Chương 32: Bốc Thăm Thiên Cơ – Cường Địch Xuất Hiện

Trời vừa hửng sáng.

Từng làn linh sương mỏng nhẹ bay lượn như khói trên mặt đất, phủ một tầng mờ ảo lên toàn bộ Vân Dương Phong. Không khí buổi sáng nơi đây vốn trong lành, tươi mát, nhưng hôm nay lại mang theo cảm giác căng thẳng không thể gọi tên. Mỗi người có mặt tại quảng trường đều giữ sắc mặt nghiêm trọng, không ai dám mở lời đùa cợt như những ngày đầu.

Bởi vì... chỉ còn lại 25 đội.

Từ một trăm đội ban đầu, giờ chỉ còn một phần tư trụ lại. Những cái tên bị loại đã lặng lẽ rời đi, kẻ bị thương nằm lại, kẻ tâm ma chưa dứt.

Đội 12 – Vương Hùng, Triệu Lân và Tiểu Khê – lúc này đứng yên lặng nơi rìa đông quảng trường. Ba người như ba cột đá, không động đậy, cũng không ai mở lời.

Tổng quản sự môn – một vị đạo nhân mặc đạo bào màu lam biếc, tóc búi cao, bước ra giữa sân. Trên tay ông là một viên ngọc thạch cực lớn, tỏa ánh sáng dịu nhẹ nhưng mang theo uy áp khiến mọi người đều bất giác nghiêm túc.

Giọng ông trầm ổn, vang lên như chuông cổ:

– "Vòng ba bắt đầu. Theo quy định, sẽ có một đội được chọn ngẫu nhiên vào thẳng vòng tiếp theo, không cần giao chiến. Hai mươi bốn đội còn lại chia làm mười hai cặp, thi đấu loại trực tiếp. Kẻ thắng được tiến lên, kẻ thua... lập tức về đóng cửa bế quan

Lời vừa dứt, viên ngọc thạch phát sáng rực rỡ. Từng dòng tên đội như linh văn huyền ảo bay quanh không trung, xoay tròn như bánh xe số mệnh.

Tiểu Khê nín thở nhìn chằm chằm, lòng thầm cầu mong điều may mắn sẽ gọi tên mình.

Triệu Lân vẫn khoanh tay như thường, nhưng ánh mắt không giấu được nét tập trung.

Riêng Vương Hùng – hắn nhắm mắt lại, đứng thẳng, vẻ mặt hờ hững như thể kết quả đã không còn quan trọng.

– “Nếu được chọn thì tốt. Không thì... cứ đánh.” – Hắn thầm nghĩ.

Ngọc thạch sáng lên một lần cuối, rồi ngưng đọng.

– "Đội số 16 – Đội Bạch Mộc – vào thẳng vòng tiếp theo!"

Tiếng ồ lên vang khắp nơi.

Đội Bạch Mộc không phải tổ đội mạnh nhất, cũng không từng gây chú ý nhiều, nhưng hôm nay... vận khí tựa như lên tiên. Rất nhiều ánh mắt ghen tị lẫn bất bình nhìn về phía họ.

Kế tiếp, ngọc thạch chuyển hướng, tên từng cặp đấu bắt đầu hiện lên rõ ràng.

– "Cặp thứ nhất: Đội 3 vs Đội 20..."

– "Cặp thứ hai: Đội 7 vs Đội 14..."

...

Khi đến cặp thứ tám, tiếng của tổng quản vang lên rõ ràng:

– "Đội 12 đối đầu Đội 5 – Cửu Diện Liên Hồn."

Triệu Lân chau mày, thì thầm:

– "Cái tên nghe quen lắm..."

Tiểu Khê khẽ biến sắc:

– "Đội này từng khiến đối thủ... tự phế linh căn giữa trận. Không dùng nhiều công pháp mạnh, nhưng chuyên công vào tinh thần và linh hồn. Một khi trúng chiêu, khó mà giữ được tỉnh táo."

Vương Hùng mở mắt, ánh nhìn lạnh lẽo:

– "Tốt. Lâu rồi ta chưa gặp kẻ nào đáng để đánh."

**

Cửu Diện Liên Hồn – một tổ đội kỳ dị cả về công pháp lẫn hành tung.

• Bạch Lân – người cầm đầu. Tu vi Luyện khí tầng 6, sử dụng công pháp Hồn Hóa Trảm – có thể tách thần hồn ra khỏi thân, thi triển tấn công rồi quay lại nhập thể. Khả năng đánh xuyên tâm trí rất mạnh.

• Ngụy Diên – nữ tu hệ Quỷ. Dùng Ngũ Độc Linh Tâm – độc công kết hợp với mê hồn chú, vừa tấn công cơ thể vừa xâm nhập ý thức.

• Đường Tễ – tu sĩ thấp bé, ít nói. Thi triển Thất Diện Huyễn Ảnh – mỗi diện mạo sở hữu một chiêu thức riêng, thay đổi liên tục khiến địch nhân không biết đâu mà lần.

Tổ đội này không thiên về công phá trực diện, nhưng lại cực mạnh trong nhiễu loạn tâm trí, từng khiến hai đội bỏ cuộc giữa trận vì quá hoảng loạn.

**

Trên đài cao, Hạc Vân Tử bình thản vuốt chòm râu, ánh mắt không gợn sóng:

– "Cặp đấu số tám. Hai đội chuẩn bị. Bắt đầu sau hai canh giờ."

Ba người rời quảng trường, tìm một chỗ yên tĩnh để bàn kế sách.

Triệu Lân hạ giọng:

– "Không thể dùng lại cách cũ như đánh Huyễn Âm Tam Hồn. Bọn này mạnh về hồn pháp, có thể phản công từ trong tâm trí."

Tiểu Khê gật đầu, đã có kế hoạch trong lòng:

– "Muội sẽ dựng sương mù hai tầng: một tầng chắn mắt thường, một tầng chắn linh thức. Nếu họ dùng phân thân hay hồn thuật, sẽ khó phân biệt thật giả."

Vương Hùng siết chặt tay.

Linh khí hệ hỏa bốc lên quanh cổ tay, thiêu đốt nhẹ như sương:

– "Nếu chúng dám rời hồn ra khỏi thân..."

Hắn cười nhạt, ánh mắt lạnh buốt:

– "... ta sẽ đốt luôn cả xác lẫn hồn."