ngay sau khi nghe hệ thống kích hoạt nhiệm vụ, cô mới ngớ người nhận ra: vậy mà cmn cô lại bị hệ thống hố nữa rồi.
Suy nghĩ của cô dần trở lại với thực tế nhờ câu nói của cậu.
Cố Thành:"cậu có muốn nghe chuyện về quá khứ của tôi không".
Hạ Anh:"à, đương nhiên rồi, cậu kể đi".
...
mặc dù lúc nãy cô đã được nghe hệ thống kể sơ lược về quá khứ của cậu, nhưng lần này khi cậu kể, nó lại chi tiết hơn nhiều.
bỗng chốc, Hạ Anh lại một lần nữa cảm động, cô thầm nghĩ: cho dù là có bị hệ thống hố hay không, có quyết định phải giúp cậu.
...
chiều tối, cậu chở cô trở lại bệnh viện thăm mẹ của Lục Ly.
cuộc phẫu thuật rất thành công, cô thầm nhẹ nhõm trong lòng, Hạ Anh dặn dò Lục Ly một vài câu rồi cũng quay trở về tiểu khu luôn.
...
tối đến khi cô chuẩn bị đi ngủ, tiếng của hệ thống đột nhiên vang lên:"kí chủ, cô còn nhớ không, nhiệm vụ".
Hạ Anh đang chuẩn bị ngủ mở mắt dậy:"nhiệm vụ, giờ làm luôn a".
Hệ thống :"đương nhiên rồi".
Hạ Anh:"thời gian khoảng bao nhiêu lâu".
Hệ thống:"khoảng mấy ngày thôi, kí chủ yên tâm, một giờ ở đây bằng một tháng ở đó".
Hạ Anh:"có an toàn không ".
Hệ thống"đương nhiên là an toàn rồi".
Hạ Anh:"ừm, bắt đâu đi".
....
khi cô mở mắt ra, hoàn cảnh xung quanh làm cô sợ hãi không thôi.
Hạ Anh gào lên:"hu hu, hệ thống, ngươi bảo an toàn mà, sao ngươi lại cho ta vào rừng rồi, hu hu, ta bắt đền ngươi, hệ thống".
Hệ thống:"ngươi cư nhiên lại trách ta a, yên tâm, ở đây rất gần biệt thự nhà họ Cố,...
hệ thống còn chưa nói xong, Hạ Anh đã vội chạy đi tìm, thấy thế, hệ thống cũng không định nói tiếp nữa, thầm nghĩ:hừ hừ, cho chừa cái tội lanh chanh, cho cô chạy mệt chết luôn nè.
không biết chạy bao lâu, Hạ Anh vén bụi ra, hiện lên trước mắt cô là một khung cảnh đổ nát.
Hạ Anh:"đây là biệt thự nhà của Cố mà ngươi nói à".
Hệ thống:"hừ, ta còn chưa nói hết mà ngươi đã vội chạy đi rồi, hiện tại cô đang quay lại khoảng thời gian 12 năm trước, hôm nay cũng chính là ngày biệt thự Cố gia bị cháy".
Hạ Anh:"vậy nên".
Hệ thống:"bây giờ cô đi tìm Cố Thành đi".
Hạ Anh :"ngươi trêu ta a, cả một khu rừng lớn như vậy ta biết tìm chỗ nào".
Hệ thống :"cái này đành dựa vào năng lực của cô vậy". nó thật ra biết vị trí của cậu đang ở chỗ nào, nhưng nó thật muốn làm khổ cô một chút, ai bảo từ trước giờ cô toàn hành nó làm chi.
Hạ Anh :"...".
....
sau một lúc lần mò, cô cuối cùng cũng tìm thấy Cố Thành phiên bản nhỏ.
Hạ Anh lại gần cậu, dùng một chất giọng ngọt ngào gọi :"nè em trai".
Hệ thống khinh thường:"cô vậy mà đối xử với nhân vật chính như vậy, y như dụ con nít á".
Hạ Anh không quan tâm hệ thống nói gì, vẫn ngọt ngào gọi tiếp:" em đang bị lạc hả".
cậu bé cuối cùng cũng ngước đầu lên nhìn cô, thân hình nhỏ bé đính đầy khói bụi, khuôn mặt non nớt lấm lem vài vết bẩn, trông vừa đáng yêu vừa đáng thương.
Cố Thành phiên bản nhỏ cảnh giác bảo:" chị, chị là ai".
Hạ Anh :"chị à, chị là tiên nữ tỷ tỷ đến đây để giúp em á".~~
Cố Thành mở to đôi mắt to tròn nhìn cô:"thật ạ".
Hạ Anh:"đương nhiên rồi".
nhóc con khẽ mỉm cười, háo hức nói:"vậy chị có thể đưa em đi gặp mẹ được không".
Hạ Anh không biết phải trả lời câu hỏi này như thế nào, vốn dĩ mẹ cậu đã mất rồi, làm sao cô có thể đưa cậu đi gặp mẹ được.
cô nhìn Cố Thành phiên bản nhỏ, giang tay kéo cậu vào lòng, dùng bàn tay của mình xoa đầu cầu:"chị xin lỗi, chị không thể đưa em đi gặp mẹ được, mẹ em đã đi một nơi rất xa rất xa rồi".
nụ cười Cố Thành ngay lập tức cứng đờ, cậu ngọ nguậy nhằm muốn thoát ra khỏi vòng tay ấm áp của cô.
Cố Thành:"chị là đồ lừa đảo, chị bảo chị sẽ giúp em mà".
nói xong câu này, từng giọt nước mắt như hạt đậu nhỏ chảy ra khỏi mắt cậu, Hạ Anh nhìn mà thấy thương vô cùng.
Nhóc con chạy khỏi cô, bóng dáng nhỏ bé của cậu chạy được 5 m rồi té xuống.
Hạ Anh :"...".
Hệ thống :"...".