Chương 57: Ma Đầu Song Hành

Cả Huyết Ảnh Cung rung lên như sắp sụp đổ.

Lãnh Tuyền bước ra khỏi màn sương, toàn thân sát khí ngập trời, lạnh buốt, đậm đặc như sương máu lan tỏa từng tấc đất. Mỗi bước chân y đặt xuống đều khiến mặt đất nứt vỡ, cây cỏ héo rũ, không khí như đông đặc lại.

Đôi mắt lạnh lùng như giếng sâu, không thấy đáy, nhìn thẳng vào tên bí ẩn đang đứng bên trong cung điện.

“Ngươi… là ai?” – tên bí ẩn mở miệng, nhưng giọng khàn khàn như bị bóp nghẹt.

Phía sau Lãnh Tuyền, Vô Bạc thong thả phe phẩy chiếc quạt xương màu đen, nụ cười như rắn độc đang rình mồi:

“Lần đầu tới chơi, chủ nhà không ra nghênh tiếp, hơi thất lễ nha~”

Bên ngoài, Cương Tuấn chạy thục mạng, hét to:

“A Tâm tỷ! Dương huynh! Ra ngoài được rồi!”

Ánh mắt Lãnh Tuyền vụt lạnh.

Y vận lực, chuẩn bị tung một đòn quyết tử, dứt điểm kẻ dám chạm vào người của mình.

Nhưng…

Soạt.

Một bàn tay giữ lấy tay y.

Vô Bạc.

Hắn ghé sát vào tai Lãnh Tuyền, thì thầm bằng giọng nhẹ như gió thoảng nhưng ngấm tận xương tủy:

“Bây giờ chưa phải lúc. Đừng manh động.”

Lãnh Tuyền nhíu mày.

Vô Bạc vung tay, một luồng khói đỏ như máu cuộn trào, cuốn cả hai biến mất trong chớp mắt, để lại phía sau là mùi máu tanh và sát khí chưa tan.

Bên trong đại điện, tên bí ẩn vẫn đứng bất động, sắc mặt trắng bệch.

Thượng Quan Lộ ôm lấy ngực thở dốc, giọng run run hỏi:

“Chủ thượng… hai kẻ đó… là ai vậy?”

Tên bí ẩn nuốt khan, khẽ nhắm mắt.

“…Một người là Lãnh Tuyền Thượng Thần, còn gọi là Dược Thần Trưởng Lão. Kẻ được toàn bộ tam giới công nhận là mạnh nhất trong lịch sử.”

Thượng Quan Lộ rùng mình, nhưng chưa kịp thốt ra gì, thì hắn nói tiếp:

“Kẻ còn lại… là Vô BạcQuỷ Chủ của Hắc Sát, đứng đầu Âm Giới, kẻ từng khiến năm đại môn phái tan tác chỉ trong một đêm. Được mệnh danh là ‘Nụ cười diệt môn’.”

Không khí như bị rút sạch.

Thượng Quan Lộ ngồi phịch xuống, mặt cắt không còn giọt máu:

“Hai… hai kẻ đó… cùng nhau… Bảo sao khí tức lại kinh hoàng đến như vậy…”

Tên bí ẩn siết chặt tay, ánh mắt tối đi:

“Chết tiệt… Tại sao hai tên ma đầu này lại đi cùng nhau chứ?”

Hắn thì thào như nguyền rủa:

“Nếu bọn chúng thực sự là đồng minh, thì… đó sẽ là đội hình mạnh nhất tu chân giới. Kể cả các thế lực của cả ba giới liên thủ lại… cũng không thể ngăn nổi bọn họ.”

Hắn lẩm bẩm, giọng run như vừa đi qua tử môn quan:

“Mình đã… đụng nhầm người rồi.”