Chương 36: Hỗn Chiến Khai Màn – Tam Phương Tranh Thế

Chiều buông trên Vân Dương Phong như dải lụa lửa trải dài từ chân trời đến vách đá. Ánh nắng ráng chiều nhuộm tím cam những tầng mây, tạo ra bức tranh mộng ảo. Nhưng giữa sân quảng trường ngọc bích trung tâm, không ai để tâm đến cảnh đẹp ấy. Mỗi người đều siết chặt tay, ánh mắt nghiêm nghị — bởi trận chiến cuối cùng trước vòng chung kết sắp diễn ra.

Không còn chia cặp như những vòng trước, trận này là một hỗn chiến ba đội, nơi không có đồng minh, chỉ có đối thủ. Luật lệ vô cùng đơn giản:

– Không phân cặp.

– Không giới hạn số người bị loại.

– Đội nào còn ít nhất một người trụ lại cuối cùng trong linh trận — đội đó thắng.

Ba đội bước lên pháp đài.

– Đội 12: Vương Hùng, Triệu Lân, Tiểu Khê — ba người, ba gương mặt, ba ánh mắt nhưng chung một ý chí. Áo lam bạc phất phơ, bọn họ như ba tảng đá trấn giữ giữa dòng linh khí đang cuộn trào.

– Đội 3 – Thiên Quỷ Tam Kiếm:

• La Trần – kẻ dùng kiếm đen, ánh mắt âm u, mang theo sát khí khiến người đứng gần phải rùng mình.

• Tư Mộc – tu giả chuyên ẩn thân và sát thủ, bước đi không gây tiếng động, giống như cái bóng của tử thần.

• Mị Ảnh – nữ tử mặt che lụa đen, chân không chạm đất, chuyên dùng “Ảnh Di Huyễn Bộ” – thân ảnh như sương khói, ra chiêu không hình bóng.

– Đội 8 – Thất Trùng Liên Hỏa:

• Hỏa Lang – tu hỏa cực thuần, khí tức bùng cháy như lửa núi, từng đánh tan ba đội chỉ bằng một chiêu chính diện.

• Cốc Ảnh – chuyên gia bẫy rập, khống chế cạm bẫy bằng phù lục tự chế, giỏi làm loạn trận hình.

• Thanh Tuyền – tu song hệ thủy-hỏa, nổi tiếng với khả năng nghịch chuyển nguyên tố — vừa là hộ thủ, vừa là công thủy.

Trước khi trận bắt đầu, các đội được vào “vòng sương chuẩn bị” 30 hơi thở để lập chiến lược.

Triệu Lân nhíu mày, khẽ nói:

– Nếu hai đội kia bắt tay, chúng ta sẽ bị diệt đầu tiên.

Tiểu Khê gật nhẹ, đồng tử ánh lên:

– Đội Thiên Quỷ sẽ không công khai liên thủ, nhưng rất có thể sẽ đánh lén đội Hỏa để đoạt lực công phá.

Vương Hùng siết tay, giọng trầm như đúc bằng sắt:

– Được. Ta khiêu chiến Hỏa Lang. Hắn cứng đầu, sẽ không chịu liên thủ. Nếu kéo được hắn ra khỏi trận, ta giữ hắn, hai người lo phần còn lại.

Pháp trận sáng lên. Trận chiến chính thức bắt đầu!

ẦM!

Không ai khơi mào – Hỏa Lang hét lớn, đạp đất bay lên trời, linh khí nổ tung quanh người:

– “Liệt Hỏa Vô Thiên – Hỏa Long Thần Diệt!”

Một con hỏa long dài hai trượng từ trên cao gào thét lao xuống. Nhiệt độ trên đài bốc cao đến mức đá cũng nứt toác.

Vương Hùng bốc lên, toàn thân phủ lửa:

– “Liệt Dương Cực Kích – Phá Thiên Hỏa Kình!”

Nắm đấm của hắn chém ngang không khí như một lưỡi dao đỏ rực. Hai dòng hỏa khí đâm sầm vào nhau giữa không trung — một tiếng nổ vang trời khiến cả pháp trường rung chuyển.

Trong khói lửa ấy – mưu sát đã bắt đầu.

Tư Mộc lặng như bóng, lách qua mép linh trận, nhắm thẳng Thanh Tuyền đang yểm trợ cho Hỏa Lang:

– “Âm Sát Ảnh Hồn – Huyết Ảnh Cắt Cổ!”

Một đao tối đen, mang theo khí âm, chém xéo từ phía sau. Nếu trúng, sẽ hủy hoàn toàn khí hầu đối phương — tức đoạn tuyệt tu hành.

Nhưng Thanh Tuyền quay người xoay hai tay:

– “Thủy Hỏa Đồng Tâm – Ngược Lưu Phản Ảnh!”

Nước xoáy lạnh ngắt, ngược chiều linh khí, bao bọc lưỡi đao, khiến Tư Mộc bị đóng băng nửa tay, thét lên vì bỏng hỏa nghịch.

La Trần đứng giữa đài, cười nhạt:

– “Các ngươi quá mềm yếu.”

Hắn giơ kiếm:

– “U Minh Kiếm Khí – Hấp Linh Hồn Tước!”

Một đạo kiếm khí âm trầm phóng thẳng về phía Tiểu Khê. Cô vội lùi lại, triển khai “Sương Ảnh Ẩn” — hai tầng sương mù che linh thức và mắt thường.

Triệu Lân không để mất cơ hội, kết ấn tung ra:

– “Liên Trảm Kim Hoa – Tam Hoa Phá Trận!”

Ba đoá kim hoa cuốn thành vòng lửa, ép Tư Mộc và Cốc Ảnh vào góc đài. Lần đầu tiên hai kẻ vốn thuộc phe khác buộc phải hợp lực để chống đỡ.

Khói độc, sương mù, lửa nóng, ánh kiếm — trộn thành một cơn bão pháp thuật cuồng loạn.

Không ai nhường ai. Không ai có đồng minh. Chỉ có kẻ sống sót.

Trận chiến cuối cùng — đã chính thức mở màn.