Ánh sáng từ cánh cửa sáng chói chiếu rọi khắp không gian, một lối thoát kỳ lạ nhưng đầy hấp dẫn. Từng tia sáng tỏa ra, như thể đang mời gọi họ bước vào một thế giới chưa từng được khám phá, một tương lai mà họ chưa từng hình dung. Cánh cửa mở ra không phải chỉ là một bước đi về không gian, mà là cuộc hành trình vào bản thể sâu thẳm nhất của chính họ.
Kito, Yuna, và Sage đứng bên nhau, nhìn chằm chằm vào cánh cửa ấy, đôi mắt của họ lấp lánh, nhưng cũng đầy trăn trở. Những câu hỏi không lời vang lên trong lòng mỗi người. Liệu họ có thể thay đổi vận mệnh của mình? Liệu sự lựa chọn này có phải là con đường đúng đắn, hay chỉ là sự lừa dối của chính họ?
"Chúng ta đã đi quá xa rồi," – Yuna lên tiếng, giọng cô nhỏ nhưng rõ ràng, "không thể quay lại nữa. Đây là cơ hội duy nhất để chúng ta bắt đầu lại, để thực sự chinh phục số phận."
Sage, người im lặng từ nãy giờ, bước tới gần cánh cửa. Anh không nói gì, nhưng ánh mắt của anh đầy quyết tâm. Một quyết tâm mà anh đã giữ kín trong suốt chặng đường dài. Đây là lúc anh phải đối mặt với bản chất thật sự của mình, để hiểu rõ ai anh thực sự là và liệu anh có đủ mạnh mẽ để đối mặt với những thử thách phía trước.
Tarek, người luôn giữ vẻ ngoài lạnh lùng, giờ đây cũng không thể che giấu sự bối rối trong ánh mắt. Anh nhìn Yuna, rồi nhìn Sage, rồi cuối cùng là cánh cửa kia. "Nếu bước vào, chúng ta sẽ không thể quay lại nữa đúng không?" – anh hỏi.
Yuna gật đầu, cô không thể phủ nhận điều đó. "Đúng vậy. Một khi bước qua cánh cửa này, mọi thứ sẽ thay đổi vĩnh viễn. Nhưng đó là cơ hội để chúng ta làm chủ cuộc đời mình, để chấp nhận và vượt qua những thử thách mà số phận đã sắp đặt."
Bầu không khí trở nên nặng nề. Mọi người đều im lặng, mỗi người chìm trong những suy nghĩ riêng của mình. Chúng ta có thể thay đổi thế giới, nhưng liệu chúng ta có thể thay đổi chính bản thân mình?
Kito bước lên trước, ánh mắt đầy quyết tâm. Anh biết rằng sự lựa chọn này không chỉ đơn giản là một hành động di chuyển qua cánh cửa. Nó là một bước nhảy vào tương lai, vào một thế giới không biết sẽ ra sao, nhưng cũng chính là cơ hội để bắt đầu lại.
"Chúng ta không thể đi mãi trong quá khứ," – Kito nói, đôi mắt anh sáng lên. "Chúng ta phải tạo dựng tương lai. Và dù có thế nào, chúng ta sẽ cùng nhau bước qua thử thách này."
Với những lời nói ấy, Kito vươn tay nắm lấy cánh cửa. Ánh sáng từ cánh cửa bùng lên mạnh mẽ, và khi anh chạm vào nó, một cảm giác kỳ lạ chạy dọc cơ thể. Cảm giác như thể toàn bộ thời gian và không gian đang vỡ vụn, và tất cả những không gian vô tận xung quanh họ bắt đầu hội tụ lại vào một điểm duy nhất.
Nhóm Kito tiến lên. Cánh cửa bắt đầu từ từ đóng lại sau lưng họ, như thể một chương trong câu chuyện đã kết thúc, nhường chỗ cho một chương mới, chưa biết sẽ diễn ra như thế nào.
Chợt, một tiếng động vang lên, tiếng của quá khứ – một âm thanh từ đâu đó trong ký ức của họ. Một tiếng thì thầm nhẹ nhàng như một lời cảnh báo. "Lựa chọn này… có thể là cuối cùng của các ngươi…"
Nhưng nhóm Kito không quay lại. Họ tiếp tục tiến vào cánh cửa, không hề do dự.
Với một cú chạm nhẹ, cánh cửa hoàn toàn khép lại, và thế giới như biến mất. Những hình ảnh, những âm thanh, những ký ức dường như vỡ tan, hòa vào trong không khí không còn rõ ràng.
Một không gian mới bắt đầu xuất hiện trước mắt họ, không phải Nova Terra, nhưng cũng không phải là một thế giới hoàn toàn xa lạ. Đây là một nơi, một không gian khác, nơi mà những điều họ từng biết giờ đây không còn ý nghĩa nữa. Họ đã vượt qua biên giới của thời gian và không gian, và giờ đây, họ sẽ phải đối mặt với những thử thách mới, những quyết định mà không thể quay lại.
Từng người một, họ bước vào thế giới mới này, chuẩn bị đối diện với những điều chưa biết. Không có con đường dễ dàng, không có lời giải đáp ngay lập tức. Nhưng có một điều họ biết chắc chắn – cuộc hành trình của họ vẫn chưa kết thúc.