Chương 98: Thế giới mới và những bước đi đầu tiên

Khi cánh cửa khép lại, tất cả những gì Kito và đồng đội cảm nhận được là một cảm giác lạ lẫm. Không gian quanh họ có một sắc màu kỳ quái, không phải ánh sáng mà là một hòa quyện giữa các sắc độ khác nhau. Mọi thứ có vẻ như bị vặn xoắn, mọi vật thể quanh họ không còn rõ ràng, tựa như một thế giới vừa rời khỏi nguyên lý tự nhiên.

Những đợt sóng năng lượng nhấp nhô xung quanh họ khiến không khí trở nên nặng nề. Bầu trời ở trên cao không phải là màu xanh quen thuộc, mà là một màu đen huyền bí với những ánh sáng mờ ảo lướt qua, như những ngôi sao vội vã tắt dần.

"Chúng ta… đâu rồi?" – Yuna thốt lên, ánh mắt cô lướt qua không gian lạ lẫm xung quanh. Mỗi bước chân của họ như bước vào một thực tại không thể đoán trước, một nơi không phải Nova Terra, nhưng cũng không phải là một thế giới hoàn toàn xa lạ. Nó giống như biên giới giữa các thực tại.

Kito đứng im lặng, ánh mắt anh nghiêm túc, chăm chú quan sát những biến đổi xung quanh. "Đây không phải là một thế giới hoàn toàn mới. Nó có thể là một dạng không gian dị thường, nơi tất cả các quy luật tự nhiên không còn hiệu lực. Điều quan trọng là, chúng ta không thể xem thường nó."

Tarek, từ lâu vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, giờ đây lại có một chút lo lắng trong ánh mắt. Anh không thích sự bất ổn của nơi này, nhưng sự quyết tâm trong lòng anh vẫn không thay đổi. "Chúng ta phải tiếp tục, không còn con đường lùi nữa."

Cả nhóm di chuyển cẩn thận, bước đi trên những mặt đất mà không thể xác định được liệu nó có vững chắc hay không. Những cột sáng kỳ dị nhấp nháy xung quanh như những ngọn đuốc dọc theo một con đường dài vô tận, dẫn họ vào một không gian rộng lớn, tĩnh lặng. Thật lạ, dường như không có sự sống ở đây, không có âm thanh, chỉ có cảm giác trống rỗng đè nặng lên tâm trí mỗi người.

Bỗng nhiên, một tiếng nói vang lên trong đầu Kito:

"Chào mừng các ngươi đến với thế giới của sự thử thách. Đây không phải là một thế giới để các ngươi thống trị hay cai trị. Đây là nơi để các ngươi đối mặt với chính bản thân mình, để quyết định tương lai của các ngươi."

Kito khẽ giật mình, không phải vì sự bất ngờ, mà vì anh đã nghe thấy giọng nói này. Cảm giác quen thuộc đến kỳ lạ. Anh quay lại nhìn đồng đội, và thấy sự hoang mang hiện rõ trên khuôn mặt họ. Chắc chắn họ cũng đã nghe thấy giọng nói ấy trong đầu mình.

"Chúng ta không phải là những kẻ duy nhất ở đây," – Yuna nói, nhìn xung quanh với ánh mắt nghi ngờ. "Có một sự hiện diện nào đó. Nhưng chúng ta không thể thấy được họ."

Kito mỉm cười, dù là một nụ cười đầy ẩn ý, anh hiểu rằng mọi thứ không hề đơn giản. "Đây là một thử thách của số phận, có thể là một cái bẫy hay cũng có thể là một cơ hội. Nhưng dù sao đi nữa, chúng ta không thể quay lại được nữa."

Đúng lúc đó, một ánh sáng rực rỡ bỗng nhiên xuất hiện trước mặt họ. Những đợt sóng năng lượng bao quanh ánh sáng ấy, và một hình bóng mờ ảo dần hiện ra trong không gian, như một thực thể vô hình, nhưng lại rất mạnh mẽ. Đó là một người, hay ít nhất là một sinh vật có hình dạng giống con người, với đôi mắt phát ra ánh sáng xanh lấp lánh.

"Ta là người canh giữ sự thử thách ở nơi này," – giọng nói vang lên lần nữa, lần này rõ ràng và đầy uy quyền. "Chỉ có những ai đủ dũng cảm mới có thể tiếp tục. Những kẻ yếu đuối sẽ bị cuốn đi bởi chính sự hoang mang của bản thân."

Kito nhìn chằm chằm vào hình bóng đó. "Chúng tôi không đến đây để lùi bước. Chúng tôi đến đây để thử thách chính mình."

Người đó mỉm cười, nhưng đó là một nụ cười đầy sự lạnh lùng. "Vậy các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng cho những thử thách này chưa?"

Những từ ngữ ấy như một lời khiêu chiến, và khi chúng vang lên, không gian xung quanh bỗng nhiên thay đổi. Cả nhóm nhận ra rằng, giờ đây, họ không chỉ đối mặt với những thử thách vật lý mà còn phải đối diện với những thử thách tinh thần mà mỗi người trong họ phải chiến thắng.

Kito nhìn về phía nhóm của mình. Không có gì có thể ngăn cản họ bây giờ. Họ đã bước vào thế giới này, và giờ họ chỉ có một lựa chọn duy nhất – đi tiếp, bất kể những nguy hiểm phía trước.