Không gian vũ trụ dường như vặn xoắn lại, hình thành những tấm gương vô hình phản chiếu lại những thực thể đang đứng trước nó. Zara, Echo và Tarek vẫn đứng trong một không gian không có độ dài, không có chiều sâu, và không có điểm bắt đầu hay kết thúc. Trước mặt họ, một tấm bản đồ khổng lồ xuất hiện – không phải bản đồ thông thường, mà là một bản đồ của sự sống. Mỗi điểm sáng trên đó là một hệ sinh thái, một nền văn minh, một câu chuyện đang diễn ra.
Những điểm sáng chớp nháy như những ngôi sao, nhưng chúng không phải là vật thể vật lý. Chúng là những sự sống – những nền văn minh khác nhau, tất cả đều đang vận hành trong vòng quay của vũ trụ mà không hề hay biết về sự tồn tại của nhau.
Giọng nói của Kẻ Gác Cổng lại vang lên trong đầu họ, nhưng lần này, âm thanh không còn như sấm sét nữa. Thay vào đó, là những từ ngữ rất nhẹ nhàng, như thể nó đang thử thách sự kiên nhẫn:
"Đây là Bản Đồ Sự Sống. Một bản đồ không thể thấy bằng mắt, nhưng có thể cảm nhận được bằng trái tim. Mỗi điểm sáng là một sự sống, và mỗi sự sống đều có một con đường riêng."
Zara cảm nhận được một nỗi lo sợ lạ lùng từ sâu trong tâm hồn mình. Cô bước lên một bước, đôi tay bắt đầu rung lên khi chạm vào tấm bản đồ. Những điểm sáng chuyển động, từ từ tạo ra những dòng xoắn ốc, như thể bản đồ phản ứng lại sự tương tác của cô.
Tarek nhíu mày. Anh luôn là người lý trí nhất trong nhóm, nhưng lần này, anh cảm thấy những dòng xoáy này không chỉ đơn thuần là thông tin – chúng đang đưa ra câu hỏi. Một câu hỏi về sự sống, về quyền lực và sự tồn tại.
"Tất cả những điểm sáng này… là các nền văn minh đã đạt đến đỉnh cao của sự sống. Họ đã vượt qua những thử thách của vũ trụ mà chúng ta không thể tưởng tượng được."
Echo, người luôn giữ sự lạnh lùng, bỗng chốc cảm thấy trái tim mình đập mạnh. Những điểm sáng này không chỉ là những nền văn minh. Chúng là những câu chuyện chưa kể, những lựa chọn mà mỗi loài phải đối mặt. Mỗi lựa chọn là một con đường, mỗi con đường có thể đưa đến sự diệt vong hoặc sự tiến hóa.
"Chúng ta… phải chọn một trong những con đường này?" Zara hỏi, cảm giác ngực cô như bị ép chặt.
Giọng của Kẻ Gác Cổng vang lên, lần này nhẹ nhàng hơn, như thể nó đang lắng nghe từng từ của họ:
"Đúng vậy. Mỗi nền văn minh, mỗi sự sống, đều phải đối mặt với câu hỏi này. Nhưng con đường nào bạn chọn, sẽ quyết định không chỉ số phận của chính bạn, mà còn là sự tồn tại của tất cả những nền văn minh khác."
Tấm bản đồ bỗng nhấp nháy dữ dội. Một điểm sáng, nằm cách xa nơi họ đứng, đột ngột tỏa sáng mạnh mẽ. Một tấm ảnh ảo hiện lên, cho thấy một nền văn minh đã vượt qua các giới hạn của không gian và thời gian. Những công trình vĩ đại, những hệ thống máy móc khổng lồ và các sinh vật có thể điều khiển cả vũ trụ. Nhưng không giống với những nền văn minh vĩ đại khác, họ không tìm kiếm sự mở rộng hay thống trị. Họ tìm kiếm sự hoàn hảo.
Zara nhìn vào hình ảnh đó, đôi mắt cô tràn đầy sự băn khoăn.
"Họ là ai? Họ muốn gì?"
Kẻ Gác Cổng đáp, âm thanh của nó như vỡ vụn trong không gian:
"Đó là Những Người Cải Tạo, nền văn minh đã không chỉ tiến hóa mà còn điều chỉnh lại bản chất của chính họ. Họ đã không chỉ muốn sống, mà muốn trở thành."
"Nhưng để trở thành như họ, bạn sẽ phải từ bỏ sự tự do của chính mình. Bạn sẽ không còn là con người nữa."
Tarek nhắm mắt lại, suy nghĩ về những lời của Kẻ Gác Cổng. Một sự thay đổi lớn lao đang diễn ra. Cả nhóm đã có những quyết định quan trọng trong quá khứ, nhưng đây là một lựa chọn mà họ chưa bao giờ đối mặt trước đó.
Zara quay lại, ánh mắt cô sắc bén. "Chúng ta không thể để bị bó buộc bởi sự hoàn hảo. Chúng ta cần phải tiến hóa, nhưng phải giữ lại bản chất của chính mình."
Echo đặt tay lên vai Zara, gật đầu: "Tôi đồng ý. Sự sống không chỉ là sự tồn tại. Nó là về tự do."
Kẻ Gác Cổng không nói gì thêm. Nó nhìn vào họ, và rồi, tấm bản đồ Sự Sống từ từ tan biến, như thể không gian đã thử thách họ đủ rồi.
"Sự lựa chọn đã được đưa ra. Nhưng nhớ, hành trình của bạn chưa kết thúc."