Minh Vân tông !
Nhan Cảnh Nghi từ từ mở mắt ra . Trước mắt nàng là khung cảnh quen thuộc , căn phòng của nàng . Trong lòng không khỏi nghi hoặc .
Tại sao nàng lại ở đây ? Tạ sư muội có xảy việc gì không ? Ai đã đưa nàng trở về ?
Kí ức cuối cùng của nàng là hình ảnh nam nhân tiên phong đạo cốt , như tiên nhân giáng trần che chắn trước mặt nàng . Cùng với đám súc sinh ấy ngục ngã . Sau đó vì vết thương quá nàng mà ngất đi . Nếu không phải vì đầu đau như búa bổ thì Nhan Cảnh Nghi thật sự nghĩ đó chỉ là một giấc mơ rồi .
Kétttt !
Tiếng cảnh cửa phòng mở ra , một nam nhân y phục thiên thanh , mái tóc vấn cao thể hiện vẻ anh khí ngút trời của thiếu niên . Nhưng vẻ kiên nghị cùng lạnh lùng lại không thể che dấu . Ánh mắt thiếu niên nhìn về thiếu nữ đang ôm đầu trên giường . Ánh mắt ngạc nhiên dần chuyển thành vui mừng khôn xiết , sự lạnh lùng khi vừa bước vào cũng ngay lập tức tan biến . Trần Chiêu Hàn giọng nói vang vọng trong căn phòng hướng về phía Nhan Cảnh Nghi chạy tới .
'' Tiểu sư muội cuối cũng muội cũng tỉnh rồi ! Sao vậy có chỗ nào không khỏe ? ''
'' Nhị sư huynh ! Huynh trở về rồi à . Ta không sao . Huynh không cần lo lắng . ''
Thiếu nữ ngẩng đầu nhìn người trước mặt cố gắng nở nụ cười trấn an . Trần Chiêu Hàn nhìn vẻ mặt khó chịu của nàng . Nhưng vẫn cố gắng tỏ ra bình thường mà trong lòng không khỏi đau sót , lo lắng không thôi .
'' Không được tiểu sư muội . Để ta gọi sư tôn đến đây . Muội chờ một chút nhé . ''
Dù Nhan Cảnh Nghi muốn ngăn cản nhưng vì đầu quá đau mà không nói nên lời . Trần Chiêu Hàn cũng không mất thời gian mà ngay lập tức truyền tin cho Lữ Nghiêu . Chỉ trong chớp mắt hắn đã xuất hiện ngay bên cạnh Trần Chiêu Hàn . Không nói nhiều mà truyền linh lực cho Nhan Cảnh Nghi , giúp nàng giảm bớt đau đớn .
Cảm nhận được nguồn linh lực ấm áp , nhẹ nhàng chảy vào cơ thể . Từ từ chải chuốt linh lực đang hỗn loạn trong người nàng mới khiến Nhan Cảnh Nghi thoải mái thở phào .
'' Đỡ hơn chưa ? ''
'' Sư tôn ! Ta ổn mà . ''
Lữ Nghiêu biết tính cách của nàng nên không nói gì thêm mà từ nhẫn trữ vất lấy ra bình ngọc lấp lánh đưa cho Nhan Cảnh Nghi
''Ta biết rồi. A Nghi con mau uống cái này đi ‘’
Trong bình là Cố thần đan thiên phẩm giúp phục hồi và ổn định thần hồn . Nhìn Nhan Cảnh Nghi có vẻ như bị thương thân thế . Nhưng là một tu sĩ cấp cao , Lữ Nghiêu vừa rồi kiểm tra thì thấy cơ thể nàng không quá ổn . Nhưng không đến mức hồn mê lâu như vậy . Mà nàng và tỉnh dậy đã đau đầu thật giống với triệu chứng của việc thần hồn không ổn định . Cho nên nành bất tỉnh lâu như vậy bị tổn thương thần hồn sao ?
