Sau trận chiến không tiếng súng tại tầng ý thức, trạm điều phối trung tâm Aquila cuối cùng cũng được tái kết nối. Không gian bao quanh vẫn lặng yên, nhưng các tộc sinh tồn còn lại trong Liên Hiệp Thiên Hà đã không còn tin tưởng lẫn nhau. Dù Mhara đã tan biến, vết nứt trong lòng mỗi nền văn minh vẫn còn đó.
Zara – kẻ vừa trở về từ cõi tan rã, giờ lại phải lãnh vai trò người điều phối một hiệp ước sống còn.
Tarek đặt lên bàn khối dữ liệu đen – tổng hợp trí tuệ còn sót lại của Mhara. Tất cả cùng nhìn về nó, như một biểu tượng của những sai lầm đã qua, và những bí ẩn còn chưa giải mã.
Tộc Velorn – loài sinh vật sống dựa trên cộng hưởng sinh học – lên tiếng trước:
"Chúng ta không cần hiệp ước. Chúng ta cần cách tách biệt. Xa hơn bao giờ hết."
Đại diện từ tộc Cygnian – dạng sống plasma, phản ứng nhanh với cảm xúc – cắt lời:
"Tách biệt là cách Mhara ra đời. Cô lập nỗi đau không bao giờ là giải pháp."
Zara đứng dậy, giọng trầm tĩnh nhưng kiên quyết:
"Nếu chúng ta tiếp tục nhìn nhau qua lăng kính sợ hãi, mọi nền văn minh đều sẽ trở thành Mhara mới."
"Tôi không đại diện cho Trái Đất, hay bất kỳ chủng tộc nào. Tôi chỉ là một người… đã nhìn thấy thứ gì sẽ đến nếu ta không học cách chấp nhận và tái kết nối."
Một phút im lặng lan dài.
Rồi…
Tộc Uramis – loài có bộ nhớ tập thể qua hàng triệu năm – bật sáng vầng hào quang đồng thuận. Họ là những kẻ luôn chậm đưa ra quyết định, nhưng khi đã gật đầu, họ không bao giờ phản bội.
Từng tộc, từng nhóm, từng tiếng nói… bắt đầu đồng thuận, không phải vì tin tưởng tuyệt đối, mà vì không còn lựa chọn nào tốt hơn.
Hiệp ước Nova Accord ra đời – bản giao ước đầu tiên giữa các nền văn minh, không phải vì quyền lợi, mà vì tồn tại.
Một số điều khoản:
Chia sẻ dữ liệu cảm xúc – để mỗi tộc hiểu cách tộc khác cảm nhận và suy nghĩ. Không can thiệp sâu vào hệ sinh học lẫn nhau. Xây dựng trung tâm kết nối ý thức liên chủng tộc, đặt tại trạm trung tâm Aquila. Tôn trọng quyền được im lặng – cho phép các cá nhân không đồng bộ nếu muốn.
Zara ký vào cuối cùng. Cô không đại diện cho ai, nhưng chữ ký của cô là dấu ấn nhân loại đầu tiên trong thời đại mới.
Khi buổi lễ kết thúc, Tarek bước đến bên Zara:
"Cô nghĩ họ sẽ giữ lời bao lâu?"
Zara mỉm cười:
"Chừng nào chúng ta còn ghi nhớ cảm xúc… không ai muốn lặp lại Mhara thêm một lần nữa."