Chương 4 – Trận Thế, Độc Tửu Và Lời Mời Được Ném Vào Gió

Hoàng hôn. Trên nền trời đỏ thẫm, một cơn gió nhẹ thổi qua Hắc Lâm đã tan xác.

Lục Thiên Vỹ bước chầm chậm trên đường mòn rêu phủ. Mùi máu, khói, và thịt yêu thú cháy khét vẫn chưa tan khỏi áo hắn. Nhưng sắc mặt hắn lại hoàn toàn bình thản, như thể vừa đi dạo ven hồ, chứ không phải xông pha giữa ranh giới sinh tử.

Trên tay hắn, một khối tinh thạch kỳ lạ đang phát sáng.

[Hệ thống thông báo:]

Nhiệm vụ cấp Tuyệt Vọng: Dẫn dụ yêu thú chiến đấu, mở lối tắt qua Hắc Lâm – Hoàn thành.

Thưởng:

+1 viên Linh Hoạt Đan

+1 điểm Tư Duy (sử dụng trong "Mô Phỏng Chiến Lược")

Mở khóa kỹ năng hệ thống: Mô Phỏng Chiến Lược – dùng trí lực tính toán diễn biến tương lai trong chiến đấu/âm mưu.

Ba canh giờ trước.

Trước khi dấn thân vào "con đường tắt" đầy yêu thú, Lục Thiên Vỹ không lao đầu vào như kẻ điên. Hắn chọn ngồi trên một tảng đá, mắt nhắm hờ, môi khẽ động.

Mô Phỏng Chiến Lược: Kích hoạt.

Hệ thống mở ra một giao diện trong đầu, tái hiện bản đồ sơ lược của Hắc Lâm:

17 điểm tụ yêu khí.

5 lối ẩn.

8 bầy yêu thú, chủng loại và cấp độ liệt kê đầy đủ.

3 tổ hợp có thể gây hỗn chiến nếu chọc đúng điểm kích phát.

Hắn khẽ nhếch môi.

"Cho tụi bay cắn nhau đến chết. Tao chỉ cần châm lửa đúng lúc."

Sau một giờ sắp đặt, Lục Thiên Vỹ lặng lẽ đổ "Hương Chiêu Tà" – mùi dẫn dụ yêu thú – lên một cành cây gãy, rồi gài vào xác một con Thủy Ảnh Thử.

Hắn cẩn thận kéo theo sợi chỉ đan từ lông yêu thú, nối nó với một ống gỗ chứa Hỏa Phù tự cháy.

Chỉ cần một con Lang Hồn Lộc đi ngang, chạm nhẹ, toàn bộ sẽ nổ tung — dẫn dụ ba bầy yêu thú lao vào chém giết tranh mồi.

Thực tế đã xảy ra đúng y như vậy.

Yêu thú hỗn loạn. Khí tức nhiễu loạn. Con đường tắt được mở ra chỉ trong năm canh giờ, thay vì bảy ngày như con đường "dễ".

Hiện tại.

Khi hắn vừa bước ra khỏi Hắc Lâm, một đạo kiếm quang lam nhạt xé trời đáp xuống trước mặt.

Từ trong hào quang, một nữ tử áo trắng bước ra, sau lưng là hai đệ tử trẻ và một lão giả mang khí tức Trúc Cơ viên mãn.

Cô gái cúi đầu chào một cách kính cẩn:

"Ngươi là người vừa từ Hắc Lâm bước ra?"

Lục Thiên Vỹ không trả lời. Chỉ đưa mắt đánh giá bọn họ.

Nàng vẫn nhẹ giọng:

"Ta là Cố Vân Lam, đệ tử nội môn của Thanh Vụ Tiên Tông. Ngươi dám một mình vượt Hắc Lâm, lại còn sống sót rời khỏi – nếu không phải là thiên tài, thì là kẻ điên. Cả hai đều đáng giá."

"Ta thay mặt tông môn, mời ngươi gia nhập tiên tông."

Gió thổi qua, làm áo choàng hắn bay nhẹ. Một con quạ đen đáp xuống cành cây gần đó, kêu lên hai tiếng quái dị.

Lục Thiên Vỹ cười khẽ:

"Tiên tông?"

"Cho ta đan dược, công pháp, đạo lộ tu luyện, hộ pháp bảo vệ, chỉ để rồi tu luyện nhanh hơn kẻ khác một chút à?"

Ánh mắt hắn sắc lạnh như đêm đầu đông:

"Nếu ta vào tông môn… thì mục tiêu cuối cùng chỉ là vượt thiên tài trong tông, tranh vị trí trưởng lão, đúng không?"

Cố Vân Lam không đáp. Nhưng sự yên lặng ấy là câu trả lời.

Hắn lắc đầu:

"Không đủ."

"Ta không đến thế giới này để làm đệ tử của bất kỳ ai. Ta đến để… phá vỡ tất cả giới hạn."

Nói xong, hắn quay lưng bỏ đi.

Lão giả sau lưng Cố Vân Lam khẽ lắc đầu: "Ngông cuồng."

Nhưng chính Cố Vân Lam lại nhìn theo bóng lưng ấy, ánh mắt dần biến đổi.

Không còn là vẻ xem thường… mà là kính sợ.

[Hệ thống mở khóa nhiệm vụ cấp Tuyệt Vọng mới:]

Nhiệm vụ: Xâm nhập Huyễn Nguyệt Cốc – phế tích của một môn phái thời Thượng Cổ, có dấu vết tàn niệm của tu sĩ Hóa Thần.

Yêu cầu: Vượt cổ trận, tránh yêu khí, thâm nhập cốt tâm trận.

Thời hạn: 1 canh giờ kể từ khi vào trận.

Rủi ro: Tử vong vĩnh viễn. Không được chuyển sinh.

Phần thưởng (ẩn): Không thể tính toán.

Lục Thiên Vỹ khẽ nhắm mắt.

"Tuyệt Vọng."

"Lại nữa."

Miệng cười, nhưng ánh mắt lạnh như vực sâu.

Hắn bước đi. Trí tuệ dẫn đường. Máu và mưu mô khai phá lối sống.

Một kẻ không chọn đường dễ. Một thiên tài… không chịu làm đệ tử của bất kỳ ai.