Chương 10: Mặt nạ công lý

Chương 10: Mặt Nạ Công Lý

Thành phố vẫn sáng đèn, xe cộ vẫn nối đuôi nhau trên những đại lộ, những toà nhà kính phản chiếu ánh mặt trời lấp lóa… nhưng dưới bề mặt đó, một cuộc chiến ngầm đang bùng nổ. Không khói lửa. Không tiếng súng. Nhưng mỗi bước đi đều có thể trả giá bằng sinh mạng.

Trong căn phòng nhỏ của "Người Gác Thành", Quang ngồi im lặng trước màn hình đang phát đoạn video cũ – nơi ông Trần Văn Lực bắt tay với Trịnh Hào.

Lan thở dốc, tay siết chặt mảnh giấy ông Lực để lại.

Minh phá tan bầu không khí: "Nếu ông ấy đúng là người hai mặt, tất cả những gì chúng ta làm… chỉ là quân cờ trong tay ông ta?"

Quang lắc đầu. "Không. Nếu là quân cờ, ông ấy đã không để lại kho 41. Ông ấy… đang chọn thời điểm. Có thể ông từng đứng trong bóng tối. Nhưng giờ, ông muốn bước ra ánh sáng."

Lan chậm rãi mở một tập hồ sơ từ ổ cứng: danh sách các nhân vật chóp bu trong mạng lưới quyền lực. Bên cạnh mỗi cái tên là một ký hiệu màu đỏ – ngoại trừ một cái tên: "Lực". Bên cạnh đó là dòng ghi chú viết tay:

"Tạm thời an toàn. Có thể là người bên mình."

Minh mím môi. "Vậy… ông ấy vẫn đang chơi ván cờ này. Một mình giữa bầy sói."

Ở một nơi khác, Trịnh Hào nhấm nháp rượu, nhìn đoạn video bị rò rỉ. "Lũ nhóc đó khôn thật. Nhưng vẫn chưa đủ tàn nhẫn."

Hắn quay sang Lưỡi Dao: "Giết một người, thiên hạ im lặng. Nhưng nếu 'một người anh hùng' chết… cả thành phố sẽ bùng cháy. Lần này, ta muốn ông ta là ngòi nổ."

Lưỡi Dao không nói gì, chỉ gật đầu.

Mục tiêu đã rõ: Trần Văn Lực.

Quang nhận được tin nhắn từ một số lạ: "Nhà kho cũ, khu công nghiệp Bình Hòa – 11h đêm. Nếu muốn biết mặt thật của ông Lực, đến một mình."

Không do dự, anh đến. Nhưng Minh và Lan âm thầm bám theo.

Tại nhà kho, ông Lực đứng đó – áo khoác dài, đôi mắt mệt mỏi hơn trước.

"Cháu nghĩ ta phản bội?"

Quang đáp thẳng: "Cháu nghĩ… chú đang đeo mặt nạ. Và giờ, cháu muốn thấy gương mặt thật."

Ông Lực cười nhạt. "Có những người đeo mặt nạ quá lâu, chính họ cũng không biết mình là ai. Ta đã từng đứng cạnh kẻ ác để hiểu cách chúng vận hành. Ta không tự tin mình còn trong sạch, nhưng ít nhất, ta biết mình đang đứng về phía nào."

Ông rút ra một thẻ nhớ: "Trong đây là danh sách tài khoản rửa tiền của Trịnh Hào và bọn họ. Nhưng có thứ còn nguy hiểm hơn… là kẻ đang giật dây cả Hào – một người mà các cháu chưa từng ngờ đến."

Ngay lúc đó, tiếng súng vang lên.

Ông Lực trúng đạn vào vai. Từ trên mái kho, Lưỡi Dao hiện thân, bóng người lướt nhanh như ma quỷ. Minh và Lan từ xa lao đến, che chắn Quang rút ông Lực ra ngoài.

Trận đấu không cân sức bắt đầu. Lưỡi Dao chém rách vai Quang, nhưng Quang vẫn giữ được thẻ nhớ.

Trước khi rút lui, Lưỡi Dao buông lời cuối:

"Ngươi không còn thời gian đâu. Cái chết của ông ta… sẽ mở đầu cho một đêm rực cháy."

Tối hôm đó, tin tức lan truyền trên mạng xã hội:

"Cựu thanh tra trưởng Trần Văn Lực bị ám sát. Nghi do mâu thuẫn nội bộ."

Truyền thông chính thống im lặng. Nhưng trong lòng người dân, một câu hỏi lan rộng: "Ai mới là thật? Ai đang diễn?"

Lan nhìn Quang, giọng khản đặc: "Nếu ông Lực chết, ngọn lửa vừa nhen nhóm… có thể tắt."

Quang siết thẻ nhớ trong tay, máu vẫn rỉ từ vết thương.

"Không. Chúng ta sẽ thổi bùng nó. Mặt nạ công lý đã rơi. Giờ là lúc mọi thứ lộ diện."