Vương Hùng lùi hẳn về phía vách núi, đứng cạnh ba đệ tử. Dù lòng nóng như lửa, hắn vẫn giữ ánh mắt bình tĩnh, nhìn chiến trường phía xa đang bùng nổ như lò luyện trời.
– “Ba đứa.”
Thử Nhất Nhược, Ô Đạo Nha, Ngưu Nhân cùng nghiêm mặt.
– “Không phải lúc nào cũng có cơ hội chứng kiến tám đại yêu tộc Nguyên Anh kỳ giao chiến với chính đạo chân nhân.”
– “Đây là chiến đấu. Nhưng cũng là đạo.”
– “Quan sát đi. Từ cách họ kết trận, tung chiêu, phản ứng… Học được bao nhiêu là tùy vào tâm ngộ của các ngươi.”
Cả ba đồng thanh:
– “Tuân lệnh, sư phụ!”
Trên chiến trường.
Chiến cuộc đã bước sang giai đoạn hỗn chiến.
Thay vì từng cặp riêng rẽ, lúc này các trưởng lão Hạo Chân Môn bắt đầu đổi vị trí, hỗ trợ lẫn nhau, khiến cục diện xoáy vào một trung tâm hỗn loạn – nơi Ngũ Hành tán loạn – sát khí cuồn cuộn.
Thủy – Hạc Sương
Hạc Sương Tộc trưởng tung chiêu “Băng Vũ Liên Phiến”, từ cánh tung ra hàng vạn băng phiến nhọn như đao.
Lạc Dương chân nhân lập tức kết ấn:
– “Ngũ Hành Tương Khắc – Dẫn Thổ khắc Thủy!”
Từ băng rơi xuống, ông lấy chính nhiệt độ băng hòa lẫn hơi đất, triệu ra một lớp đất kết tinh bọc quanh người – như đá chảy ngược, cản được phiến băng.
Mộc – Hỏa – Hổ Văn Yêu
Từ xa, Hổ Văn Yêu Tộc trưởng gầm vang, các hoa văn chữ đỏ từ lưng hổ phát sáng:
– “Mộc Sinh Hỏa – Cửu Văn Hỏa Tự!”
Thân hình hóa thành một đạo hổ ảnh bốc cháy, giẫm lên băng phiến, bổ thẳng xuống Lạc Dương một đòn sấm sét.
Thủy – Kim – Xà Linh – Ngư Nhân
Ngư Nhân Tộc trưởng cưỡi sóng, chiêu “Bạch Lãng Trảm Hồn” đánh ra một cột nước xoáy khổng lồ.
Diêu Linh chân nhân vung pháp kiếm:
– “Kim Tỏa Ngũ Trận – Ngũ Tuyệt Cầm Long!”
Năm dây xích ánh vàng bắn ra, đan nhau thành hình khóa, định bắt gọn xoáy nước.
Ngay lúc đó – Xà Linh Tộc trưởng trườn từ dưới đất lên, thân rắn ngũ sắc uốn lượn:
– “Thổ Sinh Kim, Kim Sinh Thủy. Nhưng Độc khắc tất cả.”
– “Ngũ Độc Trảm Hồn Hoa – Bạo Độc Khai Liên!”
Một hoa sen độc khí xoáy từ dưới đất bắn lên, nổ ngay giữa trung tâm thủy kim va chạm, biến kết giới thành một biển khói xanh tím mù mịt.
Thổ – Bức Dạ – Mộc
Từ không trung, Bức Dạ Tộc trưởng sà xuống, cánh dơi đen kịt phủ cả bầu trời:
– “Tật Dạ Phách Linh – Tam Trảo Diệt Hồn!”
Ông đánh xuống mặt đất, muốn phá trận địa thổ của Ngọc Kỳ chân nhân.
Ngọc Kỳ cười lạnh:
– “Ngươi xuống địa thì ta cho chìm luôn!”
– “Thổ Trấn Hắc Âm – Thiết Tâm Luân Chuyển!”
Đất dưới chân hóa thành xoáy tròn hút âm khí, muốn nhấn chìm Bức Dạ vào trong lòng núi.
Thủy Ốc – Mị Hồ – Ảo Thuật – Khống Trận
Từ bên trái – Thủy Ốc Tộc trưởng niệm chú, triệu “Thủy Hồn Âm Kết” – sương đen từ vỏ ốc tỏa ra, đóng băng trọng lực khu vực, khiến xoáy đất ngưng lại.
Ngay sau đó – Mị Hồ Tộc trưởng tung “Ảo Ảnh Liên Kết” – phân thân tám bóng tấn công tám hướng.
Tất cả lồng ghép chặt chẽ.
– Kim sinh Thủy → Ngư Nhân phối hợp Xà Linh.
– Mộc sinh Hỏa → Hổ Văn tương ứng phối hợp Hạc Sương.
– Thổ khắc Thủy → Ngọc Kỳ áp chế Thủy Ốc.
– Mị Hồ – hệ Ảo – trung tính phi hành, can thiệp bất kỳ nơi nào yếu thế.
Phía xa, Vương Hùng gật đầu.
– “Quan sát được gì?”
Thử Nhất Nhược há mồm:
– “Tụi họ... phối hợp theo cả hệ lẫn kỹ thuật tộc. Mỗi chiêu đều kết hợp tương sinh – tương khắc.”
– “Linh lực không bị lãng phí – mà đan xen, hóa thành vòng phản lực. Đệ chỉ cần nhìn thôi mà đầu đã quay như quay bánh xe.”
Ô Đạo Nha lẩm bẩm:
– “Nhưng hay lắm… chỉ cần hiểu được 1 phần 10 cũng đủ làm chiến thuật cho cả đời…”
Ngưu Nhân nhăn trán:
– “Lão ngưu chỉ nhớ: ai đụng vào là chết.”
Cả bọn cười nhỏ, rồi lại nghiêm mặt quan sát.
Trên không trung, một tia sét bắn ngang, ánh sáng rọi xuống:
– Một bên là “yêu” – nhưng vì lẽ phải.
– Một bên là “chính đạo” – nhưng giết thú, mổ xác, lấy linh hồn luyện trận.
Ai mới là chính?
Câu trả lời… để lại trong máu, trong chiêu, trong từng nhịp hô hấp sắp tới.