Chương 261 – Kế Trong Kế, Hỏa Mộc Phá Song Yêu

Mặt trời ngả về tây, rọi xuống vùng đất nhuốm khói lửa một tầng sắc đỏ như máu. Phân thân Vương Hùng đáp xuống một đỉnh đá cách xa chiến trường một trăm trượng, tay cầm Hồ Tâm Kính, ánh mắt lạnh lẽo.

Ba đệ tử đứng sau lưng hắn, mồ hôi chưa kịp khô, vẫn mang theo vẻ kích động sau chiến thắng. Nhưng trước mắt họ, là một cuộc giao chiến khác – chân chính vượt ngoài cấp bậc mà họ từng chứng kiến.

Dưới mặt đất, Vương Hùng bản thể đang một mình đối đầu với Sư YêuTượng Yêu. Mặt đất nứt toác, tro tàn bay lên, đá tảng vỡ nát, ngọn lửa và sóng đất va chạm tạo nên từng cơn chấn động lan xa hàng dặm.

“Chúng ta xuống giúp sư phụ!” – Ngưu Nhân siết chặt chùy, bước lên nửa bước.

“Đúng đó! Một mình người đánh hai, dù là sư phụ cũng không dễ!” – Thử Nhất Nhược trừng mắt.

Nhưng phân thân Vương Hùng giơ tay cản lại.

“Không cần.” – Hắn trầm giọng. “Các ngươi cứ quan sát. Trận này... là để dạy các ngươi hiểu sự khác biệt giữa cảnh giới.”

Ba người sững lại, nhìn chiến trận phía xa bằng ánh mắt phức tạp. Họ chưa từng thấy sư phụ lùi từng bước, miệng rỉ máu, áo cháy sém, dù khí thế vẫn ngút trời.

Dưới đất, Tượng Yêu dậm chân, từ dưới đất phóng lên một trụ đá dài như giáo, đâm thẳng vào lưng Vương Hùng. Sư Yêu thừa thế lao đến, Kim Luân Quyền đánh rít không khí, ánh sáng kim loại xoáy thành hình xoắn ốc.

“Ngươi chỉ là Kết Đan sơ kỳ, chống thế nào nổi hai ta?!” – Sư Yêu gào lên.

Vương Hùng nhoẻn miệng cười lạnh, máu tươi chảy từ khóe môi nhưng mắt sắc như kiếm:

“Các ngươi... thật sự nghĩ hai người có thể thắng ta?”

Hắn đột ngột kết ấn, thân thể tách ra lần nữa – một phân thân thứ ba bốc khói đỏ xuất hiện giữa trận địa.

“Thất Thập Nhị Biến – Phân Thân .”

Phân thân này không chỉ là hình ảnh, mà là thực lực chân chính Kết Đan sơ kỳ, với đặc điểm riêng: vận dụng mộc hệ pháp quyết.

Vương Hùng bản thể giữ lại giao đấu với Sư Yêu, tay thi triển Hỏa ấn, hỏa khí bùng nổ thành một cột lửa dựng trời, chặn đòn kim quyền. Hỏa khắc Kim, từng đòn của Sư Yêu đều bị ép lùi.

Phân thân thứ ba thì lao vào chặn Tượng Yêu, tay kết Mộc ấn, triệu hồi La Thụ Thần Thức, từ không trung mọc ra rễ cây uốn lượn như rắn, cuốn chặt chân tượng, khiến tên này không thể thi triển Thổ pháp thuần túy.

Trên đỉnh đá, phân thân thứ hai vẫn cầm Hồ Tâm Kính, xoay về phía hai yêu đang bị tách lẻ.

Ánh kính hiện lên hình ảnh nguyên hình chân thực:

– Một con voi bọc giáp đá, chân đạp long trời.

– Một con sư tử vàng, bờm rực lửa, mắt đỏ như máu.

Phân thân nhíu mày, truyền âm cho bản thể:

– “Kính đã xác định. Cả hai đều là yêu thú hóa hình cấp cao. Một tượng tinh và một sư tinh”

Bản thể Vương Hùng đang vung tay tạo Hỏa Liên Tam Tầng, nhận được truyền âm liền khẽ gật đầu, ánh mắt sáng lên sắc bén.

– “Ta hiểu rồi. Trong đầu hắn đã có kế hoạch nhưng nếu chỉ nâng tu vi lên trung kì thắng áp đảo thì các đệ tử hắn không học được gì, hắn muốn dạy chúng đệ tử , yếu vẫn có thể thắng mạnh.”

Trận đấu diễn ra càng lúc càng quyết liệt.

Sư Yêu phát điên, tung Bách Luyện Liệt Quyền, mỗi cú đấm nổ như thiên lôi, nhưng đều bị Hỏa Diễm Ngục Ấn ép lùi.

Tượng Yêu liên tục thoát ra khỏi dây leo, nhưng Mộc Linh Thập Tự Trận luôn mọc lại, từng vòng từng lớp như rừng vô tận.

Mồ hôi và máu trộn lẫn, nhưng không bên nào chiếm ưu thế rõ ràng.

Đến cuối chương, cả bản thể và hai phân thân Vương Hùng vẫn áp sát cường địch, không ngừng ép trận – nhưng hai yêu cũng đã bắt đầu nghi ngờ:

“Hắn... thực lực không đúng... không giống Kết Đan sơ kỳ...”

“Không thể nào... hắn vẫn chưa dùng toàn lực sao?!”