Chương 15 Tạm Biệt Tu Chân Giới

Trong thành người ra vào náo nhiệt , hiện giờ Tạ Thanh muốn nhanh chóng tìm lấy một tửu lâu để chia nhỏ viên linh thạch . Ngồi trong tửu lâu to lớn , một tay ôm Bạch Âm mềm mại , một tay cầm túi hơn 50 viên cực phẩm linh thạch mà lòng nàng nở hoa . Cuộc sống vua chúa cũng chỉ có vậy a . Đừng nhìn chỉ có 50 viên linh thạch nhưng tất cả lại đều là cực phẩm . Nếu đổi ra thượng phẩm sẽ là 15 nghìn viên còn đổi sang trung phẩm , rồi hạ phẩm thì nhiều bao nhiêu chứ . Nàng giờ thật sự là cái phú bà nha . Lần đầu cầm nhiều tiền như vậy thật sự rất sung sướng .

Sau khi tính đi tính lại lần nữa , Tạ Thanh quyết định sẽ giữ lại 20 viên cực phẩm , còn lại thì đổi thành trung phẩm . Với 300000 viên linh thạch nàng tính toán đến Hồng Quy Các để đi phi thuyền đến nhân gian .

Tạ Thanh nhìn trong tay linh thạch đang suy nghĩ cất ở đâu cho tốt . Rồi lại nhìn về phía Bạch Âm ngoan ngoãn trong tay mà thở dài . Dù sao cũng là khế ước thú của nàng , cũng không thể mãi ôm như vậy được . Vẫn nên là mua lấy cái linh thú túi cho nhóc con này thì hơn .

Tạ Thanh đi dạo một vòng các cửa hàng trong thành . Nhìn giá của túi linh thú là 150 trung phẩm linh thạch mà lòng nàng đau như cắt . Bình thường chỉ dám mua mấy viên hạ phẩm đan dược , đã bao giờ mua pháp khí đâu . Nhìn đến cái này giá thật làm nàng sốc hoảng . Một túi linh thú mà bằng nửa tháng linh thạch của nội môn đệ tử Minh Vân tông rồi . Dù hiện tại Tạ Thanh không còn như vậy nghèo nhưng chung quy vẫn là cái nghèo nó ăn vô máu . Thật khó để nàng không đau lòng mà chi bấy nhiêu tiền .

Tạ Thanh nhìn đang ôm ấp trong lòng Bạch Âm mà thở dài . Nếu mua túi hạ phẩm thì rẻ hơn nhưng dù sao cũng là nàng khế ước thú . Vì đi theo nàng mà từ một phú nhị đại không lo ăn mặc mà trở thành cùng nàng vô gia cư . Vả lại Tạ Thanh cũng đã nói bản thân sẽ không bạc đãi nó . Cho nên đảo cũng không thể ham rẻ mà khiến cho nhóc con chịu khổ .

'' Ông chủ cái túi này giá bao nhiêu ? ''

Tạ Thanh chỉ vào cái túi bên cạnh màu thiên thanh khá đẹp , phẩm chất cũng là bán thượng phẩm cao hơn kia nửa cái phẩm cấp .

Ông chỉ nhìn nàng rồi nhìn cái túi .

'' 300 trung phẩm ''

'' 200 ''

'' 300 không trả giá ''

'' 250. Ông chủ à cái này chỉ là bán thượng phẩm cũng không phải thượng phẩm . Không cần như vậy đắt chứ ! ''

'' Ta nói này tiểu hữu , túi linh thú trung phẩm đã là 150 trung phẩm rồi . Mà đây còn là bán thượng phẩm . Giá như vậy là đúng rồi . ''

Tạ Thanh chỉ vào cái túi bên cạnh màu thiên thanh khá đẹp , phẩm chất cũng là bán thượng phẩm cao hơn kia nửa cái phẩm cấp

'' Nhưng này cũng thật đắt . Ngái xem ta cũng chỉ là cái tán tu , còn là cái hài tử nơi nào có nhiều như vậy tiền vẫn là giảm giá đi ! Ta trên người giờ cũng chỉ có 200 viên linh thạch trung phẩm thôi . Không còn nữa để trả ngài đâu . ''

'' Không được , không được ! Ta bán đã rẻ rồi , còn giảm nữa ta sống sao ? ''

'' Vậy thôi ta không mua nữa . Dù sao ở đây cũng không thiếu người bán . ''

Tạ Thanh đứng dậy quay người rời đi rất khoát . Dù sao nói cũng nói rồi mua không được thì thôi .

Thấy Tạ Thanh thật sự rời đi , ông chủ có chút hoảng gọi nàng lại .

'' Khoan đã tiểu hữu , ta bán , ta bán là được chứ gì ''

'' Thành giao ''

Vừa mua xong linh thú túi , Tạ Thanh vẫn không khỏi cảm thán cái chiêu quay người rời đi này dù dùng ở thế giới nào thì vẫn rất hiểu quả .

