Không gian xung quanh họ bắt đầu co lại, như thể đang bị bóp nghẹt. Những bóng đen từ bốn phía càng lúc càng dày đặc, kéo theo những cơn gió lạnh lẽo. Những âm thanh lạ kỳ vang lên từ sâu trong bóng tối, cứ như thể chúng đang châm chọc, thử thách sự kiên nhẫn và lòng dũng cảm của mỗi người.
Yuna không chịu nổi cảm giác lạnh lẽo bao phủ khắp cơ thể, cô quay lại nhìn Min và Tarek, đôi mắt đầy quyết tâm:
"Chúng ta không thể để nỗi sợ hãi làm chủ. Mỗi bước đi phải là một bước tiến về phía trước. Đừng dừng lại!"
Min và Tarek gật đầu, nhưng trong ánh mắt của họ vẫn là một chút lo âu. Cảm giác bị kìm hãm trong không gian này như đang thách thức họ. Bóng tối và những tiếng thì thầm như muốn nuốt chửng họ bất cứ lúc nào.
Đột nhiên, từ trong bóng tối xuất hiện những hình bóng kỳ lạ. Chúng mờ mờ, như những con quái vật hình người, nhưng không có bất kỳ chi tiết nào rõ ràng. Chúng di chuyển rất nhanh, nhưng mỗi lần chúng di chuyển, không gian lại bị rạn nứt, tạo ra những vết nứt tối tăm, giống như vết nứt trong thời gian.
Tarek kéo tay Min, mắt nhìn quanh, tìm kiếm một cách thoát:
"Chúng ta phải làm gì? Chúng đang chiếm lĩnh tất cả mọi hướng."
Min cắn chặt môi, cố gắng bình tĩnh:
"Đừng để chúng ta bị lạc vào mê cung này. Chúng chỉ là ảo ảnh. Nếu chúng ta giữ vững lòng tin, chúng sẽ không thể làm gì được."
Yuna bước lên một bước, ánh sáng từ thanh kiếm trên tay cô chợt lóe lên, tạo ra một vệt sáng trong không gian hư vô. Ánh sáng này không chỉ chiếu rọi xung quanh mà còn xé toạc những bóng tối đang bủa vây họ. Những bóng đen bị đẩy lùi một chút, nhưng rồi lại từ từ tiến đến gần.
Một giọng nói lạnh lùng vang lên từ trong bóng tối, khiến cả ba đều giật mình:
"Không phải ai cũng có thể vượt qua nơi này. Các ngươi muốn biết sự thật sao? Hãy đối diện với nó đi. Chỉ khi nào các ngươi đối mặt được với bóng tối trong lòng mình, các ngươi mới có thể thoát khỏi đây."
Min quắc mắt nhìn về phía nguồn âm thanh, giọng anh trở nên lạnh lùng:
"Chúng ta không sợ bóng tối. Chúng ta đã đi qua rất nhiều thử thách để đến đây. Bóng tối của các ngươi không thể ngăn cản được chúng ta."
Giọng nói lại vang lên, lần này có một chút khinh miệt:
"Lời nói là dễ dàng, nhưng khi các ngươi đối diện với sự thật, liệu các ngươi còn đủ sức đứng vững không?"
Và ngay khi lời nói đó vang lên, một luồng ánh sáng đỏ rực bùng lên từ trong không gian, bao trùm cả ba người. Họ cảm nhận được một sức mạnh vô hình đang xâm nhập vào cơ thể, như thể có một sự thay đổi trong mỗi tế bào, như thể linh hồn họ đang bị vặn vẹo.
Yuna hét lên, cố gắng chống lại luồng sức mạnh đó:
"Không! Chúng ta không đầu hàng!"
Min nắm chặt thanh kiếm của mình, cố gắng tập trung năng lượng vào nó. Tarek không còn chần chừ nữa, anh dồn hết sức mạnh vào đôi tay, chuẩn bị đối diện với thử thách đang đến gần.
Đột nhiên, một bóng đen khổng lồ xuất hiện trước mặt họ. Nó không có hình dạng cụ thể, nhưng có thể cảm nhận được sự hủy diệt mà nó mang lại. Ánh mắt nó xuyên qua họ, khiến họ cảm thấy như bị dồn ép vào bức tường vô hình.
Bóng đen lên tiếng lần nữa, nhưng lần này có sự thay đổi, giọng nói như từ một người khác:
"Các ngươi thật sự muốn biết sự thật sao? Các ngươi không biết rằng sự thật chính là... sự hủy diệt của tất cả những gì các ngươi đã biết?"
Yuna nắm chặt kiếm, cô tiến lên, không chút do dự:
"Sự thật có thể đau đớn, nhưng chúng tôi sẽ không lùi bước."
Bóng đen cười nhạt, nhưng không phản ứng gì thêm. Đột nhiên, những vệt sáng từ thanh kiếm của Yuna bắt đầu rực sáng mạnh mẽ hơn, và một cảm giác như không gian bị xé rách hiện ra. Không gian xung quanh họ bị rạn nứt, và một cánh cổng mở ra trước mắt họ.