Chương 15: Lộ Diện Một Thế Lực Bí Ẩn

Trong lúc Khánh còn đang trầm tư về thân thế và những sự kiện bất ngờ xảy ra gần đây, một tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên phá tan không gian tĩnh lặng. Là Minh – người bạn thân từ thời đại học, cũng là một tay "thám tử bán chuyên" từng giúp Khánh tra cứu rất nhiều chuyện bí ẩn trên mạng.

"Ê Khánh, dạo này mày có dính vào vụ nào đen đủi không đấy?" – Giọng Minh ở đầu dây bên kia đầy vẻ nghiêm trọng.

"Có chuyện gì?" – Khánh cau mày, linh cảm có chuyện không ổn.

"Tao tra thử camera ở khu vực nhà mày theo nguồn tin trên forum hacker underground. Có người theo dõi mày từ đầu tháng đến giờ. Bọn này dùng thiết bị bay không người lái siêu nhỏ, ngụy trang cực tốt. Tao đoán không phải dân thường đâu."

Tim Khánh đập mạnh. Lại thêm một mảnh ghép nữa được lật mở. Chẳng lẽ thế lực đã khiến gia đình cậu sa sút năm xưa vẫn còn hoạt động? Và bây giờ, họ đang để mắt đến cậu?

"Có ảnh không?" – Khánh hỏi nhanh.

"Có, tao gửi qua Zalo cho mày. Xem đi rồi tự hiểu. Nhưng tao khuyên thật, nếu mày biết ai có khả năng bảo vệ mày thì nên tìm đến đi. Cái bóng đứng sau vụ này lớn lắm. Tao không giúp sâu thêm được đâu, nguy hiểm lắm rồi."

Khánh cúp máy, mở ảnh lên xem. Trong hình là một góc khuất bên kia đường đối diện nhà cậu – một chiếc xe van màu đen trông hoàn toàn bình thường, nhưng qua ống kính hồng ngoại thì có đến ba người bên trong đang vận hành thiết bị giám sát. Một trong ba người đang đeo một chiếc vòng cổ bằng ngọc đen phát ánh sáng kỳ lạ – ánh sáng mà chỉ những người từng tiếp xúc với linh khí mới cảm nhận được.

Cậu nghiến răng: "Bọn chúng thật sự không bỏ qua tao rồi…"

Ngay lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên. Cậu cảnh giác, tay lập tức đặt lên bùa ẩn khí treo trong phòng.

"Ai đó?" – Khánh cất giọng.

"Là tôi – chú Quang, bạn thân của ba cậu!" – Giọng người đàn ông trung niên vang lên, có phần quen thuộc.

Cậu mở cửa, thấy một người đàn ông râu tóc điểm bạc, ánh mắt sắc bén nhưng toát lên vẻ điềm đạm. Ông mặc một bộ vest đen giản dị, nhưng phong thái thì không tầm thường.

"Cháu không nhớ cháu từng gặp chú…" – Khánh hơi nghi ngờ.

"Không gặp là phải, nhưng chú từng bế cháu khi còn đỏ hỏn. Ba cháu từng cứu mạng chú trong một vụ va chạm giữa hai thế lực tu tiên tại vùng biên giới Lào – Việt. Sau khi ông ấy rút lui khỏi giới tu luyện, chú vẫn luôn âm thầm quan sát. Đến nay, đã đến lúc nói sự thật."

Khánh mở to mắt. Thế giới tu tiên trong lời kể của ba ngày xưa tưởng như chỉ là truyền thuyết, giờ dần hiện lên như một phần chân thực của cuộc sống. Cậu im lặng lắng nghe.

"Cháu đã bắt đầu kích hoạt linh khí, điều đó khiến rất nhiều thế lực chú ý. Nhưng đặc biệt là Huyết Tông, thế lực từng ép gia tộc cháu lùi vào bóng tối. Chúng đã phát hiện dấu hiệu từ cháu."

"Huyết Tông? Họ là ai?" – Khánh hỏi.

"Là tổ chức tu luyện theo con đường tàn độc nhất – dùng huyết tinh của kẻ khác để tăng tu vi. Chúng xưa nay luôn truy tìm những dòng máu đặc biệt, mà dòng máu nhà cháu chính là một trong số đó."

Khánh siết chặt nắm tay.

"Chú đến để làm gì?"

"Chú mang đến cho cháu một bản Tụ Linh Tâm Pháp – công pháp nhập môn mà ba cháu từng luyện. Nó không quá mạnh, nhưng an toàn và phù hợp với người có linh căn chưa ổn định. Ngoài ra, chú muốn cháu theo chú đến một nơi – Ẩn Cốc Linh Môn."

"Ẩn Cốc Linh Môn?" – Khánh nhắc lại.

"Là nơi tập hợp những người tu luyện lánh đời. Ở đó, cháu sẽ được hướng dẫn bài bản, có người bảo vệ, và có thể điều tra chân tướng quá khứ gia tộc mình. Nhưng chỉ có một điều kiện…"

"Là gì?"

"Phải từ bỏ cuộc sống bình thường, ít nhất là trong vài năm. Không mạng xã hội, không điện thoại, không bạn bè. Cháu sẵn sàng chứ?"

Khánh im lặng. Bao nhiêu năm nay cậu sống trong một thế giới phẳng, ồn ào mà giả dối. Nay, một cánh cửa thật sự mở ra – một thế giới huyền bí, nguy hiểm, nhưng cũng là con đường duy nhất để trả lời những câu hỏi trong lòng cậu bấy lâu.

Cậu ngẩng đầu, ánh mắt kiên định: "Cháu đi."

Chú Quang mỉm cười, lấy từ trong túi ra một viên ngọc màu xanh lam: "Nắm lấy, nhắm mắt lại, và đừng hoảng sợ."

Khánh làm theo.

Một luồng khí xoáy dữ dội bỗng bao trùm, không gian quanh cậu méo mó, như đang bị hút vào một cánh cổng xoáy vô hình. Cảm giác như cả thế giới bị đảo lộn, rồi bụp! – tất cả dừng lại.

Khánh mở mắt. Trước mắt cậu là một thung lũng rộng lớn, sương mù lượn lờ, những đỉnh núi phủ đầy rừng rậm và những kiến trúc cổ xưa như trong phim kiếm hiệp. Trên bầu trời, một con chim khổng lồ đang lượn vòng, tỏa ra linh khí mạnh mẽ đến nỗi da thịt cậu tê rần.

Một giọng nói vang lên từ xa:

"Chúng ta có tân đệ tử rồi à?"

Khánh quay lại. Một cô gái mặc áo trắng, mái tóc dài bay trong gió, ánh mắt lạnh lùng nhưng ẩn chứa sự tò mò nhìn cậu.

Chú Quang gật đầu: "Đúng. Đây là người sẽ khiến giới tu luyện phải thay đổi."