Chương 4: Bước vào thế giới bí ẩn

Lâm Thịnh vẫn chưa thể quên được hình ảnh của Đoàn Thủy khi cô bước vào căn phòng tối tăm. Ánh mắt sắc lạnh của cô như một tia chớp trong đêm, khiến anh không thể dứt khỏi cảm giác bối rối. Cô là ai? Và tại sao cô lại xuất hiện đúng lúc này?

Nhưng trước khi anh có thể hỏi thêm bất kỳ câu gì, Đoàn Thủy đã lên tiếng, giọng nói của cô thẳng thắn và đầy sức nặng. "Đừng lãng phí thời gian. Cậu cần phải chuẩn bị ngay. Ma thuật mà cậu sở hữu không phải trò chơi. Nếu cậu không học cách kiểm soát nó, chính cậu sẽ là người hủy diệt mình."

Lâm Thịnh cảm thấy như mình bị cuốn vào một cơn lốc xoáy. Anh không phải là người hùng, không phải là người có thể cứu thế giới. Anh chỉ là một người bình thường, sống trong một ngôi làng yên tĩnh, đâu có chút gì liên quan đến những lời nguyền hay ma thuật kỳ lạ.

"Nhưng tôi không hiểu. Ma thuật này…" Lâm Thịnh ngập ngừng, không biết phải nói gì. "Tôi không biết làm gì với nó."

Đoàn Thủy nhìn anh một cách kiên nhẫn, đôi mắt sâu thẳm của cô như thấu suốt mọi ngóc ngách trong tâm trí anh. "Cậu phải học cách chiến đấu. Học cách kiểm soát sức mạnh trong cơ thể cậu. Cậu đã nhận được một phần sức mạnh của Đại Lục Huyền Bí. Không ai có thể lấy lại được điều này một cách dễ dàng. Nhưng nếu cậu muốn sống sót và thực sự thay đổi số phận của mình, cậu phải làm quen với nó."

Lâm Thịnh không thể phản bác. Anh không còn sự lựa chọn nào khác. Anh đã bước vào thế giới này, và giờ đây, tất cả những gì anh có thể làm là học cách sống trong đó.

Vũ Hà đứng bên cạnh, im lặng quan sát. "Cô ấy nói đúng, Lâm Thịnh. Nhưng đừng quên, những kẻ muốn lấy đi sức mạnh của cậu sẽ không ngừng tìm cách phá hoại. Họ có thể đến từ bất cứ đâu, và bất kỳ lúc nào."

"Những kẻ nào?" Lâm Thịnh hỏi, không thể kiềm chế được sự tò mò.

"Những kẻ đã đánh mất bản chất của con người, những sinh vật bóng tối từ những chiều không gian khác. Họ sẽ tìm mọi cách để chiếm đoạt những sức mạnh như của cậu. Và nếu cậu không chuẩn bị trước, cậu sẽ chỉ là một con cờ trong trò chơi của họ."

Lâm Thịnh cảm thấy một nỗi sợ hãi dâng lên trong lòng. Những sinh vật bóng tối? Những kẻ muốn chiếm đoạt sức mạnh của anh? Anh chỉ là một người bình thường. Làm sao anh có thể đối mặt với những thế lực khủng khiếp như vậy?

"Không phải tất cả đều là bóng tối," Đoàn Thủy cắt ngang suy nghĩ của anh, như thể cô hiểu rõ tâm trạng của anh. "Cậu sẽ gặp những người bạn đồng hành, những người sẽ giúp đỡ cậu. Nhưng cậu cũng phải học cách phân biệt bạn và thù. Không phải ai cũng có ý định tốt."

Lâm Thịnh cảm thấy mình như đang đứng trước một ngã rẽ trong cuộc đời. Một bên là con đường an toàn, một bên là cuộc phiêu lưu không lối thoát. Anh biết mình không thể quay lại. Cuộc sống của anh đã thay đổi mãi mãi kể từ khi anh chạm vào viên đá ma thuật đó.

"Vậy tôi phải làm gì tiếp theo?" Anh hỏi, giọng nói đã kiên định hơn.

Đoàn Thủy nhìn anh chằm chằm một lúc lâu, rồi mới trả lời. "Cậu cần phải tìm hiểu về thế giới ma thuật. Tôi sẽ giúp cậu làm quen với những nguyên lý cơ bản. Nhưng cậu phải chuẩn bị sẵn sàng. Mọi thứ sẽ trở nên tồi tệ hơn trước khi tốt lên."

Cô lấy từ trong túi ra một cuốn sách cổ. "Đây là cuốn sách của những nguyên lý ma thuật cơ bản. Cậu phải học nó trước khi có thể sử dụng ma thuật đúng cách. Và hãy nhớ, không phải lúc nào sức mạnh cũng có thể giải quyết mọi vấn đề."

Lâm Thịnh nhận lấy cuốn sách, cảm giác nặng trĩu. Anh chưa bao giờ học về ma thuật, tất cả đối với anh đều là những điều mới mẻ và khó hiểu. Nhưng anh không còn lựa chọn. Cái cuốn sách cổ này có thể là chìa khóa để giúp anh sống sót trong thế giới nguy hiểm phía trước.

"Đừng chỉ đọc, cậu phải thực hành. Ma thuật không phải là thứ có thể chỉ hiểu qua lý thuyết," Đoàn Thủy nói, giọng cô vẫn lạnh lùng nhưng cũng đầy quyết đoán.

Lâm Thịnh gật đầu, cảm thấy quyết tâm hơn bao giờ hết. "Tôi sẽ làm theo lời cô."

Khi anh mở cuốn sách ra, những dòng chữ kỳ lạ bắt đầu sáng lên, như thể chúng đang sống động dưới ánh sáng từ viên đá ma thuật. Mỗi ký tự dường như có một sức mạnh riêng, một ngọn lửa đang cháy trong cơ thể anh. Anh cảm thấy năng lượng từ cuốn sách dần dần hòa vào cơ thể, và trong khoảnh khắc đó, anh hiểu rằng mình đã bước vào một thế giới mà mình chưa hề biết đến.

Thế giới này không có chỗ cho những kẻ yếu đuối. Để sống sót, anh phải học cách mạnh mẽ hơn. Và trong khoảnh khắc này, Lâm Thịnh biết rằng cuộc hành trình của mình mới chỉ bắt đầu.