Trên một bãi cỏ, có hai thanh niên đang nằm. Một người với mái tóc tím hỏi người bạn của mình:
— Ê Go này, ông có thể kể lại về lịch sử của thế giới này được không?
Anh bạn kia đáp lại:
— Hả? Key, sao ông lại muốn kể lại? Bộ ông không nhớ à?
Key đáp lại:
— Ừ, đương nhiên là không rồi.
— Hả? Sao ông lại không nhớ mà hỏi làm gì?
Go đáp. Key liền bảo:
— Hình như ông quên... Hai đứa mình có bài luận kể lại về lịch sử á.
Go bật dậy đáp:
— Ừ nhể! Tôi quên mất!
Key thở dài, đưa tay lên che mặt một cách bất lực và nói:
— Thật luôn... Vậy giờ đến lúc rồi á? Mai là hạn rồi đó.
— Ồ, được thôi Key, nghe lại nài. Mà tối còn về làm bài luận đấy cu.
— Từ xa xưa, thế giới này của ta vốn không có bất cứ một thứ sức mạnh hay gì cả. Nhưng bỗng một ngày, có hai kẻ bỗng dưng xuất hiện và mang tới thế giới này một tai họa diệt chủng. Cùng lúc đó, hai kẻ đó đã đánh thức lại các chủng tộc, các thứ như linh khí, mana và rất nhiều thứ khác.
Sau 100 năm của cái ngày diệt chủng ấy, chính tất cả những kẻ sống sót của rất nhiều chủng tộc đã cùng nhau xây dựng lại. Nhưng rồi vì các chủng tộc khác lại muốn có lãnh thổ riêng, nên đã cùng nhau tạo lại các cộng đồng. Điều này tạo nên vô cùng nhiều lãnh thổ. Trong cơn tham quyền lực, chính tất cả đã quên đi lý do khiến họ từng đoàn kết, và lại lao vào nhau để chém giết một lần nữa.
Cuối cùng, đã có một thế lực khác khiến họ phải dừng cuộc chiến đó lại và ký kết hiệp ước hòa bình, phân chia nơi này thành các vùng lãnh thổ lớn nhỏ khác nhau. Và có 8 đại cường quốc cùng vô số quốc gia nhỏ lẻ khác. Cường quốc số 8 chính là nơi mạnh nhất, mang theo những tiến bộ tiên tiến nhất để giữ được trật tự nơi này.
— Chấm hết bài.
Một chàng trai vươn vai lên, thở, đóng bút, để bài luận sang một bên và nói:
— Trời... cuối cùng cũng xong bài luận cho năm nhất của mình rồi. Đi ra ngoài cái đã.
Bên ngoài, có một thanh niên chạy đến, hét thật to lên:
— KOSUUUUUUU!
Thanh niên quay đầu lại nhìn và giơ tay lên chào:
— Chào ông nha, Keal.
Keal tới bá cổ Kosu, cười nói:
— Ê này, nay là hôm cuối rồi. Từ mai vô đại học, ông chuẩn bị chưa cu?
Kosu đáp lại:
— Rồi ba.
Keal liền dẫn đi và nói:
— Ê, dù sao mai là hôm cuối. Nay anh em mình xả láng đi! Anh em chờ sẵn rồi!
Kosu gật đầu và đi cùng Keal. Đến buổi tiệc, mọi người chúc mừng nhau và cùng nhau cười nói vui vẻ.
Kết thúc buổi tiệc, Kosu đi về hơi lảo đảo vì do hơi ham chơi. Đang đi, anh ta nhìn thấy một cô gái bị đánh thuốc mê, bị một đám côn đồ đang dắt vào một con hẻm. Cô gái vô cùng xinh đẹp.
Kosu liền chạy thật nhanh để bắt ba đứa kia. Vừa chạy, vừa vào hẻm, Kosu thấy ba thanh niên kia quẹo vào góc khác, liền bật tốc chạy thật nhanh.
