh mạch. Nhưng ngay khi cậu cố gắng hấp thu một chút lôi điện từ không khí, một cơn đau nhói lan khắp cơ thể. Cảm giác như từng tế bào đang bị thiêu đốt, từng sợi thần kinh đang bị xé rách.

Minh nghiến răng chịu đựng. Cậu biết rằng đây là thử thách đầu tiên của mình, và cậu không thể để nó đánh bại.

Đêm dài trôi qua, và khi ánh sáng đầu tiên của bình minh ló dạng, Minh mở mắt. Cậu thở dốc, mồ hôi chảy đầm đìa, nhưng trong lòng lại tràn đầy hứng khởi.

Cậu đã vượt qua được bước đầu tiên trên con đường tu luyện Lôi Thiên Quyết.

Và cậu biết, đây mới chỉ là khởi đầu của một hành trình đầy gian nan và huyền bí...