Chương 3: Thân Phận Bóng Ma và Tia Hy Vọng Mong Manh

Chương 3: Thân Phận Bóng Ma và Tia Hy Vọng Mong Manh

Ánh nắng ban mai len lỏi qua khe cửa sổ, đánh thức Phong Chi Khuê khỏi một giấc ngủ không thực sự sâu. Cậu ngồi bật dậy trên chiếc giường cứng của nhà nghỉ Bình An, cảm giác hơi mỏi mệt nhanh chóng tan biến nhờ tác dụng phục hồi còn sót lại từ tối qua. Căn phòng nhỏ đơn sơ nhưng mang lại cảm giác an toàn tạm thời, một khoảng lặng quý giá giữa cơn bão táp của sự kiện xuyên việt.

Quần áo mới, một ít tiền trong ví, một nơi trú ẩn qua đêm – những nhu cầu cơ bản nhất đã được giải quyết nhờ vào năng lực Kiểm Soát Xác Suất kỳ diệu. Nhưng khi màn đêm qua đi, những lo lắng sâu xa hơn bắt đầu trỗi dậy, lấn át cả sự phấn khích ban đầu về sức mạnh mới. Vấn đề lớn nhất, gai góc nhất, chính là thân phận của cậu. Một bóng ma không tên, không tuổi, không nguồn gốc giữa lòng Phong Thành hoa lệ nhưng cũng đầy rẫy quy tắc và sự kiểm soát này.

Cậu không thể cứ mãi sống dựa vào việc thay đổi xác suất để tìm tiền lẻ hay đồ ăn. Cậu cần hòa nhập, cần một cuộc sống bình thường, ít nhất là trên bề mặt, để có thể tìm hiểu thế giới này và có lẽ, một ngày nào đó, tìm cách trở về. Mà điều kiện tiên quyết cho việc đó, chính là một thân phận hợp pháp.

"Hệ thống," Khuê gọi khẽ trong đầu, ánh mắt nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ, nơi cuộc sống thành phố đã bắt đầu một ngày mới. "Ở thế giới này, việc không có giấy tờ tùy thân, không có thân phận hợp pháp... nó nghiêm trọng đến mức nào?"

Giọng nói máy móc quen thuộc vang lên, đều đều và lạnh lùng, nhưng nội dung lại khiến Khuê không khỏi rùng mình.

[Phân tích dữ liệu xã hội và pháp luật Lam Tinh, khu vực Phong Thành... Trả lời ký chủ: Việc thiếu thân phận hợp pháp là một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng.]

[Những người không có thân phận hợp pháp thường chỉ rơi vào hai trường hợp: Một là người nhập cư trái phép từ các vùng chiến loạn hoặc khu vực không được kiểm soát (số lượng này rất hiếm do các biện pháp an ninh biên giới và kiểm soát siêu phàm). Hai, và phổ biến hơn rất nhiều, là con cháu của những tội phạm nguy hiểm đang bị truy nã, những kẻ phản bội quốc gia, hoặc thành viên các tổ chức ngầm hoạt động ngoài vòng pháp luật. Những kẻ này thường sống trong bóng tối, không được xã hội công nhận, không có quyền công dân cơ bản và luôn là đối tượng bị các cơ quan an ninh, tình báo và thậm chí là thợ săn tiền thưởng truy lùng gắt gao.]

[Trong một thế giới có siêu phàm, những kẻ có thể trốn tránh được mạng lưới pháp luật và tình báo dày đặc như vậy chắc chắn không phải hạng tầm thường. Chúng thường rất mạnh, rất nguy hiểm và nắm giữ những bí mật đen tối. Do đó, bất kỳ cá nhân nào bị phát hiện không có thân phận hợp pháp sẽ lập tức bị đặt vào diện tình nghi cao nhất.]

