Ngay khi cánh cổng tầng hai mở ra, một mùi hương kỳ lạ xộc vào mũi – không phải hương thảo mộc hay hoen gỉ, mà là mùi của… ký ức loài người bị đốt cháy. Trên tường, hàng trăm bức họa sống động mô tả cảnh những sinh vật đang tự khắc dấu ấn lên máu của mình – như thể máu họ chính là ngôn ngữ để lập giao kèo.
Min thì thầm:
"Đây không phải thư viện nữa... Đây là đền tế của Giao Ước Máu – nơi mọi khế ước đều được viết bằng linh hồn."
Một giọng nói vang lên, không từ bất kỳ cá thể nào:
“Chào mừng những người chưa từng hy sinh linh hồn nhưng lại muốn điều khiển tri thức vĩnh cửu…”
Ba người bị tách ra ngay tức thì.
Min xuất hiện trong một không gian ngập nước đỏ như máu. Trước mặt cô là một bản sao chính mình, nhưng ánh mắt trống rỗng và tàn nhẫn.
"Ngươi sẽ ký giao ước với chính nỗi sợ mình từng chối bỏ. Ngươi phải chọn: sức mạnh hay chính nghĩa?"
Yuna đối mặt với những giọng nói vang vọng từ quá khứ – từng bản án, từng lời nói dối cô từng nói để bảo vệ người khác. Một chiếc bút cắm giữa ngực cô.
"Ký tên vào đây, chấp nhận rằng ngươi đã thay đổi sự thật. Hoặc ngươi sẽ bị tri thức cắn trả."
Tarek lạc vào một căn phòng chỉ có hai vật: một thanh kiếm được tạo từ lời thề, và một đứa bé đang ngủ – gắn liền với một chiếc đồng hồ cát. Giọng nói vang lên:
"Ngươi được chọn: cứu lấy đứa trẻ – tương lai của một nền văn minh, hoặc lấy vũ khí – để lật đổ cả thần thánh."
Khi ba người tỉnh lại, cả ba đang ở giữa một vòng tròn cổ ngữ, máu chảy từ tay họ – nhưng chẳng ai nhớ rõ mình đã chọn điều gì.
Chỉ biết rằng trên tay mỗi người, hiện lên một ấn ký mới – ẩn chứa quyền hạn chưa từng tồn tại trước đó trong hệ thống Thức Thần.
Và sau lưng họ, cánh cổng tầng ba đang mở – hé lộ hình ảnh một thành phố đang bốc cháy… thành phố chưa từng được ghi nhận trên bất kỳ bản đồ nào: Thành Phố Bản Ngã – nơi mọi sinh linh đều là phản chiếu của người bước vào.