Chương 21 – "Ma Đầu" và Cuộc Trốn Chạy Bắt Đầu

Cảnh vật bên ngoài quán trọ vẫn không thay đổi, không khí ẩm ướt của một vùng đất hoang vu, nhưng đối với Lục Thiên Vỹ, mọi thứ đã thay đổi. Hắn, trước đây chỉ là một kẻ bình thường trong mắt các tông môn, giờ đây đã trở thành mục tiêu săn đuổi của những người cường đại nhất trong thiên hạ. Giờ phút này, hắn không còn là người mà mọi người từng biết đến, mà đã trở thành "Ma Đầu", một cái tên bị hô hào khắp các chốn tu tiên.

Hắn rời khỏi quán trọ, cảm nhận từng bước đi của mình trên mặt đất, vừa mệt mỏi, vừa quyết tâm. "Mình không thể tiếp tục sống như thế này." Lục Thiên Vỹ thầm nghĩ, đôi mắt lạnh lẽo phản chiếu một thứ cảm giác u ám không thể diễn tả. Hắn đã bị các tông môn truy lùng không ngừng, mỗi một bước đi của hắn đều bị dõi theo.

Hắn đứng trước một căn nhà nhỏ ven rừng, bước vào trong và bắt đầu cải trang. Lục Thiên Vỹ đã học được rất nhiều từ những cuộc đối đầu với các tông môn, và hắn biết rằng nếu tiếp tục giữ nguyên diện mạo và thân phận cũ, hắn sẽ không có cơ hội sống sót lâu dài.

Đầu tiên, hắn thay đổi mái tóc dài, cắt ngắn thành một kiểu tóc đơn giản, nhưng cũng khiến cho người khác khó nhận ra. Sau đó, hắn thay đổi quần áo, thay thế bộ đồ hiển thị tu vi mạnh mẽ của mình bằng một bộ quần áo bình thường, giản dị, không còn phong cách của một cao thủ. Hắn cũng tạo ra một dấu ấn nhỏ trên mặt, dùng linh dược tạo vết sẹo nhỏ nhằm làm mờ đi vẻ mặt quen thuộc.

Sau khi cải trang xong, Lục Thiên Vỹ đứng trước tấm gương nhỏ, ngắm nhìn bản thân, cảm thấy có một chút xa lạ. "Tên tuổi này không còn nữa, nhưng ta vẫn là ta." Hắn mỉm cười một cách lạnh lùng, rồi cất bước ra ngoài.

Lúc này, Lục Gia Gia, nhân cách thứ hai, đã không còn kìm nén được sự tàn bạo và khát máu nữa. Hắn cảm nhận được sự tăng trưởng sức mạnh của mình, linh hồn của hắn dường như tràn ngập năng lượng, và cảm giác này khiến hắn không thể nào kiềm chế được sự điên cuồng trong lòng.

"Lục Thiên Vỹ…" – Lục Gia Gia, trong cơ thể của hắn, nói một cách bỉ ổi, "Ngươi có thể trốn tránh, nhưng chẳng thể nào trốn chạy mãi được đâu."

Với sự giúp đỡ của Lục Gia Gia, Lục Thiên Vỹ nhanh chóng xoay sở để thực hiện các nhiệm vụ mà hệ thống giao cho. Mỗi lần hoàn thành một nhiệm vụ, hắn lại nhận được phần thưởng, điểm hệ thống tăng vọt lên. Tuy nhiên, điều này không hề làm hắn cảm thấy an tâm.

Hắn vẫn không thể nào quên được việc tầng phong ấn thứ ba trong cơ thể mình. Hắn chưa thể giải quyết hoàn toàn nó, nhưng ít nhất cũng có thể mở khóa từng phần, từng phần một.

Trong khi Lục Thiên Vỹ đang tạm thời ẩn mình trong một thị trấn nhỏ, hắn nhận được một nhiệm vụ mới từ hệ thống.

"Nhiệm vụ đặc biệt: Mở khóa Tiên Giới Lĩnh Vực." – Đây là nhiệm vụ cực khó, hệ thống thông báo. "Hoàn thành sẽ nhận được điểm thưởng cực lớn, và mở ra một cánh cửa mới trong hành trình tu tiên."