Nghe hệ thống giải thích, Khuê càng cảm thấy lạnh sống lưng. Cổ họng cậu khô khốc. Không có thân phận đồng nghĩa với việc cậu rất dễ bị liệt vào dạng "phần tử nguy hiểm" cần bị loại bỏ hoặc điều tra kỹ lưỡng đến tận cùng. Việc cậu đột ngột xuất hiện từ hư không, không có bất kỳ hồ sơ nào trong hệ thống dữ liệu khổng lồ của Lam Tinh, lại càng khiến mọi chuyện thêm rắc rối nếu bị cảnh sát hay một cơ quan chức năng nào đó "hỏi thăm". Cậu không thể cứ mãi dùng xác suất để "không bị chú ý" được.

"Vậy... phải làm sao đây?" Khuê đứng dậy, đi đi lại lại trong căn phòng chật hẹp, đầu óc rối bời. "Mình cần một cái ID, một thân phận thật sự."

Cậu bắt đầu vắt óc suy nghĩ các phương án.

Trộm hoặc nhặt ID của người khác? Ý nghĩ này lóe lên rồi bị gạt đi ngay lập tức. Quá rủi ro. Xác suất có thể giúp cậu tìm thấy một cái ID bị mất, nhưng việc sử dụng nó thì sao? Hệ thống kiểm tra sinh trắc học, đối chiếu hình ảnh, vân tay, mống mắt... ở một thế giới có công nghệ tương đương Trái Đất thế kỷ 21, lại còn thêm yếu tố siêu phàm, chắc chắn việc kiểm tra định danh sẽ rất gắt gao. Bị phát hiện dùng ID giả hoặc của người khác thì hậu quả còn tệ hơn cả việc không có ID. "Xác suất mình dùng trót lọt ID của người khác mãi mãi chắc chắn không phải 100%," Khuê tự nhủ.

Làm giả một cái? Càng không khả thi. Cậu chẳng biết gì về công nghệ làm giả giấy tờ ở thế giới này, cũng không có công cụ, vật liệu hay kỹ năng cần thiết. Kể cả có dùng xác suất để "may mắn" tạo ra một cái trông giống thật, thì dữ liệu của nó cũng không tồn tại trong hệ thống trung tâm. Chỉ cần một lần kiểm tra sâu là lộ tẩy ngay.

Vậy... tạo ra một thân phận mới một cách hợp pháp thì sao? Đây có vẻ là hướng đi khả dĩ nhất, nhưng bằng cách nào? Đến đồn cảnh sát tự thú mình là người mất trí nhớ, được tìm thấy ở đâu đó? Nghe đã thấy đầy nghi vấn rồi. Chắc chắn sẽ bị điều tra kỹ lưỡng, mà cậu thì không có gì để chứng minh cả.

Phải có cách nào khác chứ? Một lỗ hổng nào đó trong hệ thống? Một quy trình đặc biệt cho những trường hợp như cậu?

"Hệ thống, thử phân tích xem," Khuê dừng lại, nhắm mắt tập trung. "Xác suất tồn tại một phương pháp hợp pháp hoặc bán hợp pháp, có mức độ rủi ro thấp nhất, để tôi có thể có được một thân phận mới, một cái ID thật sự tại Phong Thành trong vòng, giả sử, một tháng tới là bao nhiêu? Và phương pháp có xác suất thành công cao nhất là gì?"

Im lặng một lúc, rồi hệ thống đáp lại, không đưa ra câu trả lời trực tiếp mà dường như đang phân tích các khả năng.

[Đang phân tích các quy định pháp luật, chính sách xã hội, và các trường hợp ngoại lệ được ghi nhận tại Phong Thành... Kết quả phân tích cho thấy: Xác suất tồn tại một quy trình đăng ký đặc biệt dành cho các trường hợp người trưởng thành chưa tham gia 'Nghi Lễ Thức Tỉnh' hoặc thiếu giấy tờ tùy thân tại 'Trung Tâm Đăng Ký Siêu Phàm' của thành phố là khoảng 65%.]

