Chương 9: Căn Cứ Mới và Góc Nhìn Đầu Tiên

Chương 9: Căn Cứ Mới và Góc Nhìn Đầu Tiên

Trở về nhà nghỉ Bình An với tấm thẻ căn cước tạm thời trong ví, Phong Chi Khuê cảm thấy một sự nhẹ nhõm chưa từng có kể từ khi đặt chân đến thế giới xa lạ này. Cậu không còn là một bóng ma hoàn toàn vô hình trong mắt hệ thống pháp luật nữa. Tấm thẻ nhựa màu xanh nhạt, dù chỉ là tạm thời và đi kèm với dòng chữ đỏ "Chờ Xác Minh Siêu Phàm", lại giống như một chiếc mỏ neo, giữ cậu lại với thực tại, cho cậu một điểm tựa để bắt đầu xây dựng cuộc sống mới.

Sự phấn khích ban đầu nhanh chóng lắng xuống, nhường chỗ cho những suy tính thực tế hơn. Cậu đã thành công trong canh bạc Nghi Lễ Thức Tỉnh, ít nhất là ở bước đầu tiên – có được thân phận tạm thời và tránh bị tóm ngay lập tức. Nhưng cậu biết rõ, đây chỉ là khởi đầu. Tình trạng "Chờ Xác Minh" và lịch trình báo cáo định kỳ giống như thanh gươm Damocles treo trên đầu. Cậu cần phải nhanh chóng ổn định, hòa nhập và tìm cách giải quyết triệt để vấn đề thân phận trước khi thời hạn tạm thời kết thúc hoặc trước khi việc xác minh đặc biệt đi vào ngõ cụt.

Việc đầu tiên cần làm là rời khỏi nhà nghỉ này. Thuê phòng theo ngày quá tốn kém và không ổn định. Giờ đã có thẻ căn cước tạm thời và một khoản tiền kha khá từ giải xổ số may mắn, cậu hoàn toàn có thể tìm một nơi ở dài hạn hơn, một "căn cứ" thực sự cho riêng mình.

Khuê lại mở chiếc điện thoại "rác", bắt đầu tìm kiếm thông tin về các phòng trọ hoặc căn hộ mini cho thuê theo tháng tại Phong Thành. Cậu ưu tiên những khu vực có an ninh tương đối tốt, giao thông thuận tiện nhưng giá cả phải chăng, và quan trọng nhất là chủ nhà không quá khắt khe về giấy tờ.

"Hệ thống," Khuê lại bắt đầu sử dụng công cụ đắc lực của mình. "Xác suất tôi tìm được một phòng trọ hoặc căn hộ studio phù hợp với các tiêu chí: an ninh ổn, giá thuê dưới 2 triệu Vân tệ một tháng, nằm trong khu vực X hoặc Y (những quận cậu nhắm đến sau khi xem bản đồ thành phố), chủ nhà chấp nhận thẻ căn cước tạm thời và thủ tục thuê đơn giản, trong vòng hai ngày tìm kiếm tới là 90%."

Với sự trợ giúp của xác suất, việc tìm kiếm trở nên hiệu quả hơn hẳn. Các tin đăng phù hợp liên tục "tình cờ" xuất hiện trên màn hình. Cậu lọc ra vài địa chỉ tiềm năng, gọi điện thoại (vẫn bằng SIM rác) để hỏi thông tin và hẹn giờ xem phòng.

Sau một ngày đi xem vài nơi, Khuê quyết định chọn một căn phòng trọ nằm trên tầng 3 của một dãy nhà trọ 4 tầng trong một con hẻm khá yên tĩnh thuộc quận Bình Tây, một quận không quá trung tâm nhưng cũng không quá xa xôi, giá cả sinh hoạt tương đối dễ chịu. Căn phòng rộng khoảng 15 mét vuông, có gác lửng nhỏ, nhà vệ sinh khép kín, và một ban công nhỏ đủ để phơi đồ. Phòng trống, không có đồ đạc gì nhiều ngoài chiếc quạt trần cũ và vài bóng đèn, nhưng sạch sẽ, thoáng mát và quan trọng là chủ nhà – một bà cụ trông khá hiền lành – chỉ cần xem qua thẻ căn cước tạm thời của cậu, nhận tiền cọc và tiền thuê tháng đầu tiên là đồng ý làm hợp đồng thuê đơn giản ngay, không hỏi han gì thêm về quê quán hay người thân (có lẽ xác suất 90% đã bao gồm cả việc gặp được chủ nhà dễ tính).

