Tôi từng nghĩ mùa hè là những ngày nắng cháy và cơn mưa bất chợt. Cho đến khi gặp cậu - người có cả một bầu trời nắng giấu trong ánh mắt...
Cô gái ấy sống lặng lẽ như một cái bóng giữa sân trường, yêu thiên nhiên hơn là con người, và mang trong mình một giấc mơ tưởng như quá xa vời. Cậu trai ấy, hoang dại như gió, tự do như mây, và ẩn mình giữa những lối mòn cỏ dại nơi bìa rừng.
Họ gặp nhau trong một cơn mưa bất chợt, rồi dần dần chạm vào thế giới của nhau - dịu dàng, chậm rãi nhưng sâu sắc đến lạ. Mùa hè ấy, họ cùng chạy qua những ngày xanh rực, cùng cười, cùng mộng mơ. Nhưng cũng chính mùa hè đó, họ phải học cách buông tay - vì những ước mơ, vì giận hờn, vì cả những điều không thể gọi thành tên.
Và rồi, khi gặp lại trong một khoảnh khắc không hẹn trước... mọi cảm xúc bỗng vỡ òa như cơn mưa đầu mùa.