'' A Âm vào đây nghỉ ngơi nhé ''

Tạ Thanh thật sự sợ có người đến tìm nàng đánh cướp . Dù sao trên người nàng hơn nghìn viên linh thạch còn có Bạch Âm . Dù không biết cái này thú là loại gì , nhưng có thể ở một đại năng như vậy sủng thì cũng không phải cái tầm thường . Thật không biết nàng cái gì phúc phận mới có thể khế ước được như vật bất phàm sủng vật . Nhưng mà có tài không thể lộ nên vẫn phải khiêm tốn một chút . Không phải thực lực hiện tại thật sự là tìm chết .

Sau khi sắp xếp xong cho Bạch Âm , nàng tiếp tục đi dạo mua lấy ít đan dược . Nhưng mà đan dược trong các cửa hàng thật quá quý , nàng thật luyến tiếc dùng . Dù sao thì Tạ Thanh cũng chuẩn bị đến nhân gian không cần cái gì cao giai đan dược . Chỉ cần vài cái tầm thường mà thôi . Còn phải mua thêm lấy ít pháp khí cấp thấp phòng thân nữa , nàng giờ là cái kiếm tu nhưng không có kiếm thật sự là nguy hiểm . Nghĩ nghĩ nàng quyết định đi chợ đen để tìm kiếm vài món thú vị . Cái gì chữa thương đan , phàm nhân đan , thanh tâm đan .... Tạ Thanh đều mua một lựa . Chuẩn bị đầy đủ , nàng còn mua thêm một cái huyền kiếm , phi đao , dao nhỏ để phòng thân mới có thể làm nàng tạm thời cảm thấy an toàn . Giờ thì đi tìm phi thuyền đi đến nhân gian thôi .

Trong Hồng Quy Các , Tạ Thanh tìm đến tiểu nhị dò hỏi .

'' Tiểu nhị ! Cho ta hỏi phi thuyền muốn đi nhân gian là cái nào sao ? ''

'' Khách nhân muốn đến nhân giao sao ạ ! ''

'' Phải . Không biết là phi thuyền nào đi nhân gian thế ? ''

'' Cái này .... khách nhân nhưng đến muộn . Phi thuyền đi nhân gian đã xuất phát vào hôm qua , ít nhất phải 4 ngày nữa mới có một chuyến nữa . Nếu ngài muốn có thể mua vé bây giờ , 4 ngày sau xuất phát . ''

'' Thật không còn cái nào khác sao ? ''

'' Thật xin lỗi quý khách , đi nhân gian người vốn ít nên phi thuyền cũng chỉ có một mà thôi ''

'' Vậy thật cảm ơn . Ta cần suy nghĩ thêm . ''

'' Không có gì ạ ''

Tạ Thanh thật không muốn ở lâu thêm một ngày . Nàng cảm giác nếu cứ tiếp tục ở lại lâu nàng sẽ không thoát được khỏi cốt truyện . Không nhưng giờ nàng một người bảo , thật sự quá không an toàn .

Keng keng keng

'' Linh thuyền đi nhân gian đâu . Chỉ 50 hạ phẩm linh thạch thôi . Nhanh nhanh nào ''

Còn đang suy nghĩ cách giải quyết thì nghe thấy tiếng mời chào đi nhân gian làm nàng ngất đầu lên xem xét . Thật không ngờ ở gần Hồng Quy Các lại có linh thuyền , lại còn là linh thuyền đi nhân gian . Thật sự là buồn ngủ thì gặp chiếu manh a . Quá may mắn !

'' Đạo hữu cái này phi thuyền đi nhân gian sao ? ''

Đang rao bán kêu tu sĩ nhìn về phía vừa cất tiếng hỏi tiểu cô nương . Trong thấy cái mười mấy tuổi nữ hài nhưng tu vi lại là luyện khí 5 tầng . Đây thật không phải đệ tư tông môn đi . Như vậy cũng tốt đệ tử tông môn trong người nhưng thật nhiều bảo .

'' Đúng vậy cô nương . Chúng ta phi thuyền là đây chuyến cuối rồi , cũng là đây tốt nhất , rẻ nhất linh thuyền rồi . Nếu ngài muốn đi thì nhanh lên a . Phi thuyền chỉ một canh giờ nữa là xuất phát rồi . ''

'' Ồ ! Vậy cho ta một vé ''

Nói rồi nàng đưa ra một viên trung phẩm linh thạch . Ánh mắt vị tu sĩ nọ hơi hơi lóe sáng , nhưng nhanh chóng che dấu . Mỉm cười mà nhìn Tạ Thanh .

'' Cô nương ngươi muốn hay không chúng ta phi thuyền sẽ chuẩn bị thức ăn cho ngài . Chỉ cần một viên linh thạch thôi ''

Tạ Thanh hơi nhíu mày nhưng cũng không nói gì mà đồng ý . Nàng thật không muốn lại gây ra cái gì phiền phức , chỉ cảm thấy muốn nhanh chóng rời đi . Nhận lấy ngọc bài , Tạ Thanh bước lên phi thuyền . Trước khi bước vào nàng khẽ quay đầu lại .

'' Tạm biệt tu chân giới ''

Đây có lẽ là lần cuối cùng nàng ở lại nơi này . Năm tuổi đến đây 12 tuổi rời đi . Lần này đi chính là vĩnh biệt . Tạ Thanh đi vào phi thuyền , từ nay nàng sẽ không lại quay đầu lại nữa .