Chương 6 Mệnh ta ở ta không ở trời

Tạ Thanh không hiểu , bản thân là cái gì khí vận . Gặp một cái vô tình yêu thú thế nhưng lại là kim đan . Phải biết luyện khí có thể đánh trúc cơ , trúc cơ có thể đánh kim đan nhưng luyện khí không thể đánh kim đan . Mà có thể đánh vượt cấp chỉ có thể là thiên tài trong thiên tài . Thế mà giờ nàng đang muốn bắt một kim đan yêu thú làm thú cưỡi . Nàng đây là chê mình sống quá lâu sao ! À lúc vừa rồi nàng chê mình sống lâu . Tạ Thanh hoang mang , Tạ Thanh tuyệt vọng . Đây là mệnh trời khó trái sao ? Không , mệnh ta ở ta không ở trời . Nếu trời đã muốn diệt ta thì ta sẽ nghịch thiên !

'' Phựt '' tiếng đứt thanh thúy ấy vang lên chọc thẳng vào tai nàng . Không phải là lí trí nàng đứt mà còn tệ hơn vậy . Dây trói yêu đứt , Tạ Thanh quên mất dây trói này chỉ trói được trúc cơ trở xuống mà nàng đi trói kim đan . Yêu thú không còn gì ngăn cản điên cuồng muốn hất nàng xuống . Nàng chưa kịp chuẩn bị đã bị yêu thú hất xuống . Nó muốn xem thử là ai lại giám trói nó . Tạ Thanh thật sự rất muốn khóc , nàng chưa kịp cái gì nghịch thiên thế mà đã bị hất xuống . Thật đáng thương aaaaa

Không biết có phải con chim kia đã tính toán trước hay không mà Tạ Thanh đập thẳng vào con yêu thú đang chạy trước mặt . Thật là một mũi tên trúng hai đích . Con yêu thú đang chạy thì bị nàng đập trúng ngã lăn quay cũng có chút đáng yêu . Nhưng bị nàng đập mạnh quá nên ngất rồi thì phải . Nhờ có cái này yêu thú mà Tạ Thanh không có bị thương nặng , chỉ là cơ thể có chút đau và cắn trúng lưỡi rồi . Vài giọt máu bắn lên bộ lông xám của con yêu thú đang ở trên đất . Vết máu nhanh chóng biến mất như bị hấp thụ . Tạ Thanh không kịp suy nghĩ nhiều đã lồm cồm ôm lấy đang nằm trên đất yêu thú chạy . Đánh không lại thì phải chạy thôi . Vừa đi được hai bước thì đằng sau chỗ nàng vừa ngã xuống đã '' ầm '' một tiếng , một cái lỗ lớn xuất hiện . Bên trong là cái kia điểu yêu thú , nhìn là biết nó muốn lao xuống mổ chết nàng rồi . Nhìn thấy vậy Tạ Thanh xanh mặt , nàng vừa chạy vừa hét

'' Điểu đại ca có gì từ từ nói , mọi thứ chỉ là hiểu lầm mà thôi . Không cần đánh nhau như vậy thật tổn thương chúng ta hòa khí aaaa ''

Trong mắt kia chỉ điểu , Tạ Thanh là cái khiêu khích . Không biết từ đâu ra lại muốn bắt nó , không những thế lại bắt đi con mồi của nó . Nàng còn vừa chạy vừa la hét , đây là sợ nó không bắt được , chê nó bay chậm đúng không . Thật là coi thường điểu ,làm tổn thương trái tim của điểu ta . Đáng chết , cái này sinh vật thật đáng chết

Bình thường con chim này chỉ ở nơi vực sâu nào đã tiếp xúc quá nhiều với nhân loại . Dù có linh trí cũng không cao , càng không hiểu quá nhiều ngôn ngữ nhân loại . Đối với nó , chạy trốn là phải im lặng mà chạy trốn . Việc vừa chạy vừa la hét như nàng là khiêu khích nó hoặc đang gọi đồng bọn cho nên nàng càng la nó càng điên cuồng mà tấn công . Tạ Thanh không nghĩ đến điều này nên cố gắng cùng yêu thú nói chuyện

Sau một lúc cố gắng cùng con chim kia nói chuyện mà không thành Tạ Thanh quyết định im lặng , chủ yếu là cổ họng nàng đau a . Nàng thật hoài nghi con chim này không hiểu tiếng người . Nhìn lại con đường nàng vừa chạy đã không còn ra hình dạng , hố to hố nhỏ ở khắp nơi . Tạ Thanh trong lòng dành 5 phút mặc niệm cho con đường mình đã đi qua . Nàng nhìn con yêu thú đang phát điên ở sau lưng mình , chẳng lẽ là bị nàng chọc giận đến mức này . Nàng chỉ là dùng dây trói yêu trói nó và .... . Như nhớ đến cái gì nàng nhìn xuống mình đang ôm trong tay yêu thú .Tạ Thanh cũng không chắc đây có phải yêu thú hay không . Toàn thân không toát ra bất cứ khí tức nào , không có đầu , thân giống chó , sau lưng là hai đôi cánh trắng nhỏ đáng yêu , thân hình tròn tròn . Dù không có ngũ quan nhưng nàng cũng cảm nhận được sự hoang mang ngơ ngác của con thú trong tay và có chút háo hức thì phải . Nhìn thấy sự đáng yêu này Tạ Thanh thật sự khóc không thành tiếng . Trước kia khi đi theo mấy sư huynh sư tỷ không đánh lại thì nàng sẽ ôm người chạy , cũng vì thế mà trở thành thói quen . Cho nên vừa rồi vô thức mà ôm theo cái này yêu thú chạy . Được rồi nàng là thật đáng giận . Không đâu đi cướp con mồi của người ta có là thần tiên cũng giận , không biết giờ trả lại có kịp không . May mà vừa rồi nàng lấy được ít phù chú của vị tiền bối nọ , trong đó có gia tốc phù không là nàng đã sớm bị mổ thành bãi thịt vụn rồi . Cảm ơn tiền bối trên cao giúp đỡ , Tạ Thanh nhìn lên trên như thấy một gia nhân cho nàng một ngón tay cái .

'' Ú ú ú ú ..... '' một tiếng gào rống vang vọng khắp vực sâu . Và nó phát ra từ yêu thú nàng đang ôm , mặc dù không có miệng nhưng tiếng gào rống ấy thật sự rất to . Đến mức mà kia điểu phải khựng lại . Tiếng gào rống ấy cũng kéo Tạ Thanh về hiện thực , dù nàng cảm tháy tiếng gào đó rất uy lực nhưng lại không làm nàng tổn thương hay khó chịu . Nhìn thấy con chim lúc nẫy còn điên cuồng đuổi theo mình giờ đang khựng lại ở phía sau nàng vui mừng . Đây có lẽ là một thủ đoạn tự vệ của yêu thú này . Tạ Thanh còn chưa kịp vui mừng thì dưới chân nàng xuất hiện một cái hố . Thật sự là từ hư không xuất hiện một cái hố dưới chân nàng . Còn ở trong tư thế chạy , Tạ Thanh không kịp hiểu chuyện gì đã rơi vô cái hố

'' Ơ ... aaaaaaaaaa '' chỉ còn lại tiếng hét thảm của nàng trong vực sâu u tối . Bên trên cái hố vừa biến mất thì không bao lâu làn âm khí lượn lờ xung quanh cũng bắt đầu tan biến dần thay vào đó là sương mù trắng lượn lờ . Đôi mắt đỏ ngầu của chỉ điểu cũng biến mất thay vào đó là sự thanh tỉnh .