"Trung Tâm Đăng Ký Siêu Phàm?" Khuê lặp lại. "65%... không quá cao, nhưng cũng không phải là không có hy vọng!"

Đây rồi! Một tia sáng le lói. Nếu có một quy trình đặc biệt như vậy, đó có thể là con đường duy nhất để cậu có được thân phận hợp pháp mà không cần phải nói dối quá nhiều hoặc làm giả giấy tờ. Cậu có thể khai báo mình là người mất trí nhớ, hoặc bị lạc từ nhỏ, không có giấy tờ, và đến đăng ký muộn để kiểm tra tiềm năng siêu phàm theo quy định. Ít nhất thì nó cũng có một cái cớ hợp lý hơn là đột ngột xuất hiện từ hư không.

Mục tiêu mới đã rõ ràng: Tìm hiểu và tiếp cận Trung Tâm Đăng Ký Siêu Phàm, tìm cách lợi dụng cái "quy trình đặc biệt" kia.

Nhưng trước hết, cậu cần thông tin. Trung tâm đó ở đâu? Quy trình cụ thể ra sao? Có yêu cầu gì đặc biệt không? Và quan trọng là, cậu cần thêm tiền. Số tiền trong ví không đủ để trang trải lâu dài, chưa kể đến các khoản phí phát sinh nếu việc đăng ký thành công.

Nghĩ đến tiền, Khuê lại nhớ đến năng lực của mình. Cách kiếm tiền nhanh nhất và dễ dàng nhất với Kiểm Soát Xác Suất là gì? Đương nhiên là cờ bạc hoặc xổ số.

Cậu quyết định ra ngoài tìm một quán cà phê internet, vừa để tìm thông tin về Trung Tâm Đăng Ký, vừa để thực hiện kế hoạch kiếm tiền.

"Xác suất có một quán net công cộng, giá rẻ, hoạt động ổn định và tương đối an toàn, cách nhà nghỉ này trong vòng 10 phút đi bộ là 100%."

Theo sự "chỉ dẫn" vô hình, Khuê dễ dàng tìm thấy một quán net nhỏ nằm trên tầng hai của một tòa nhà cũ cách đó vài dãy phố. Cậu trả tiền thuê máy theo giờ, chọn một góc khuất rồi bắt đầu công việc.

Đầu tiên là tìm kiếm thông tin. "Xác suất tôi tìm thấy địa chỉ chính xác, giờ làm việc và các thông tin cơ bản về quy trình đăng ký siêu phàm thông thường cũng như các ghi chú về 'trường hợp đặc biệt' trên trang web chính thức hoặc các nguồn tin cậy của Phong Thành là 95%."

Kết quả tìm kiếm hiện ra khá nhanh. Trang web chính thức của Trung Tâm Đăng Ký Siêu Phàm Phong Thành cung cấp đầy đủ địa chỉ, bản đồ, giờ hành chính. Phần thủ tục cho người đủ 18 tuổi đăng ký lần đầu rất rõ ràng. Tuy nhiên, đúng như dự đoán của hệ thống, phần dành cho "Trường hợp đặc biệt" chỉ có vài dòng ghi chú chung chung, yêu cầu liên hệ trực tiếp hoặc đặt lịch hẹn trước để được tư vấn cụ thể, và có nhắc đến việc cần "chứng minh nhân thân ở mức độ nhất định" hoặc có người bảo lãnh. Chi tiết khá mơ hồ, đúng là chỉ có 65% khả năng thành công.

"Xem ra không dễ dàng rồi," Khuê thở dài. "Phải đến tận nơi quan sát tình hình trước đã."

Tiếp theo là vấn đề tiền bạc. Cậu mở một trang web tin tức địa phương, tìm đến mục kết quả xổ số Phong Thành. Giải đặc biệt tối qua lên đến mấy chục triệu Vân tệ (đơn vị tiền tệ của Vân Nam Đế Quốc). Một con số khổng lồ.

