Chương 6: Mộ Mẫu Long – Huyết Thể Phản Thế

Không khí rừng rậm miền Nam Trung Quốc đặc quánh như nhựa, tiếng ve im bặt một cách dị thường. Lâm Khả Du dẫn Minh Quân băng qua một hẻm núi đá đỏ nhuốm màu rỉ sét, đến nơi từng được gọi bằng một cái tên cổ – Long Dục Cốc, theo truyền thuyết là nơi chôn cất Mẫu Long – sinh vật đầu tiên tạo ra dòng máu rồng trong truyền thuyết Đông Á.

Nhưng điều lạ là, không có sử sách nào ghi lại vị trí ngôi mộ, chỉ có những dòng chữ khắc trên trụ đá trôi dạt từ thời nhà Thương:

“Tử sanh vô môn, nhập huyết đới hoàn. Táng mẫu, huyết mở trời thứ ba.”

Khả Du nói nhỏ:

– “Người ta tin, ai tìm ra Mộ Mẫu Long sẽ được ban ‘Huyết Thể Phản Thế’ – loại huyết mạch giúp cơ thể bất tử nhưng cũng khiến linh hồn bị cắt đứt khỏi Luân Hồi.”

Dấu vết cổ xưa trên thân cây biến dị, như những con mắt lồi rực đỏ. Một số cây... rỉ máu. Tất cả như đang cảnh báo họ: Không ai được bước tiếp.

Họ tiến vào hang đá phủ rêu, mùi hôi thối như thịt mục ngàn năm xộc lên. Trên trần động, những hình vẽ bằng máu khô mô tả một sinh vật khổng lồ đang đẻ trứng bằng... xương người.

Cuối động là ngôi mộ đá đen có hình con rồng bị xiềng bởi 18 xích đỏ, xích này được khắc đầy chữ triện cổ:

“Máu trần thế không được nhỏ vào đây. Nếu không, Phản Thế Huyết Thể sẽ tỉnh.”

Nhưng rồi... Minh Quân bất cẩn bị một mảnh đá rạch tay, máu nhỏ xuống nền mộ.

Rồng đá gào lên. Ngôi mộ nứt toác.

Từ trong trồi lên một thân thể khổng lồ – nữ hình nhân, mang đầu rồng, toàn thân phủ vảy đen đỏ, hai mắt trắng dã, trên lưng mang 5 cặp cánh xương như vết tích thiên thần sa ngã.

– “Ta là Mẫu Long. Ngươi... gọi ta dậy.”

Không thể thở nổi, Minh Quân bị máu đen của Mẫu Long xâm nhập, cơ thể bắt đầu biến dị. Huyết quản nổ tung, xương chuyển động dưới da, cảm giác như có sinh vật khác đang sống trong cơ thể anh. Tiếng rên rỉ không phát ra được – như bị hút mất giọng nói từ linh hồn.

Ngay lúc đó, Khả Du triệu hồi ra một quyển sách cổ tối cao – “Tử Thiên Lộ”, một trong 10 sách tối thượng, ghi lại những cách phong ấn sinh linh ngoài vòng sinh tử.

– “Cô... định giết ta?” – Minh Quân gầm lên.

– “Không. Tôi... định giữ anh lại, trước khi anh trở thành vật chứa của một vị thần đã chết.”

Bóng đen từ phía sau vang vọng tiếng rít – không phải gió, mà là những linh hồn người từng chết trong nghi lễ hiến tế Mẫu Long, giờ đang bò về để nhập xác Minh Quân.

Địa hình rung chuyển.

Trên bầu trời, cánh cổng xoáy đen mở ra lần nữa, lần này không có ánh sáng.

Một đứa bé mặc hồng y, miệng đầy răng nhọn, cười ngặt nghẽo trong không trung:

– “Lại một kẻ nữa bước vào Vòng Phản Thế. Hê hê... lần này, sẽ có máu.”

Và vết xích cuối cùng trên mộ Mẫu Long rơi xuống.

Mặt đất nứt ra thành hình mắt rồng khổng lồ, trong đó, một cổ mộ khác hiện lên – Mộ của người đầu tiên được gọi là Long Thần Phản Thế, linh hồn chưa từng siêu sinh, kẻ đã từng thách thức cả Diêm Vương và tuyên chiến với Lục Đạo Luân Hồi.

Giờ hắn đã mở mắt.