Chương 5: Sức mạnh khám phá

Lâm Thịnh thức dậy từ giấc ngủ ngắn sau một đêm dài, trong khi ngoài cửa sổ, ánh sáng buổi sáng đã chiếu qua kẽ cửa, tạo ra những tia sáng lung linh khắp căn phòng. Anh nhìn vào cuốn sách ma thuật mà Đoàn Thủy đưa cho, các dòng chữ kỳ lạ vẫn hiện lên trong trí nhớ anh như một luồng ánh sáng rực rỡ. Anh cảm thấy như có một thứ gì đó đang thức dậy trong cơ thể mình, như một sức mạnh đã bị khóa kín từ lâu, giờ đây đang dần dần bung tỏa.

Mới sáng sớm, Đoàn Thủy đã có mặt, đứng lặng yên bên cửa, quan sát Lâm Thịnh với ánh mắt sắc bén như thể đã hiểu rõ tất cả mọi điều. "Cậu đã sẵn sàng để bắt đầu chưa?" cô hỏi, giọng lạnh lùng nhưng không thiếu sự quyết đoán.

Lâm Thịnh nhìn cô, cảm giác một chút lo lắng vây quanh. Anh không biết mình có thể làm được gì với sức mạnh mới này, nhưng có một điều rõ ràng: nếu anh không thử, anh sẽ không bao giờ biết.

"Vậy tôi phải làm gì?" anh hỏi, giọng kiên quyết hơn trước, cố gắng đẩy lùi cảm giác bối rối trong lòng.

Đoàn Thủy không trả lời ngay lập tức. Cô đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi những đám mây trôi nhẹ trên nền trời xanh thẳm, như thể suy nghĩ về điều gì đó quan trọng. Sau đó, cô quay lại, đôi mắt cô ánh lên sự nghiêm nghị.

"Trước hết, cậu cần phải hiểu rằng ma thuật không phải là một công cụ để thao túng, mà là một nguồn năng lượng tự nhiên. Nó không phải thứ mà cậu có thể kiểm soát ngay lập tức. Nhưng nếu cậu học cách hòa mình với nó, cậu sẽ nhận ra sức mạnh thật sự của nó." Đoàn Thủy nói, ánh mắt không rời khỏi Lâm Thịnh.

"Vậy tôi sẽ bắt đầu như thế nào?" Lâm Thịnh hỏi, lòng đầy mong chờ và lo lắng.

Cô gật đầu và bước tới, vươn tay ra. "Hãy hít một hơi thật sâu và cảm nhận từng dòng năng lượng trong cơ thể cậu. Đừng lo lắng, chỉ cần để nó vào bên trong, như một dòng suối nhẹ nhàng."

Lâm Thịnh nhắm mắt lại, hít sâu một hơi. Anh cảm nhận từng tế bào trong cơ thể mình như đang phản ứng lại với ma thuật. Cảm giác này vừa quen thuộc, vừa kỳ lạ. Anh có thể cảm nhận được sức mạnh đang di chuyển trong cơ thể mình, nhưng nó không dễ dàng để nắm bắt.

"Giữ sự bình tĩnh. Tập trung vào năng lượng trong cơ thể và để nó dẫn lối," Đoàn Thủy tiếp tục hướng dẫn, giọng nói nhẹ nhàng nhưng chắc chắn.

Lâm Thịnh không nói gì, chỉ tập trung vào hơi thở và cảm nhận sức mạnh trong mình. Lần đầu tiên trong đời, anh cảm thấy mình có thể kết nối với một điều gì đó lớn lao hơn chính bản thân mình. Một dòng năng lượng mạnh mẽ, ấm áp, lan tỏa từ trong ra ngoài, như một thứ gì đó vừa mới thức tỉnh trong tâm hồn anh.

Đột nhiên, cơ thể anh rung lên một cách mạnh mẽ. Những luồng năng lượng xung quanh anh như bừng tỉnh, tạo thành những đợt sóng ma thuật mạnh mẽ, làm tường vách trong phòng rung chuyển. Lâm Thịnh giật mình, nhưng anh cố gắng không để nó chi phối. Anh tiếp tục duy trì sự tập trung, để năng lượng không tràn ra ngoài khỏi tầm kiểm soát.

Đoàn Thủy đứng bên cạnh, quan sát kỹ lưỡng. "Cậu đang làm tốt đấy. Đừng sợ. Cứ tiếp tục đi."

Lâm Thịnh hít sâu và tiếp tục cảm nhận. Đột nhiên, anh cảm thấy một sức mạnh dâng lên, như thể một cánh cửa mở ra trong tâm hồn anh. Cả cơ thể anh trở nên nhẹ nhàng, như thể anh đang bay bổng trong không khí. Những luồng năng lượng biến đổi thành ánh sáng xanh biếc, lan tỏa ra khắp không gian xung quanh. Anh cảm thấy mình như đang trôi nổi trong một thế giới huyền bí, nơi mọi thứ đều có thể thay đổi chỉ với một ý nghĩ.

"Thế nào?" Đoàn Thủy hỏi, giọng cô vẫn bình tĩnh như không có gì quá đặc biệt xảy ra.

Lâm Thịnh mở mắt, nhìn thấy mọi thứ xung quanh mình vẫn bình thường, nhưng trong lòng anh, mọi thứ đã thay đổi. Anh cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể mình, một cảm giác mà anh chưa bao giờ có trước đây.

"Đó là... điều gì?" Anh thở dốc, cố gắng hiểu hết những gì vừa xảy ra.

"Đó là sức mạnh của ma thuật," Đoàn Thủy nói, gương mặt cô không thay đổi cảm xúc. "Nhưng nhớ, điều quan trọng không phải là sức mạnh, mà là khả năng kiềm chế và kiểm soát nó. Nếu không, nó sẽ trở thành nguy hiểm, không chỉ cho bản thân cậu mà còn cho những người xung quanh."

Lâm Thịnh gật đầu, hiểu rõ tầm quan trọng của những lời cô nói. Anh cảm thấy như mình vừa bước qua một ngưỡng cửa quan trọng, một cánh cửa dẫn vào một thế giới hoàn toàn khác.

"Đây chỉ là sự khởi đầu," Đoàn Thủy tiếp tục. "Cậu sẽ gặp nhiều thử thách hơn nữa. Chúng ta phải chuẩn bị cho những gì sắp đến. Bởi vì ma thuật không chỉ là nguồn năng lượng mà cậu vừa cảm nhận. Nó là một phần trong cuộc chiến lớn mà cậu sẽ phải tham gia."

Lâm Thịnh không nói gì, chỉ cảm thấy một nỗi lo lắng bao trùm. Anh chưa từng tưởng tượng rằng cuộc đời mình sẽ thay đổi nhanh đến như vậy. Những điều anh từng nghĩ là không thể, giờ đây lại đang hiện hữu trước mắt.

"Vậy chúng ta sẽ bắt đầu từ đâu?" Lâm Thịnh hỏi, giọng anh đã trở nên kiên quyết.

Đoàn Thủy nhếch môi, ánh mắt đầy quyết đoán. "Đầu tiên, cậu phải học cách kiểm soát sức mạnh của mình. Sau đó, chúng ta sẽ tìm hiểu về kẻ thù mà cậu sẽ phải đối mặt. Chỉ khi cậu sẵn sàng, chúng ta mới có thể đối đầu với họ."

Và với những lời đó, cuộc hành trình của Lâm Thịnh bắt đầu. Sự lựa chọn của anh không chỉ là học cách sử dụng ma thuật, mà là chiến đấu để bảo vệ thế giới mà anh đã vô tình trở thành một phần của nó.