ẦM!!
Toàn bộ pháp đàn Hạo Chân Môn rung chuyển như sắp sập. Cửa chính bị phá, sương mù yêu khí tràn ngập. Trên trời – tám tộc yêu thú lần lượt xuất hiện. Dưới đất – các pháp trận hộ tông phát sáng như muốn co rút toàn sơn môn.
Giữa trung tâm trời đất hỗn loạn đó, Vương Hùng bước lên không trung, tay kết một đạo ấn pháp lạ, miệng hô trầm:
– “Thiên địa bất nhị, vạn tượng hóa thân – Thất Thập Nhị Biến: Ngũ Thể Đồng Tâm!”
Một luồng sáng xoáy ra từ đỉnh đầu hắn, hóa thành năm bản thể y hệt hắn – giống cả về thần thái, chân khí, đến từng ánh nhìn.
Chúng không phải ảo ảnh.
Chúng là hắn – chỉ khác ở điều duy nhất:
Mỗi người dùng một hệ pháp thuật khác nhau.
Kim Hùng – Hoàng Kim Trảm
Bàn tay phải xoè ra, tạo thành lưỡi đao từ nguyên khí kim loại.
– “Kim Sát Tụ Nguyên – Thần Đao Trảm Pháp!”
Chém một đường, khí kiếm phá xuyên ba tầng cấm chế, rạch toạc trận linh bảo hộ tầng ngoài.
Mỗi bước hắn đi, đất đá phía dưới hóa thành mảnh phi đao, hộ thân như áo giáp vàng.
Mộc Hùng – Thanh Diệp Vũ
Hai tay kết ấn, rễ cây mọc ra từ lòng bàn tay như mạch máu sống.
– “Lục Mộc Thiên Canh – Sinh Trảm Vạn Thể!”
Từ mặt đất trồi lên rừng cây đầy gai nhọn, cuốn lấy toàn bộ khu luyện linh dược của Hạo Chân Môn, biến thành mê cung diệt trận.
Đệ tử dưới trúc cơ bị xiết gãy tứ chi chỉ trong ba hơi thở.
Thủy Hùng – Lam Hà Cổ
Một tay nâng cao, bầu trời tối sầm, một con rồng nước uốn lượn trên đầu.
– “Thủy Tức Thần Hồn – Băng Ngục Linh Lung!”
Con rồng tan thành sương lạnh, hóa thành mạng lưới băng ảo phủ khắp sân nội môn.
Bất kỳ ai bước vào, thần hồn sẽ bị đông cứng trong khoảnh khắc – vừa đủ để yêu tộc xông vào kết liễu.
Hỏa Hùng – Xích Thiên Tâm
Toàn thân rực cháy, mỗi sợi tóc là một ngọn hỏa diễm. Cánh tay hắn hóa thành hai đại hỏa long, vung lên từ trái sang phải.
– “Liệt Hỏa Dẫn Dục – Thiêu Phá Huyền Tâm!”
Ngọn lửa không thiêu thân xác – mà đốt đi tâm mệnh của địch.
Trưởng lão Hạo Chân Môn bị dính phải, rơi từ trời xuống, miệng gào:
– “Ta... ta quên mất đạo tâm của mình rồi!!”
Thổ Hùng – Huyền Sơn Phách
Chậm rãi đặt tay xuống đất. Một tiếng “ẦM” vang lên – đất dưới chân rung chuyển như có thú cổ xuất thế.
– “Thổ Trấn Ngũ Hành – Phong Cấm Địa Trận!”
Từng trụ đá khổng lồ mọc lên từ lòng đất, bẻ cong toàn bộ mạch pháp của núi Hạo Chân, khiến các pháp trận vận chuyển lộn ngược, phản lại chính chủ nhân của nó.
Phía xa, Ô Đạo Nha lẩm bẩm:
– “Năm người, năm đạo... nhưng không tản mát. Ngũ Thể Đồng Tâm… đúng là bất bại trong hỗn chiến!”
Thử Nhất Nhược tròn mắt:
– “Là bản thể thật, không phải ảo ảnh. Mỗi chiêu… đều có đủ pháp lực, đủ sát khí. Đây là… Thất Thập Nhị Biến chân truyền!!”
Ngưu Nhân:
– “Đệ vừa vái lạy sư phụ ba lần trong lòng.”
Bát đại yêu tộc theo thế phân vòng xung trận, hợp sức cùng các bản thể của Vương Hùng tạo nên Trận Thế Tứ Cực:
Bắc – Thủy
Nam – Hỏa
Đông – Mộc
Tây – Kim
Trung – Thổ
Từ trên trời nhìn xuống – như một đạo ấn lục giác xoay tròn, hút cả sơn môn vào tâm trận.
Bên trong điện chính, Huyền Dung chân nhân mặt không biến sắc:
Chỉ là đom đóm dám tranh sáng cùng ánh trăng? Ta đã tha chết còn không biết điều quay lại nạp mạng
– “Một đệ tử hấp hối báo lại:
– “Chỉ huy là một người... nhưng lại xuất hiện ở năm vị trí!”
– “Không, không phải năm người.” – Huyền Dung mỉm cười : Chỉ là một người hóa năm phân thân mà thôi.
Trên cao, Vương Hùng bản thể chính vẫn đứng im giữa trời, mắt sáng như sao.
– “Các người cho rằng bắt yêu thú luyện đan, xé vảy làm bùa là đạo lý?
Thế thì hôm nay... ta dùng ‘tà lý’ vẽ lại thiên đạo!