Chương 13: Mảnh Vỡ Của Những Lời Hứa

“Đừng bao giờ tưởng mình đã đánh bại được một con sói. Sói chỉ ngủ khi cảm thấy mệt mỏi, và khi thức dậy, nó sẽ săn mồi trong im lặng.”

---

Ngày hôm sau, khi ánh sáng đầu tiên của ngày mới len lỏi qua những tấm rèm mỏng, Tuyết Nghi đứng trước gương trong phòng mình. Ánh mắt cô sắc lạnh, không còn sự mơ hồ của cô gái ngày xưa nữa. Từng đường nét trên gương mặt đều phản chiếu một tâm hồn đang thay đổi. Cô không còn là người bị bạo hành, không còn là người mà mọi người có thể dễ dàng bước qua. Cô đã trở thành một con sói trong xã hội này.

Tuyết Nghi cầm chiếc điện thoại lên, lướt qua tin nhắn mới nhất từ Gia Ninh. Một tin nhắn ngắn gọn nhưng sắc bén:

"Tuyết Nghi, cẩn thận. Duy Tường và Gia Hữu đã biết em đang tìm cách lật lại cuộc chơi. Họ sẽ không dừng lại."

Cô cười nhạt, nhét điện thoại vào túi. “Chúng sẽ không dừng lại… nhưng tôi cũng không dừng lại.” – Cô thầm nghĩ.

---

Một cuộc họp kín được tổ chức trong căn biệt thự của Gia Hữu, nơi mà những con người đầy quyền lực và bóng tối của giới thượng lưu tụ họp. Tuyết Nghi đã biết được thông tin này từ một nguồn tin đáng tin cậy, và quyết định xâm nhập. Cô mặc một bộ váy đen dài, dáng vẻ kiêu kỳ và lạnh lùng, bước vào không gian sang trọng nhưng đầy u tối đó.

Duy Tường ngồi ở đầu bàn, ánh mắt hờ hững, nhưng vẫn không giấu được sự nguy hiểm trong từng cử chỉ. Gia Hữu bên cạnh, nụ cười quen thuộc hiện lên trên khuôn mặt hắn. Họ không biết rằng, đằng sau chiếc mặt nạ lạnh lùng của cô là một quả bom hẹn giờ.

"Em đến làm gì?" – Duy Tường lạnh lùng hỏi khi Tuyết Nghi bước vào.

Tuyết Nghi đứng im, đôi mắt lạnh như băng, không một cảm xúc.

"Đến để kết thúc một lần và mãi mãi." – Cô đáp lại, giọng nói không gợn chút gì của sự sợ hãi, mà là sự quyết đoán.

Gia Hữu nhướn mày, liếc nhìn Duy Tường rồi quay sang Tuyết Nghi. "Cô nghĩ mình có thể làm gì? Đối mặt với tôi, đối mặt với Duy Tường? Cô chỉ là một con cá nhỏ trong đại dương này."

Tuyết Nghi cười nhạt, đôi mắt sâu thẳm nhìn hắn, như thể xuyên thấu vào tận tâm can của hắn. "Cá nhỏ? Có thể. Nhưng cá nhỏ cũng có thể làm cho cả đại dương phải dậy sóng."

---

Cả căn phòng trở nên im lặng, không ai lên tiếng. Duy Tường đứng dậy, bước về phía cô, mắt sắc lạnh như dao. "Cô không hiểu rõ về chúng tôi đâu, Tuyết Nghi. Chúng tôi không phải là những kẻ dễ dàng bị lật đổ."

Tuyết Nghi nhìn anh chằm chằm, không lùi bước. "Vậy sao?" – Cô thì thầm, rồi lấy ra một chiếc USB từ trong túi áo. "Đây là cái mà các người không bao giờ muốn thấy."

Cả phòng khựng lại. Gia Hữu có vẻ ngạc nhiên, nhưng vẫn giữ được vẻ mặt lạnh lùng. Tuyết Nghi không do dự, cô cắm chiếc USB vào máy tính trên bàn, và chỉ trong vài giây, màn hình sáng lên với hàng loạt tài liệu mật, những bí mật đen tối mà Gia Hữu và Duy Tường muốn giấu kín.

Từng dòng chữ hiện lên, và không khí trong phòng trở nên ngột ngạt. Những hợp đồng bất hợp pháp, những hoạt động ngầm, và thậm chí là những cuộc giao dịch máu lạnh của Gia Hữu và Duy Tường… tất cả đều bị phơi bày trước mắt họ.

---

"Lần cuối cùng tôi sẽ nhắc lại," Tuyết Nghi nói, từng lời của cô sắc bén như dao. "Các người có thể coi tôi là con cá nhỏ, nhưng hôm nay, tôi là con sói. Và các người chính là con mồi."

Cô nhìn Duy Tường, ánh mắt đầy thách thức. "Nếu các người không dừng lại, thì tôi sẽ không ngừng. Tôi sẽ lấy đi mọi thứ các người yêu quý. Mọi bí mật của các người, tôi sẽ phơi bày. Các người sẽ không còn gì."

---

Tuyết Nghi quay người bước ra ngoài, để lại trong căn phòng chỉ còn những ánh mắt đầy sự sợ hãi của Gia Hữu và Duy Tường. Cô biết, cuộc chiến này đã chính thức bắt đầu.

---

“Đừng bao giờ đánh giá thấp những người mà bạn đã từng đẩy vào góc tối. Họ có thể không làm gì trong lúc đầu, nhưng khi bị dồn ép, họ sẽ phản kháng mạnh mẽ, và khiến bạn phải trả giá.”

---

[HẾT CHƯƠNG 13]