Đã quá bảy ngày kể từ khi Vương Hùng âm thầm gửi Tuyết Linh Định Dung Đan vào chi nhánh Huyền Vân Các. Tin tức không được công bố ra ngoài, nhưng lời đồn như sóng ngầm len lỏi khắp Trấn Vân Thủy.
Hôm nay — đấu giá mở màn.
Tầng ba Huyền Vân Các, đại sảnh rộng mở hơn trăm trượng, sàn đá xanh bóng loáng, trận pháp chống âm vang và giấu khí được kích hoạt toàn bộ. Đây là nơi tổ chức phiên đấu giá trung cấp, chỉ dành cho tu sĩ luyện khí tầng 5 trở lên, có tư cách tham gia đấu giá vật phẩm hiếm có.
Một nữ tu áo tím bước ra đón khách, trong tay cầm danh sách vật phẩm đăng ký đấu giá. Trên đài, chủ trì đấu giá — quản sự Chu Dĩnh — ánh mắt lấp lánh hứng khởi.
– “Hôm nay, tổng cộng bốn món quý hiếm được đưa ra đấu giá. Bao gồm:
Thanh Huyền Linh Giáp – linh giáp trung phẩm, phòng thủ mạnh, giá trị chiến đấu cao.
Tuyết Linh Định Dung Đan – đan dược mỹ dung thượng phẩm, được bán riêng từng viên.
Phong Vân Kiếm – linh binh hệ phong, khắc chế hỏa tu.
Tàn phẩm pháp bảo – Linh Nhãn Thất Thức Kính – dùng để nhìn xuyên ảo thuật và pháp trận.”
Chu Dĩnh giơ tay, âm thanh lan khắp hội trường:
– “Mở đầu: Thanh Huyền Linh Giáp. Giá khởi điểm: 180 linh thạch trung phẩm!”
– “190!”
– “200!”
– “230!”
Cuối cùng, một nữ tu sĩ áo trắng, Luyện Khí tầng 10, giơ bảng chốt ở 270 linh thạch trung phẩm.
Tiếp theo — đan dược chấn động.
Chu Dĩnh mỉm cười, đưa ra hộp ngọc thứ nhất. Hương thơm mát lạnh như tuyết sớm bay ra, khiến toàn hội trường nhất thời yên lặng.
– “Tuyết Linh Định Dung Đan – trung phẩm, viên thứ nhất. Giá khởi điểm: 200 linh thạch trung phẩm.”
Một tiếng hít sâu lan ra khắp hội trường.
– “210!” – Một nữ tu sĩ trẻ tuổi hét lên.
– “230!” – Một phu nhân mặc áo tím chen lời.
– “260!”
– “300!”
Sau hơn mười lượt tranh đấu, viên đầu tiên được chốt ở giá 340 linh thạch trung phẩm.
Viên thứ hai – trung phẩm.
– “Giá khởi điểm: 200 linh thạch trung phẩm.”
– “220!”
– “250!”
– “280!”
– “310!”
– “325!” – Một tu nữ lớn tuổi cắn răng hét giá.
Chốt giá: 325 linh thạch trung phẩm.
Viên thứ ba – trung phẩm.
– “200!”
– “210!”
– “240!”
Cuối cùng dừng ở 275 linh thạch trung phẩm.
Viên thứ tư – Tuyết Linh Định Dung Đan, thượng phẩm.
Chu Dĩnh giơ tay, hộp ngọc mở ra. Luồng linh khí lam nhạt hiện lên như khói mỏng, bao quanh viên đan dược phát ra ánh sáng nhẹ dịu mắt kèm hương thơm thoang thoảng.
– “Đây là Tuyết Linh Định Dung Đan – thượng phẩm. Giá khởi điểm: 400 linh thạch trung phẩm.”
Không khí lặng ngắt. Rồi một tiếng vang lên:
– “450!”
– “480!”
– “510!”
– “550!”
Một nữ trưởng lão tu vi Trúc Cơ trung kỳ, giơ tay dứt khoát:
– “600!”
Hội trường rúng động. Không ai dám nâng thêm.
– “Tuyết Linh Định Dung Đan thượng phẩm — 600 linh thạch trung phẩm, chốt!”
Cuối cùng, Phong Vân Kiếm được bán với 230 linh thạch trung phẩm, và Linh Nhãn Thất Thức Kính — một tàn phẩm pháp bảo — được đấu giá với giá 180 linh thạch trung phẩm.
Kết thúc buổi đấu giá, Chu Dĩnh đích thân đến phòng riêng của Vương Hùng, cung kính đưa túi trữ vật:
– “Tiên hữu, tổng số đấu giá:
• Viên 1: 340
• Viên 2: 325
• Viên 3: 275
• Viên 4 (thượng phẩm): 600
Tổng cộng: 1.540 linh thạch trung phẩm. Trừ 10% phí đấu giá, ngài được nhận 1.386 linh thạch trung phẩm.”
Ghi chú:
1 linh thạch trung phẩm bằng 100 linh thạch hạ phẩm
Vương Hùng gật đầu nhận lấy. Túi linh thạch rung động nhẹ trong bàn tay — nhưng trong mắt hắn, nó nặng như một tấm lệnh bài khai mở con đường tu đạo chân chính.
Hắn thầm nghĩ:
– “Ba viên thuốc... đổi lấy một bước tiến dài. Kiếp này, ta không chỉ tu đạo... mà còn phải sống cho rực rỡ.”