Khuê nhanh chóng chuyển đồ đạc ít ỏi của mình từ nhà nghỉ sang. Chỉ là một cái ba lô đựng tiền, vài bộ quần áo mới mua và bộ đồ ngủ gấu trúc kỷ niệm. Cậu đi mua thêm một tấm nệm mỏng, bộ chăn gối rẻ tiền, vài dụng cụ vệ sinh cá nhân và ít mì gói, trứng, rau củ để dự trữ. Buổi tối đầu tiên trong "nhà mới", dù chỉ là một căn phòng trọ đơn sơ, Khuê lại cảm thấy một sự bình yên và ổn định lạ thường. Đây là không gian riêng của cậu, nơi cậu có thể tạm thời ẩn mình, suy nghĩ và lên kế hoạch mà không sợ bị làm phiền.

Ổn định chỗ ở xong, Khuê mới có thời gian để nghiêm túc suy nghĩ về kết quả kiểm tra thức tỉnh "Không Xác Định / Không Rõ" của mình. Rốt cuộc nó có nghĩa là gì?

Cậu ngồi xếp bằng trên tấm nệm mới, nhắm mắt lại, cố gắng vận dụng tinh thần, cảm nhận cơ thể mình. Liệu có một luồng năng lượng nào đó đang âm ỉ chảy bên trong mà cậu chưa nhận ra? Cậu thử tập trung ý nghĩ, cố gắng di chuyển chiếc cốc nhựa rỗng để trên bàn. Không có gì xảy ra. Cậu thử hình dung việc tạo ra một ngọn lửa nhỏ trên đầu ngón tay, hay cảm nhận các nguyên tố xung quanh. Vẫn hoàn toàn vô ích. Ngoài năng lực Kiểm Soát Xác Suất hoạt động gần như theo bản năng hoặc khi cậu chủ động ra lệnh cho Hệ thống, cơ thể cậu dường như không có thêm bất kỳ khả năng đặc biệt nào khác.

"Hay là... chính cái năng lực Xác Suất này đã gây nhiễu máy móc kiểm tra?" Khuê tự hỏi. Có thể bản chất của việc thay đổi xác suất quá mức trừu tượng, không tạo ra năng lượng dao động hay phản ứng vật lý rõ ràng nào mà các thiết bị tiêu chuẩn có thể đo lường được? Hoặc cũng có thể, Hệ thống của cậu đã âm thầm can thiệp để che giấu bản thân nó, tạo ra một kết quả mơ hồ để tránh sự chú ý quá mức?

Cậu thử hỏi Hệ thống trực tiếp, nhưng như mọi khi, Hệ thống chỉ đưa ra những câu trả lời chung chung về chức năng của nó, hoàn toàn không đả động gì đến kết quả kiểm tra hay tiết lộ thêm về bản chất của chính nó.

Khuê quyết định thử nghiệm bằng xác suất. "Xác suất tôi có thể hiểu rõ được nguyên nhân thực sự dẫn đến kết quả kiểm tra 'Không Xác Định / Không Rõ' của mình trong vòng một giờ tới, thông qua suy luận cá nhân hoặc gợi ý từ Hệ thống, là 50%."

Cậu ngồi yên tĩnh, cố gắng xâu chuỗi lại các sự kiện, các khả năng. Nhưng một giờ trôi qua, đầu óc cậu vẫn trống rỗng, không có một tia sáng nào lóe lên. Hệ thống cũng hoàn toàn im lặng. Có vẻ như bí ẩn này không thể giải đáp dễ dàng như vậy.

