Chương 2: Vượt qua vùng tối

Ngày thứ ba trong hành trình di cư. Tàu Elysium vẫn lặng lẽ trôi qua không gian bao la, vượt qua những ngôi sao xa xôi mà chưa một con tàu nào dám mạo hiểm đến gần. Không khí trên tàu căng thẳng hơn bao giờ hết, khi các nhóm khoa học và kỹ thuật đang làm việc không ngừng nghỉ để chuẩn bị cho sự kiện quan trọng tiếp theo — chuyến khảo sát đầu tiên tại hành tinh 47-X.

Leona Kim đứng trước bảng điều khiển, tay nắm chặt vào tay lái. Mặc dù tàu vũ trụ này không phải là chiếc tàu duy nhất đang trên hành trình, nhưng cảm giác cô đơn, lạc lõng trong vũ trụ rộng lớn này vẫn không thể tránh khỏi. Cô tự hỏi, liệu có bao giờ loài người sẽ tìm thấy sự bình yên, hay liệu sự di cư này sẽ trở thành cuộc chạy trốn vô vọng khỏi chính cái chết mà họ đã gây ra?

Cửa khoang chỉ huy mở ra, và một giọng nói vang lên. "Thượng tá, chúng ta đã gần đến vùng nghiên cứu của hành tinh 47-X. Tất cả các hệ thống đã được chuẩn bị sẵn sàng."

Leona quay lại, là Ethan, kỹ sư trẻ tuổi mà cô đã gặp vào ngày đầu tiên. Ánh mắt của anh ta vẫn đầy vẻ hoài nghi, nhưng cũng có một chút ánh sáng hy vọng le lói. Anh đã làm việc không ngừng nghỉ suốt những ngày qua, và bây giờ, đây là lúc mọi thứ sẽ được thử thách.

"Cảm ơn, Ethan," Leona trả lời. "Chuẩn bị tất cả các nhóm, chúng ta sẽ tiến hành kiểm tra lần đầu tiên ngay khi đến gần hành tinh."

Mọi người trên tàu đều chuẩn bị cho khoảnh khắc này. Các nhà khoa học chuẩn bị các thiết bị đo đạc khí quyển, các kỹ sư chuẩn bị cho việc tiếp cận bề mặt hành tinh. Đội quân sự sẵn sàng để bảo vệ tàu nếu cần thiết, dù họ không hy vọng gặp phải bất kỳ sự chống đối nào. Họ chỉ có thể đặt niềm tin vào chính bản thân mình và vào hành tinh mới.

Khoảng 30 phút sau, tàu Elysium đã đến gần một quỹ đạo an toàn để tiến hành khảo sát. Trên màn hình trước mặt Leona, hành tinh 47-X hiện lên rõ nét, một quả cầu xanh lục bàng bạc, với những đám mây bốc lên từ bề mặt, giống như những làn sóng biển vỗ về bờ cát.

"Đây là một khởi đầu tốt," Mia Cheng, trưởng nhóm khoa học, nhận xét. "Các chỉ số khí quyển cho thấy rằng không khí có thể hít thở được. Có dấu hiệu của nước và những vùng đất có thể trồng trọt."

Leona cảm thấy một chút hy vọng le lói. Nhưng cô không để cảm xúc chi phối. "Chúng ta vẫn chưa chắc chắn. Các thiết bị có đủ sức mạnh để xác nhận chính xác không?"

"Chúng tôi đã chuẩn bị xong, Thượng tá," Mia trả lời. "Chúng tôi sẽ bắt đầu khảo sát từ khu vực gần xích đạo, nơi có nhiều dấu hiệu khả quan."

Leona gật đầu. "Được. Bắt đầu ngay lập tức."

Khoảng thời gian tiếp theo, tàu Elysium vẫn tiếp tục quan sát hành tinh từ xa. Từng nhóm khoa học, kỹ thuật, quân sự, tất cả đều bận rộn với công việc của mình, nhưng ánh mắt của họ vẫn không thể rời khỏi màn hình hiển thị. Mọi người đều biết rằng, một khi họ hạ cánh xuống bề mặt, họ sẽ không thể quay lại ngay lập tức. Đây sẽ là bước quyết định cho sự tồn tại của nhân loại.

Leona nhận thấy rằng nhóm khảo sát đang chuẩn bị vận hành các tàu đổ bộ nhỏ. Cảm giác lo lắng bao trùm cô, nhưng không thể tránh được. Cô nhìn thấy Mia bước vào khoang chỉ huy với vẻ mặt đầy quyết đoán.

"Chúng tôi đã chuẩn bị xong. Tất cả các dữ liệu đã được sao lưu. Nếu mọi thứ ổn, chúng ta sẽ hạ cánh xuống bề mặt trong vòng 15 phút nữa."

Leona nhìn vào mắt Mia. Cô không biết nếu sự thật không như kỳ vọng, họ sẽ phải đối mặt với gì. Nhưng quyết định này đã quá muộn.

"Lên đường," Leona ra lệnh. "Đảm bảo mọi thứ đều sẵn sàng. Chúng ta không thể lãng phí thêm thời gian."

Vài phút sau, các tàu đổ bộ bắt đầu được phóng ra từ tàu mẹ. Họ di chuyển nhanh chóng qua bầu trời mờ sương của hành tinh 47-X. Leona nhìn theo chúng, trong lòng dâng lên cảm giác khó tả. Lần đầu tiên, cô cảm thấy mình là người của một thế giới mới.

Ngay khi các tàu đổ bộ chạm đất, các đội khảo sát bắt đầu công việc của mình. Mọi thứ diễn ra suôn sẻ ban đầu. Nhưng một phút sau, một tín hiệu lạ xuất hiện trên màn hình.

"Thượng tá, chúng tôi phát hiện một tín hiệu... rất mạnh," Mia thông báo từ khoang khảo sát. "Có vẻ như có một cấu trúc nhân tạo dưới lòng đất."

Leona đứng dậy, tay siết chặt vào bàn điều khiển. "Một cấu trúc nhân tạo? Làm rõ ngay lập tức."

Các tín hiệu tiếp tục phát ra, cho thấy dấu hiệu của một thứ gì đó không phải là tự nhiên. Một bí ẩn lớn hơn mà họ chưa hề lường trước. Câu hỏi lớn xuất hiện: Liệu họ thật sự đã tìm ra một nơi an toàn, hay chỉ là cánh cửa mở ra một cuộc đối đầu khốc liệt hơn?

Cuộc hành trình di cư chỉ mới bắt đầu, và những thử thách mới đang chờ đợi phía trước.