Đang chạy theo, bỗng có một bóng đen vút thật nhanh vào vị trí của Kosu, đè anh ta vào tường. Kosu bất ngờ, vùng vẫy, đấm loạn xạ về phía trước, hét lên:
— CON CHÓ THẢ TAO RA!!!
Kẻ đó đơn giản buông lại một câu:
— Tại sao? Ít nhất mày phải cho tao một lý do chứ.
Kosu tức giận vùng vẫy khiến áo choàng của tên đó rơi xuống.
Kosu bất ngờ, mắt mở to, thấy khuôn mặt kẻ kia y hệt như mình.
Áo choàng bị đổ xuống, kẻ đó bĩu môi và mạnh tay bóp cổ khiến Kosu ngất lịm đi.
Vài phút sau
Tỉnh dậy, Kosu choáng váng, lê bước vào trong sâu hẻm, thấy ba tên côn đồ kia đang tức giận.
Rồi dần quay qua phía cô gái ấy và dở trò đồi bại.
Kosu hét lên thật to:
— DỪNG LẠI!!!!!
Ba tên côn đồ giật mình, bĩu môi thì thầm:
— Mẹ kiếp, lại là thằng vừa nãy...
Rồi ba tên côn đồ quát:
— Biến! Vừa bị ba đứa bọn tao đập chưa sợ à?
Kosu cảm thấy vô cùng khó hiểu, nhưng vẫn phải thủ thế vì ba tên kia đang lao tới.
!!!!!BỤP BỤP BỤP!!!!!
Kosu bị đánh lăn xuống đất, vừa bị đập vừa bị chửi:
— Mày nài! Mày nài! Mày thích lo chuyện bao đồng không?
Khi đang hăng say đập, thì ba tên côn đồ bỗng thấy hơi ớn lạnh.
Cô gái nằm đấy tỉnh dậy, tức giận. Ba tên kia quay lại thì cô gái kia đã lao tới, đấm cả ba tên côn đồ ngất đi.
Vì tác dụng của thuốc chưa hết, cô gái cũng ngất đi. Kosu thì thảm hơn, bị đấm đến ngất mà trên người toàn rác là rác, nhìn vô cùng thảm hại.
Sáng hôm sau, khi ba tên côn đồ tỉnh dậy thì đồng thời, cô gái kia cũng tỉnh luôn. Cô gái ấy nhìn về phía ba tên côn đồ với ánh mắt sắc lạnh khiến cả ba phải chạy thật nhanh ra khỏi con hẻm đó. Sau đó, cô ấy cũng rời đi.
Tỉnh dậy, Kosu thấy mình đã nằm trong bệnh viện. Ở trên ghế có bạn thân của Kosu là Keal.
Keal vừa gọt táo cho Kosu vừa nói:
— Mày thảm vãi. Sao lại để bị đấm cho bầm dập thế kia?
Kosu tức giận phản bác:
— Là vì bên đó có ba người chứ bộ!
Kosu thầm nghĩ: *(Tại sao kẻ đó lại giúp ba tên kia, nhưng lại không thuộc ba kẻ kia ta?)*
Hai người trò chuyện cùng nhau. Vừa nói, Keal vừa gặm quả táo và bắt đầu chế diễu Kosu.
Hai người đang trêu đùa thì bác sĩ bước vào, khám lại một lần nữa cho Kosu và cho phép cậu xuất viện vì cậu ấy không còn đủ tiền.
Trên đường về, hai người trò chuyện rôm rả. Rồi Keal bắt đầu nghiêm túc lại và nói:
— Ê nài, tôi nhớ ở đại học ta có các cuộc thi đấu tranh giành tài nguyên đấy, Ko.
Kosu đáp:
— Ai biết...
Và rồi họ bắt đầu nói về các vấn đề đó. Đến nhà, Kosu tạm biệt Keal và quay vào, ngồi xuống chuẩn bị nốt cho bài luận văn năm nhất của mình còn đang dở