Chương 3: Ngọn Lửa Trong Đất
Ánh sáng lờ mờ xuyên qua lỗ thông khí chiếu lên khuôn mặt Thành Lãng, kéo anh ra khỏi giấc ngủ chập chờn. Tiếng gầm từ xa đêm qua vẫn còn văng vẳng trong đầu, như một lời nhắc nhở rằng khu rừng không phải nơi an toàn. Anh ngồi dậy, tay nắm chặt con dao găm mới nâng cấp, cảm nhận lưỡi thép sắc bén lạnh buốt. "Ngày thứ hai," anh thì thầm, đứng lên kiểm tra căn cứ.
Hàng bẫy gai ngoài cửa vẫn nguyên vẹn, nhưng vài mũi gai có vết cào xước, như thể thứ gì đó đã thử xâm nhập trong đêm. Thành Lãng nhíu mày, kiểm tra màn hình hệ thống:
Điểm sinh tồn: 6.
Nhiệm vụ mới: "Săn một con thú biến dị cấp 1 trong khu rừng. Thời hạn: 48 giờ. Phần thưởng: 20 điểm sinh tồn, 1 tinh hạch cấp 1."
"Săn thú biến dị cấp 1? Cao hơn con sóc hôm qua sao nổi," anh lẩm bẩm, nhưng ánh mắt ánh lên sự quyết tâm. Với kinh nghiệm kỹ sư, anh biết rằng muốn sống sót qua 90 ngày, anh phải chủ động, không thể chỉ phòng thủ mãi. Anh kiểm tra kho vật tư: thực phẩm khô còn đủ dùng gần một tháng, nước sạch được lọc qua hệ thống cơ bản, và khẩu súng ngắn với 10 viên đạn. "Được rồi, ra ngoài thôi."
Bước vào khu rừng, không khí nặng nề hơn hôm qua. Mùi đất ẩm xen lẫn một thứ mùi tanh nhàn nhạt, như máu khô. Thành Lãng di chuyển cẩn thận, tay cầm dao, mắt quan sát mọi chuyển động. Anh dừng lại bên một gốc cây lớn, nhặt thêm vài khúc gỗ và đá để dự trữ, khi bất ngờ nghe thấy tiếng rít khẽ từ phía sau.
Quay lại, anh thấy một con sói – nhưng không phải sói thường. Con thú cao gần mét, bộ lông xám mọc đầy gai nhọn như kim, hai chiếc sừng ngắn nhô ra từ đầu, và đôi mắt đỏ rực ánh lên sự đói khát. "Sói biến dị cấp 1," hệ thống xác nhận trong đầu anh.
Con sói gầm gừ, lao tới với tốc độ kinh người. Thành Lãng lăn người tránh cú vồ, dao vung lên chém một nhát trúng chân trước của nó. Máu đen bắn ra, nhưng con thú không hề chậm lại, quay đầu cắn vào tay anh. Anh kịp rút tay, nhưng móng vuốt sắc nhọn quệt qua vai, để lại vết rách rát bỏng.
"Chết tiệt!" Thành Lãng nghiến răng, lùi lại giữ khoảng cách. Con sói mạnh hơn anh tưởng, nhanh nhẹn và hung hãn hơn bất kỳ con thú nào anh từng thấy. Anh rút súng ngắn, nhắm vào đầu nó, nhưng tay run lên vì cơn đau ở vai. Đúng lúc ấy, một cảm giác kỳ lạ bùng lên trong anh – nóng bỏng, như có ngọn lửa chạy dọc mạch máu, đồng thời đất dưới chân anh khẽ rung động.
"Hệ thống, chuyện gì đang xảy ra?" anh hét lên.
"Thông tin: Năng lực tiến hóa giả hệ tự nhiên của ngươi đã thức tỉnh. Điều khiển đất đai và lửa. Hãy tập trung để kích hoạt."
Không kịp suy nghĩ, Thành Lãng nhắm mắt, cảm nhận luồng năng lượng trong cơ thể. Anh giơ tay về phía con sói đang lao tới, hét lớn: "Chết đi!" Đất dưới chân con thú đột nhiên nứt toác, một mũi nhọn bằng đất bắn lên đâm xuyên bụng nó. Đồng thời, một tia lửa nhỏ lóe lên từ tay anh, bùng thành ngọn lửa thiêu cháy bộ lông đầy gai của con sói. Nó gào lên thảm thiết, ngã xuống trong đống tro bụi.
Thành Lãng thở hổn hển, quỳ xuống đất, tay run rẩy. Vai anh rỉ máu, nhưng ánh mắt sáng rực niềm tin. "Mình… làm được?" Anh nhìn bàn tay mình, vẫn còn khói bốc lên từ ngón tay. Hệ thống thông báo:
Nhiệm vụ hoàn thành: Săn thú biến dị cấp 1.
Phần thưởng: 20 điểm sinh tồn (Tổng điểm: 26), 1 tinh hạch cấp 1 (màu đỏ nhạt).
Anh cúi xuống xác con sói, lấy viên tinh hạch đỏ từ lồng ngực nó. Năng lượng trong viên đá mạnh hơn tinh hạch của con sóc hôm qua, khiến anh cảm thấy cơ thể ấm lên khi cầm nó. "Đây là sức mạnh thật sự sao?" anh tự hỏi, bỏ tinh hạch vào túi rồi quay về căn cứ.
Trong không gian thép, Thành Lãng băng bó vết thương bằng vải sạch từ kho vật tư, rồi mở màn hình hệ thống. Với 26 điểm sinh tồn, anh quyết định nâng cấp:
Tường thép gia cố cấp 2 (10 điểm): Tường dày hơn, chống chịu tốt hơn.
Hệ thống lọc nước cải tiến (8 điểm): Tăng công suất, đảm bảo nước sạch lâu dài.
Còn lại 8 điểm: Anh giữ để dự phòng.
Anh cũng xem xét tinh hạch cấp 1. Hệ thống gợi ý: "Có thể dùng tinh hạch để chế tạo thuốc cường hóa gen cấp 1, tăng thể chất lên gen chiến sĩ cấp 1. Yêu cầu: 1 tinh hạch cấp 1, 5 lít nước sạch, 1 giờ chế tạo." Thành Lãng không do dự, nhập lệnh vào hệ thống. Một giờ sau, anh nhận được một lọ thuốc màu đỏ nhạt. Uống một ngụm, anh cảm thấy cơ bắp căng lên, sức mạnh tăng rõ rệt, và vết thương trên vai lành nhanh hơn bình thường.
"Cấp 1 rồi," anh mỉm cười, nắm chặt tay. Theo hệ thống, gen chiến sĩ cấp 1 khiến sức mạnh của anh gấp 3 lần người thường, tốc độ nhanh hơn 50%, và tuổi thọ tăng 10 năm. Kết hợp với năng lực tiến hóa giả hệ đất và lửa, anh bắt đầu cảm nhận được tiềm năng của mình.
Đêm đó, nằm trong căn cứ, Thành Lãng không còn lo lắng như hôm qua. Anh biết khu rừng ngoài kia đầy rẫy nguy hiểm, nhưng anh đã có vũ khí, căn cứ, và sức mạnh mới. "88 ngày nữa," anh thì thầm, mắt nhìn lên trần thép. "Mình sẽ sống sót, bằng mọi giá."
Ngoài kia, tiếng gầm của một con thú lớn lại vang lên, gần hơn đêm trước. Thành Lãng nhắm mắt, nhưng tay vẫn đặt trên cán dao, sẵn sàng cho ngày mai.