Ý nghĩ dùng xác suất để trúng giải đặc biệt lóe lên đầy cám dỗ. Chỉ cần một lần là cậu có đủ tiền sống thoải mái cả đời, tha hồ làm những gì mình muốn. Cậu nhắm mắt, hình dung ra dãy số trúng thưởng. "Xác suất dãy số 1-8-15-22-30-37 trúng giải đặc biệt xổ số Phong Thành kỳ quay tối nay là... 100%!"

Một cảm giác quyền năng tuyệt đối dâng lên trong lòng Khuê. Cậu có thể làm được! Cậu chỉ cần ra ngoài mua một tờ vé số với đúng dãy số đó là xong!

Nhưng... khoan đã.

Khuê đột nhiên khựng lại. Trúng giải đặc biệt? Một kẻ vô danh tiểu tốt, không nghề nghiệp, không nhà cửa, không giấy tờ tùy thân đột nhiên trúng một số tiền khổng lồ? Điều đó chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý cực lớn từ giới truyền thông, từ chính quyền, thậm chí có thể là cả những kẻ xấu nữa. Đó chẳng phải là tự đưa mình vào chỗ nguy hiểm sao? Cái cậu cần bây giờ là sự kín đáo, là hòa nhập, chứ không phải trở thành tâm điểm của sự chú ý.

"Không được," Khuê lắc đầu, gạt bỏ ý định đó. "Tiền thì cần thật, nhưng không thể dùng cách này."

Sức mạnh Xác Suất đúng là bá đạo, nhưng sử dụng nó một cách khôn ngoan mới là điều quan trọng. Cậu cần tiền, nhưng chỉ cần đủ dùng cho các nhu cầu trước mắt và một khoản dự phòng nhỏ, không cần phải gây chấn động.

"Điều chỉnh lại," Khuê hít sâu, tập trung. "Xác suất dãy số 1-8-15-22-30-37 trúng giải Ba xổ số Phong Thành tối nay (giá trị khoảng 5 triệu Vân tệ) là 100%."

Năm triệu Vân tệ. Không quá lớn để gây chú ý đặc biệt, nhưng quá đủ để cậu trang trải chi phí sinh hoạt, thuê phòng dài hạn hơn, mua sắm thêm vật dụng cần thiết và lo liệu cho việc đăng ký thân phận sắp tới. Như vậy là hợp lý nhất.

Tìm được một điểm bán vé số gần quán net (lại nhờ xác suất 100% tìm thấy dễ dàng), Khuê dùng số tiền lẻ còn lại mua một tờ vé số với dãy số đã định. Xong xuôi, cậu quay lại máy tính, lưu lại các thông tin quan trọng về Trung Tâm Đăng Ký Siêu Phàm vào một file ghi chú đơn giản.

Rời khỏi quán net khi trời đã về chiều, Khuê cảm thấy mình đã có một kế hoạch rõ ràng hơn. Tờ vé số trong túi áo khoác giống như một khoản đầu tư chắc chắn sẽ sinh lời vào tối nay. Thông tin về Trung Tâm Đăng Ký là mục tiêu trước mắt cần tiếp cận. Con đường phía trước vẫn còn mờ mịt và đầy rẫy khó khăn, đặc biệt là vấn đề thân phận, nhưng ít nhất cậu đã có một phương hướng cụ thể.

Bước đi trên đường phố Phong Thành, Khuê tự nhủ phải hết sức cẩn thận. Cậu bây giờ giống như đang đi trên băng mỏng. Một sai lầm nhỏ cũng có thể khiến cậu rơi xuống vực thẳm. Trung Tâm Đăng Ký Siêu Phàm kia, liệu có thực sự là lối thoát cho cậu, hay lại là một cái bẫy khác đang chờ sẵn?