Ở thế giới này thuật tấn công thần hồn gần như đã thất truyền . Nó gần như chỉ xuất hiện trong truyền thuyết và chỉ còn lại là tàn khuyết . Cho nên vô cùng khó phát hiện . Những đan tu khác chỉ nghĩ đến kiểm tra cơ thể cho nên không phát hiện ra nguyên nhân nàng bất tỉnh lâu như vậy . Cho nên rốt cuộc là đã xảy ta chuyện gì ! Hắn thât sự không nghĩ ra được rối cuộc là ai đã làm chuyện này , lại là một kẻ có thể thần hồn công kích .
Nhan Cảnh Nghi nhìn viên đan dược trong tay hoảng hốt . Nhanh chóng muốn trả lại cho Lữ Nghiêu .
'' Sư Tôn cái này thật sự quá quý . Ta không thể nhận được . ''
Cố thần đan là loại đan dược nào cơ chứ ! Nó có thể giúp tu sĩ ổn định thần hồn bị tổn thương . Là loại đan dược vô cùng quý giá , gần như là đan cứu mạng . Rất khó luyện chế , nguyên liệu thì quý giá . Mà đây còn là thiên phẩm làm sao nàng dám nhận .
'' Không có gì . A Nghi con mau uống đi rồi kể ta nghe rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra ? Là ai tấn công con ? ''
Thấy vẻ mặt kiên định của Lữ Nghiêu , Nhan Cảnh Nghi cũng nhận ra gì đó . Không còn từ chối nữa mà nhận lấy .
'' Dạ ! Vâng , thưa sư tôn ''
Nhan Cảnh Nghi vừa uống xong đan dược . Cảm thấy tinh thần tốt hơn , không còn đau đầu nữa . Nàng nhanh chóng vận khí để ổn định lại . Ngay lúc này cánh cửa phòng lại mở ra . Lần này người vào vội vàng , khuôn mặt lộ vẻ vui mừng cùng sốt sắn . Đang muốn mởi miệng gọi thì ngay lập tức bị ánh mắt lạnh lùng của Lữ Nghiêu dọa sợ không dám lên tiếng . Lúc này bọn họ mới để ý đến Nhan Cảnh Nghi đang vận công . Không dám lên tiếng làm phiền , im lặng đứng một bên quan sát nàng .
Đại sư huynh Bùi Tân Vũ truyền âm cho Trần Chiêu Hàn đang đứng một bên hỏi tình hình . Nghe hắn kể lại mọi chuyện không khỏi ngạc nhiên . Vậy là sư muội là bị tổn thương thần hồn sao ? Chả thảo nàng hôn mê lâu như vậy mà vẫn không tìm ra nguyên nhân . Tam sư huynh Thanh Phong không biết tạo sao đại sư huynh vẻ mặt lại kinh ngạc như vậy nhưng không hỏi . Mà cùng tiểu sư đệ Mạnh Nam Vi hỏi thăm tình hình của Nhan Cảnh Nghi . Nghe thấy nàng vẫn ổn bọn họ mới thở phào .
Sư muội mãi không tỉnh , lại không tìm ra lí do khiến họ vô cũng lo lắng . Bọn họ vốn muốn đi tìm kẻ đã hại nàng để trả thù nhưng không có manh mối . Vốn muốn hỏi Tạ Thanh những sợ nàng vì trốn tội mà bịa chuyện thì không tốt nên chỉ đành ở tông môn chờ đợi . Có người đã ở trong tàng thư các rất lâu chỉ để tìm ra cách giải quyết nhưng không có kết quả . Thật may vì A Nghi vẫn ổn .
Sau khi chắc chắn Nhan Cảnh Nghi vẫn ổn . Bọn họ mới bắt đầu suy nghĩ về sự việc lần này . Bọn họ muốn biết chuyện gì đã xảy ra . Ai là kẻ to gan đến mức dám làm tổn thương đến sư muội của bọn họ .