Không gian phía sau rìa thiên hà Milky Way nứt vỡ như mặt gương. Từ đó, những sinh vật cơ khí khổng lồ bước ra — không phải qua cổng không gian, mà xuyên thẳng qua lớp mô của thực tại. Chúng cao hàng cây số, cấu tạo từ những vật chất chưa từng được con người định danh, cơ thể phát ra những nhịp đập điện tử như tiếng tim của vũ trụ.
Người Gác Cổng, đó là tên mà lịch sử xa xôi từng nhắc đến trong những bản ghi chép của các nền văn minh đã tuyệt chủng — truyền thuyết về những thực thể không cai trị, không can thiệp, nhưng luôn quan sát.
Một trong số đó đứng giữa không gian, hướng về nơi phát ra tín hiệu của Pandora. Dưới lớp vỏ bạc sáng rực như ánh trăng kim loại, một giọng nói không có âm thanh vang lên:
"Kẻ đã phá vỡ Xiềng Xích Aeon. Hãy bước ra."
Tại trung tâm điều khiển của hệ thống Pandora, Echo ngồi trước bàn điều khiển, đồng thời Zara – người mang dòng mã năng lượng – vừa tỉnh lại. Đôi mắt cô mở ra chậm rãi, ánh sáng màu lam nhạt lóe lên từ đồng tử, như thể cô đang đọc từng dòng dữ liệu chảy trong vũ trụ.
"Có kẻ đang tìm chúng ta," cô nói.
Echo gật đầu: "Và chúng không phải kẻ thù… ít nhất là hiện tại."
Một hội nghị khẩn cấp được triệu tập tại Liên Hành Tinh. Tất cả đại diện của 17 hành tinh thuộc địa, cả những chủng loài ngoài Trái Đất từng liên minh, đều tham dự. Không ai dám coi nhẹ điều này — bởi khi những người quan sát rời khỏi vị trí, đó có thể là dấu hiệu của biến cố toàn vũ trụ.
Từ xa, một Kẻ Gác Cổng mở ra không gian bên trong cơ thể nó – không phải máy móc, mà là kho tri thức. Hàng tỷ dữ liệu cổ đại được giải nén thành ánh sáng, chiếu rọi lên hư không.
Một giọng nói vang lên trong đầu Zara – không thông qua tai, mà truyền trực tiếp đến ý thức:
"Loài người... các ngươi đã phá được sợi xích mà hàng ngàn nền văn minh trước không dám chạm vào. Nhưng tự do luôn đi kèm một cái giá."
"Hãy chọn: Tiến hóa cùng những kẻ đang thức tỉnh... hoặc bị cuốn vào bánh xe của Hủy Diệt Vĩnh Hằng."
Zara nhìn về phía Echo và Tarek: "Chúng đang cho chúng ta một cơ hội... hoặc một thử thách."