Bãi đất trống dưới ánh trăng xám xịt, hai thân ảnh đối đầu từ xa.
Một kẻ – mình đầy máu, áo rách bươm, nhưng đôi mắt còn chưa tắt lửa – Khâu trưởng lão.
Một người – áo bào đen lặng như bóng đêm, ánh mắt lạnh tựa sương giá – Vương Hùng.
Không một lời thừa thãi.
Không cần báo danh.
Bởi mỗi bên đều đã khắc sâu gương mặt kẻ thù vào tận xương tủy.
ẦM!!!
Một luồng khí nóng bùng lên từ dưới chân Vương Hùng.
Hắn lao đi như một mũi tên, tay kết ấn hỏa linh, một vòng lửa đỏ thẫm cuộn thành long quyển, gầm thét lao tới.
– "Hỏa Long Bạo Tỏa!"
Một con hỏa long ngũ trượng xé gió nhào tới như dã thú đói khát.
Khâu trưởng lão gầm lên, vận toàn bộ linh lực thủy hệ.
Từ dưới chân lão, từng vệt nước lam ngưng tụ, hóa thành một tấm chắn thủy lam dày đặc.
– "Thủy Tường Vạn Tượng!"
ẦM!!!
Hỏa long đâm thẳng vào tấm thủy tường.
Hơi nước trắng xóa phụt lên trời, xé tan cả một mảng mây mờ.
Lửa và nước giao tranh.
Keng keng keng!!!
Sóng lửa cuồn cuộn đập vào sóng nước mênh mông, bùng ra từng vòng xung kích mãnh liệt.
Mặt đất dưới chân hai người nứt toác như mai rùa vỡ vụn.
...
Khâu trưởng lão tuy trọng thương, nhưng thực lực kết đan kỳ vận hành mạch lạc, lại thêm thủy khắc hỏa, lập tức chiếm thượng phong.
– "Tiểu tử, dùng hỏa hệ trước mặt ta?" Lão cười khẩy, linh lực cuồn cuộn kéo theo sóng nước bao trùm.
ẦM!
Một tay lão đẩy ra.
Nước cuốn thành bốn vòi rồng cực lớn, vây chặt lấy Vương Hùng từ bốn phía.
– "Thủy Vũ Thiên La!"
Tứ phương đều là nước.
Trên trời cũng có mưa châm chích từng giọt như mũi tên.
Dưới đất hóa thành đầm lầy nuốt chửng mọi lối thoát.
Trong khoảnh khắc, Vương Hùng như rơi vào ngục tù nước vô hình.
...
Nhưng ánh mắt hắn vẫn bình tĩnh.
– "Chỉ có ưu thế tương khắc... chưa đủ thắng ta đâu."
Vương Hùng khẽ quát.
Cả người bốc lên ngọn lửa lam đỏ lạ lùng.
Ngọn lửa không bị nước dập tắt.
Ngược lại, còn thiêu đốt mạnh hơn khi tiếp xúc với hơi ẩm!
– "Hỏa Liên Cửu Tự!"
Bàn tay hắn vung ra liên tiếp chín đạo ấn quyết.
Chín đóa hỏa liên đỏ rực nổ tung thành chín vòng xoáy lửa.
ẦM!!!
Tường nước vỡ vụn từng mảnh.
Thủy lao bị thiêu khô thành sương mù trắng xóa.
Vương Hùng lao vút ra khỏi vòng vây trong biển lửa ngập trời.
...
Khâu trưởng lão híp mắt.
– "Hỏa diễm dị biến? Tiểu tử, ngươi có thủ đoạn!"
Hắn lập tức vận động bí pháp, hai tay kết ấn thần tốc.
– "Hàn Ngọc Băng Tâm!"
ẦM!!!
Nước quanh thân Khâu trưởng lão đông kết thành lớp băng mỏng trong suốt.
Tầng khí lạnh phóng ra bốn phương tám hướng.
Không khí nứt vỡ.
Cây cỏ đóng băng.
Mặt đất hóa thành tấm băng dày.
...
Vương Hùng khẽ gật đầu.
– "Giỏi ẩn nhẫn. Nhưng... ngươi không sống được đêm nay."
Tay hắn lập tức biến đổi ấn pháp.
ẦM!!!
Một luồng hỏa khí lạ thường cuộn tròn quanh người hắn.
Hỏa hệ lẫn vào lôi hệ.
Lam hỏa đan xen ánh lôi.
Sát khí dâng trào.
...
Cuộc đối chiến giữa lửa và nước, giữa tốc độ và sự kiên nhẫn, giữa sức trẻ và kinh nghiệm bắt đầu đến cao trào.
Khâu trưởng lão tuy bị thương nặng nhưng từng bước từng bước ổn định thế cục.
Mỗi đòn đánh ra đều chắc chắn, mưu toan ép Vương Hùng rơi vào tuyệt địa thủy hệ.
Còn Vương Hùng — tựa như ngọn lửa dẻo dai, dù bị áp chế vẫn lách mình, bùng lên từ khe hở nhỏ nhất.
...
ẦM ẦM!
Một vòng lửa lam đỏ xé tan tầng băng mỏng, đánh thẳng về phía Khâu trưởng lão.
Hắn nghẹn một ngụm máu, bị chấn động đến lùi lại ba bước.
Nhưng vẫn ngoan cường trụ vững.
Mặt lão tím tái.
Linh lực trong cơ thể dồn ép đến cực hạn.
– "Nếu hôm nay không giết ngươi... Tương lai sẽ là tai họa!"
Khâu trưởng lão nghiến răng, khí tức tăng vọt.
Một luồng nước đen nhạt – dấu hiệu dùng tới bí pháp tổn hại nguyên khí – bắt đầu trào ra từ đan điền hắn.
...
Vương Hùng ánh mắt lóe lạnh.
– "Đến lúc rồi."
Hắn siết chặt nắm tay.
Linh lực dâng trào.
Bàn tay chạm nhẹ túi trữ vật, cảm nhận Xích Lôi Đào Mộc Kiếm đang âm thầm rung lên.
Nhưng...
Chưa phải lúc.
Còn cần đẩy Khâu trưởng lão tới tuyệt lộ hơn nữa.
Một cuộc săn đuổi chính thức bắt đầu.