Cả hai đệ tử trẻ tuổi là Triệu Lân và Vương Hùng được thưởng mỗi người 50 điểm danh vọng, 60 linh thạch hạ phẩm, cùng 4 viên Tụ Linh Đan — bảo đan giúp tăng cường tốc độ hấp linh, củng cố căn cơ.
Họ cùng ngoái đầu về phía Thanh Lang đang đi xa dần
- đa tạ sư huynh
Không chút chần chừ, hai kẻ vừa hết mình vì dân, liền rảo bước về phía động phủ quen thuộc nơi Tiểu Khê đang tĩnh tu.
– Này, Khê muội
Tiểu Khê mở cửa, còn chưa kịp hỏi, đã thấy hai viên đan dược sáng lấp lánh đặt vào tay.
– Ồ? Hai huynh…
– Là Tụ Linh Đan! – Triệu Lân nhanh miệng chen vào – Cho muội hai viên, cả ba cùng bế quan một lượt, khỏi phải ganh tỵ!
Không nói thêm nhiều, ba người liền đóng cửa, bắt đầu kỳ tu luyện dài ngày.
Vài tháng sau
Linh khí trong động phủ dần tan. Tiếng mở cửa vang nhẹ như gió.
– Ha ha! Ta lên luyện khí tầng bốn rồi! – Triệu Lân vươn vai, mặt mũi hớn hở.
– Đệ cũng vậy! – Vương Hùng cười tươi – Lần đầu cảm giác khí tức xoay chuyển trong đan điền rõ ràng như thế.
Tiểu Khê thì đứng yên, hai tay chắp trước ngực, mắt sáng long lanh:
– Muội… chỉ lên luyện khí tầng ba, nhưng cảm thấy linh mạch thông suốt hơn trước nhiều.
Ba người nhìn nhau, cùng cười.
Chẳng mấy chốc, cả ba đã tề tựu trước Lộc Đan Quân – vị sư phụ hiếm khi nói nhiều, nhưng lời nào cũng như khắc vào đá, chẳng thể quên.
Lộc Đan Quân ngồi dưới mái đình giữa vườn bách thảo, ánh mắt như lướt qua cả ba, rồi chậm rãi mở lời:
– Các ngươi đã qua giai đoạn sơ nhập, có thể bắt đầu chọn hệ linh căn tu luyện.
– Nhớ kỹ: người thường sinh ra mang thiên linh căn – có thể là đơn hệ như Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ – tu luyện thuận thiên, dễ tụ dễ luyện. Nếu là song linh căn, tam linh căn thì chọn công pháp phối hợp.
– Nhưng các ngươi… không có linh căn trời sinh.
Ba người đồng loạt gật đầu. Đó là điều họ biết rõ từ ngày nhập môn.
Lộc Đan Quân nhấp một ngụm trà, ánh mắt lấp lánh trong ánh nắng chiều:
– Vì không có linh căn, nên pháp môn nhập môn của Lạc Minh Cốc đã giúp khai mở một “giả linh căn”, tạm thời hấp thu linh khí. Từ đó mới bước chân vào đạo lộ.
– Ưu điểm của kẻ không có linh căn là có thể tự chọn hệ, tùy theo thể chất, tùy tâm – tối đa ba hệ. Nhưng phải nhớ kỹ: nên chọn hệ tương sinh, không được chọn hệ khắc nhau.
– Ví như: Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa – đó là dòng thuận.
– Nhưng Hỏa khắc Kim, Thổ khắc Thủy – chọn sai, linh khí nghịch hành, tẩu hỏa như chơi!
Triệu Lân gãi đầu:
– Nếu chọn được ba hệ thuận sinh thì tốt, nhưng nếu chỉ hợp hai hệ thì sao?
Lộc Đan Quân gật đầu:
– Tùy cơ mà hành. Hai hệ cũng tốt, đừng ham nhiều. Càng chọn nhiều, càng khó tu thành tinh thuần.
Tiểu Khê nhỏ giọng hỏi:
– Nhưng… không có linh căn thật, giả linh căn có sánh bằng người khác không?
Lộc Đan Quân đặt chén trà xuống, ánh mắt hơi trầm:
– Không. Ở cùng cấp độ như khi các con gặp luyện khí tầng 4 , giả linh căn yếu hơn thiên linh căn.
– Nhưng… khi các ngươi tu đến Kết Đan kỳ, linh căn giả ấy sẽ kết thành giả đan, màu nhạt hơn Kim Đan.
– Lúc ấy, các ngươi phải tìm một tà tu hoặc yêu tu có linh căn thật, dùng công pháp của Lạc Minh Cốc hấp thụ Kim Đan của đối phương, hợp đan với mình – ấy là đạo lộ của chúng ta.
– Giả đan hấp chân đan. Nhờ đó mà giả thành thật, linh căn chuyển hóa, chân mạch được mở.
Vương Hùng nuốt nước bọt:
– Ý… tức là phải giết người đoạt đan?
Lộc Đan Quân lắc đầu:
– Không phải giết người vô tội. Là phải chọn tà tu – kẻ hại nhân độn đạo, hoặc yêu tu, sơn quái hoặc kẻ thù. Không được phạm sát giới bừa bãi.
Chúng ta lấy thiện niệm làm đạo, dù phải đoạt đan cũng phải đúng lý, có lẽ vì vậy mà đây là 1 trong những lý do ngoài kia gọi chúng ta là tà đạo .
Triệu Lân thì thào:
– Thì ra… đạo lộ kẻ không có linh căn là mượn đan chứng đạo, đi một vòng, rồi lại về nơi chính pháp.
Lộc Đan Quân gật đầu:
– Chính vậy.
– Hôm nay, hãy bắt đầu cảm nhận linh khí trong người. Ta sẽ giúp các ngươi tùy cơ lựa chọn hệ hợp căn mệnh.
Ánh chiều đỏ quạch rọi xuống vạt áo trắng của ba đệ tử, mắt dần sáng như được soi rọi một con đường mới.
Con đường không dành cho thiên tài.
Không dành cho kẻ thuận mệnh.
Mà dành cho những người… chấp niệm hành đạo bằng cả sinh mệnh.