Cậu thử một cách khác. "Xác suất một năng lực siêu phàm tiềm ẩn nào đó khác ngoài Kiểm Soát Xác Suất đang tồn tại trong cơ thể tôi và sẽ biểu hiện ra một dấu hiệu cực kỳ nhỏ, chỉ đủ để bản thân tôi cảm nhận được một cách mơ hồ, trong vòng 10 phút tới là... 20%." Cậu đặt một xác suất rất thấp, chỉ để thử nghiệm.

Mười phút trôi qua trong im lặng. Khuê căng mọi giác quan, cố gắng cảm nhận từng thay đổi nhỏ nhất trong cơ thể. Nhưng tuyệt nhiên không có gì. Không một luồng năng lượng lạ, không một cảm giác khác thường.

"Thôi vậy," Khuê thở dài, từ bỏ việc tìm kiếm một dị năng "thông thường". Có lẽ, cậu thực sự không thức tỉnh thêm năng lực nào cả. Hoặc là cái kết quả "Không Xác Định" kia chính là cách thế giới này ghi nhận một năng lực như Kiểm Soát Xác Suất – một thứ nằm ngoài quy chuẩn. Hoặc tệ hơn, đó chỉ là một lỗi hệ thống, và cậu thực chất chẳng thức tỉnh gì cả. Dù sao đi nữa, tình trạng "Đã Thức Tỉnh (Chờ Xác Minh)" trên tấm thẻ tạm thời vẫn là thật, và đó mới là điều quan trọng nhất lúc này. Nó cho cậu thời gian.

Những ngày tiếp theo, Khuê bắt đầu thiết lập một nhịp sống mới. Cậu dành thời gian khám phá khu phố mình đang ở và các khu vực lân cận, làm quen với hệ thống giao thông công cộng, tìm hiểu giá cả sinh hoạt. Cậu cũng lên mạng tìm kiếm thông tin về các loại công việc bán thời gian đơn giản, không yêu cầu kinh nghiệm hay bằng cấp phức tạp, những công việc mà cậu có thể làm với tấm thẻ căn cước tạm thời – ví dụ như phụ việc ở quán ăn, giao hàng, nhân viên kho...

Trong quá trình khám phá thành phố, Khuê cũng không quên quan sát thế giới siêu phàm xung quanh. Cậu bắt đầu chú ý hơn đến những người có biểu hiện khác thường, đến các cửa hàng bán "thiết bị hỗ trợ siêu năng lực", đến những bản tin thời sự về các vụ việc liên quan đến Awakeners.

Một buổi chiều, khi đang đi bộ về nhà sau khi ghé qua một khu chợ địa phương, Khuê bất ngờ thấy một đám đông tụ tập ở góc phố phía trước, có cả tiếng la hét và tiếng đổ vỡ. Tò mò, cậu thận trọng tiến lại gần, giữ khoảng cách an toàn.

"Xác suất mình quan sát tình hình phía trước từ khoảng cách này một cách an toàn, không bị cuốn vào bất kỳ rắc rối nào, là 99%." Cậu thầm thiết lập.

Đó là một vụ cướp giật. Một tên thanh niên trông khá liều lĩnh, trên tay cầm một con dao găm, đang cố gắng giật chiếc túi xách của một cô gái trẻ. Điều đáng nói là tên cướp này di chuyển cực kỳ nhanh nhẹn, nhanh hơn người thường rất nhiều, có lẽ sở hữu dị năng cường hóa tốc độ cấp thấp. Cô gái chống cự yếu ớt, vài người xung quanh muốn can thiệp nhưng lại e ngại con dao và tốc độ của hắn.

Ngay lúc tình hình có vẻ căng thẳng, hai nhân viên mặc đồng phục màu xanh đậm đặc trưng của lực lượng tuần tra siêu phàm (có lẽ là Đội Tuần Tra Đặc Nhiệm mà cậu nghe trên tin tức) đã lao đến từ một con phố gần đó.

"Đứng yên! Cảnh sát đây!" Một người hét lên.

Tên cướp thấy cảnh sát thì hoảng sợ, vung dao loạn xạ rồi định bỏ chạy thục mạng. Nhưng tốc độ của hắn dù nhanh cũng không thể so với hai nhân viên tuần tra được trang bị chuyên nghiệp. Một người trong số họ giơ tay lên, một chiếc khiên năng lượng màu xanh lam hiện ra chặn đường tên cướp, người còn lại lao tới với tốc độ còn nhanh hơn cả tên cướp, một cú đá chuẩn xác đã hạ gục hắn tại chỗ. Mọi việc diễn ra chỉ trong vài giây.