Nhưng trong lúc hắn chuẩn bị làm nhiệm vụ này, đột nhiên một cảm giác không yên ổn ập đến. Hắn cảm nhận được có người đang theo dõi, và cái cảm giác này không phải đến từ những kẻ tầm thường. Đó là Chưởng môn của Tiên Hoa Tông, người đã tấn công hắn trước đó.

"Được rồi, ta đã chuẩn bị xong." Lục Thiên Vỹ nói thầm trong lòng, ánh mắt không còn chút do dự nào.

Hắn vội vã đến một khu rừng hoang vắng, nơi mà không có bất kỳ ai dám tới. Hắn biết, nếu không nhanh chóng ra tay, hắn sẽ không có cơ hội nào để hoàn thành nhiệm vụ.

Đêm hôm đó, khi màn đêm bao trùm, Lục Thiên Vỹ đứng lặng im trong bóng tối. Lục Gia Gia, với tính cách tàn bạo và thích chiến đấu, đã hoàn toàn khống chế cơ thể hắn.

"Giết chúng!" – Lục Gia Gia cười nhạo, nhấc tay và bắt đầu thi triển những đòn tấn công đầy bạo lực.

Lục Thiên Vỹ không còn phải lo lắng về việc kiểm soát bản thân nữa. Với cấp độ linh hồn hiện tại, hắn đủ mạnh mẽ để đối mặt với những kẻ đang đuổi bắt hắn. Hắn biết, chỉ cần tiếp tục sử dụng tính toán của mình và phối hợp cùng Lục Gia Gia, hắn sẽ không phải chịu thua.

Mới chỉ vài phút, hắn đã loại bỏ được một nhóm đệ tử của Tiên Hoa Tông, khiến cho bọn họ không kịp phản ứng. Tuy nhiên, hắn cũng biết rằng, nếu không kết thúc nhanh chóng, những Chưởng môn sẽ nhanh chóng đến nơi.

"Lục Thiên Vỹ! Ngươi đừng mơ tưởng sẽ trốn thoát!" Một giọng nói lạnh lẽo từ phía xa vọng lại. Đó là Chưởng môn Tiên Hoa Tông, nhưng không phải chỉ một người mà là một nhóm Chưởng môn của các tông môn khác. Họ đã không còn chỉ đứng ngoài, mà giờ đây trực tiếp xuất hiện.

"Tới rồi sao?" Lục Thiên Vỹ không hề nao núng, gương mặt lạnh lùng của hắn nở một nụ cười nguy hiểm.

Hắn quay lại, dõi mắt nhìn chằm chằm vào Chưởng môn Tiên Hoa TôngLăng Tiêu Môn và Phong Vân Cung"Còn lâu các ngươi mới bắt được ta."

Đúng lúc này, Lục Thiên Vỹ bắt đầu kích hoạt một loạt kỹ thuật phong ấn mới mà hắn vừa học được. Những pháp thuật không gian cực kỳ khó khăn và nguy hiểm được hắn tung ra, tạo ra một bức tường linh hồn chắn ngang trước mặt đám người kia.

"Cút hết đi!" – Lục Thiên Vỹ quát lớn.

Ngay lập tức, một cơn sóng linh hồn mãnh liệt bùng nổ, khiến cho không gian xung quanh rung chuyển dữ dội. Đám Chưởng môn và cao thủ từ các tông môn đều bị buộc phải rút lui một bước, không dám tiếp tục tiến lên.

Lúc này, Lục Thiên Vỹ nhận ra rằng dù thế nào, hắn vẫn phải tiếp tục di chuyển và mở khóa để có thể tăng tu vi lên mức cao hơn, bởi chỉ có thế hắn mới đủ sức chống lại thế lực khổng lồ này.

"Hãy chuẩn bị đi. Ngày mà các ngươi thực sự đối đầu với ta sẽ đến rất nhanh." – Lục Thiên Vỹ nói, rồi biến mất trong màn đêm.