Đám đông xung quanh thở phào nhẹ nhõm, có người vỗ tay khen ngợi. Hai nhân viên tuần tra nhanh chóng còng tay tên cướp, thu giữ con dao, và hỏi thăm cô gái bị hại.

Khuê đứng từ xa quan sát toàn bộ quá trình. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp chứng kiến một vụ việc liên quan đến siêu năng lực và cách mà lực lượng chức năng xử lý nó. Mọi thứ diễn ra nhanh gọn, chuyên nghiệp. Cậu cũng để ý thấy trên cánh tay của hai nhân viên tuần tra có một biểu tượng hình tia sét và lá chắn – có lẽ là huy hiệu của đơn vị họ.

Trong lúc hai nhân viên đang lập biên bản nhanh tại hiện trường, Khuê nghe loáng thoáng một người dân đứng gần đó nói chuyện điện thoại: "... Ừ, lại là khu này, vừa có vụ cướp giật dùng dị năng. May mà đội tuần tra tới kịp... không biết có phải lại do cái thằng nhóc họ Long kia gây chuyện ở đâu đó gần đây không mà khu này dạo này bất ổn thế..."

Thằng nhóc họ Long? Khuê nhíu mày. Có phải là Long Bạch Sinh, nhân vật chính bản địa hệ Lôi mà Hệ thống từng nhắc tới không? Cậu ta có cái "tiên thiên gây chuyện thánh thể", đi đến đâu là rắc rối theo đến đó? Có vẻ như sự tồn tại của nhân vật chính kia thực sự ảnh hưởng đến sự "ổn định" của thế giới này.

Khuê không nán lại lâu. Cậu không muốn bị chú ý hay dính líu gì vào vụ việc. Cậu lặng lẽ rời khỏi đám đông, tiếp tục đi về nhà trọ. Vụ việc vừa rồi như một lời nhắc nhở về thực tế khắc nghiệt của thế giới này. Siêu năng lực không chỉ mang lại sức mạnh phi thường mà còn kéo theo tội phạm và nguy hiểm. Lực lượng chức năng tuy có vẻ hiệu quả, nhưng rắc rối vẫn có thể xảy ra bất cứ lúc nào, đặc biệt là khi có những nhân tố "gây chuyện" như Long Bạch Sinh tồn tại.

Trở về phòng, Khuê cảm thấy sự thôi thúc phải trở nên mạnh mẽ hơn, không chỉ dựa vào sự may mắn do xác suất mang lại. Khả năng Kiểm Soát Xác Suất đúng là nghịch thiên, nhưng nó thiên về hỗ trợ, thay đổi hoàn cảnh, đạt được mục tiêu một cách gián tiếp. Trong những tình huống đối đầu trực diện, tốc độ xử lý của cậu có thể không đủ nhanh, hoặc việc thay đổi xác suất có thể không kịp phát huy tác dụng trước một đòn tấn công bất ngờ.

Cậu cần phải rèn luyện. Rèn luyện khả năng phản xạ, kỹ năng tự vệ cơ bản, và quan trọng nhất là học cách vận dụng năng lực Xác Suất một cách hiệu quả và linh hoạt hơn trong các tình huống phức tạp, thậm chí là trong chiến đấu. Cậu cũng bắt đầu nghiêm túc tìm kiếm một công việc bán thời gian đơn giản – không chỉ để trang trải cuộc sống mà còn để có cơ hội tiếp xúc, quan sát và học hỏi thêm về xã hội này.

Một tháng kể từ ngày thức tỉnh "Không Xác Định". Thời hạn báo cáo lần đầu tiên tại Trung Tâm Đăng Ký Siêu Phàm đang đến gần. Khuê biết rằng sự ổn định tạm thời này rất mong manh. Cậu cần phải tận dụng tốt khoảng thời gian này để chuẩn bị cho những thử thách sắp tới.