Chương 21: Người Đến Từ Ký Ức

Sau khi nhìn thấy ký ức của Hải Anh, Đoàn Tường Vũ có một cảm giác mãnh liệt rằng cô đang ở nơi nào đó gọi là Vọng Linh Cốc—cái tên thoáng qua trong trí nhớ cô. Mặc dù không một ai biết rõ nơi đó ở đâu, Tường Vũ vẫn quyết định lên đường tìm kiếm.

Tin tức anh muốn đi tìm Hải Anh nhanh chóng lan ra. Lý Trạm cùng một số người thuộc phe không muốn cô nhớ lại đã cố ngăn cản anh. Thậm chí còn có kẻ ngầm ra tay. Tuy vậy, Tường Vũ không đơn độc. Phong Dực, Thanh Hàn, Tiêu Sương và một số người khác đã âm thầm ủng hộ anh.

Cuối cùng, Tường Vũ được mời đến một cuộc họp bí mật của Lục Minh Tông, nơi quy tụ các thành viên cấp cao, phần lớn đều là những người mong muốn Hải Anh đối diện lại với chính mình.

Bầu trời phủ một tầng mây xám, gió thổi qua mái điện nơi Lục Minh Tông họp bàn, mang theo hơi thở u uẩn của một trận phong ba chưa lộ diện. Trong đại điện, những nhân vật quan trọng nhất của tông môn đều đã tụ họp. Đoàn Tường Vũ cùng hai hộ vệ Phong Dực và Thanh Hàn đứng giữa vòng tròn ánh nhìn chăm chú—ánh mắt có đồng cảm, có hoài nghi, có cả sát khí ngầm ẩn.

Người đầu tiên phá vỡ im lặng là Yến Khuynh, kẻ luôn lạnh lùng như gió phương Bắc:

— "Ngươi chắc chắn về điều ngươi đã thấy chứ?"

Tường Vũ gật đầu, ánh mắt kiên định:

— "Đó không phải là mộng tưởng... mà là ký ức của cô ấy. Từng nỗi đau, từng giọt máu, từng lần cô đơn run rẩy dưới ánh trăng... tất cả đều là thật."

Ngụy Thừa Ân trầm giọng:

— "Nhưng điều đó không giải quyết được vấn đề. Ngươi bảo cô ấy đang ở Vọng Linh Cốc? Chưa từng ai trong tông tìm được nơi đó, dù đã dò xét bao năm."

Trịnh Dao, một phụ nữ tóc đen dài với đôi mắt như nhìn thấu tâm can người khác, lên tiếng:

— "Ta nghĩ... Lý Trạm biết nơi ấy."

Câu nói như sét đánh giữa trời quang.

Quả thật, có lần Lý Trạm từng lỡ miệng nói rằng:

— “Chủ nhân đã tạo ra một nơi chỉ mình ta biết được, nơi ấy không ai có thể chạm đến.”

Nhưng muốn khai thác thông tin từ Lý Trạm? Gần như là chuyện bất khả thi.

Căn phòng lặng đi. Lý Trạm, kẻ trung thành tuyệt đối với Hải Anh nhưng đứng về phía không muốn cô nhớ lại, là một bức tường không dễ lay chuyển.

Tường Vũ nắm chặt tay:

— "Ta sẽ đi tìm Lý Trạm."

Tiêu Sương bước tới, vỗ vai anh, giọng trầm ổn:

— "Cẩn thận. Hắn bị thương sau trận giao đấu với Hoa Linh. Dù có tìm được hắn, thuyết phục hắn... là điều gần như bất khả."

Phong Dực và Thanh Hàn nhìn nhau rồi cùng gật đầu:

— "Chúng ta sẽ đi cùng."

Vài ngày sau, dưới chân thác nước Trầm Thủy, nước trắng xóa rơi như mưa, Lý Trạm ngồi một mình dưỡng thương. Cơ thể anh đầy những vết rạn linh lực, nhưng ánh mắt vẫn sắc bén như lưỡi kiếm.

— "Lý Trạm!"

Tường Vũ xuất hiện từ trong rừng rậm, mồ hôi ướt đẫm nhưng ánh nhìn không hề dao động.

— "Trở về đi. Ngươi không xứng đáng biết nơi đó."

Lý Trạm nhắm mắt, không nhìn anh lấy một lần.

Nhưng Tường Vũ không rời đi. Ngày này qua ngày khác, anh ở lại, dựng lều gần đó, lặng lẽ chờ đợi. Dù bị linh lực dư âm quật ngã, dù chịu hàng trăm ánh nhìn từ các linh thú quanh vùng, anh vẫn không lùi bước.

Đến ngày thứ mười bốn, Lý Trạm cuối cùng cũng lên tiếng:

— "Ngươi... thật giống chủ nhân thuở xưa. Cũng bướng bỉnh, cũng liều lĩnh như vậy..."

Anh quay lại, nhìn thẳng vào mắt Tường Vũ:

— "Được. Ta sẽ nói cho ngươi biết cách đến Vọng Linh Cốc."

Tường Vũ siết chặt nắm tay, không nói gì, chỉ cúi đầu thật sâu.

Lý Trạm rút ra một mảnh linh phù đen nhánh, từng run động yếu ớt của linh khí quấn quanh nó.

— "Nơi đó... không tồn tại trong không gian này. Là một chiều không gian riêng do cô ấy tạo ra bằng máu và linh hồn của mình. Chỉ linh hồn thuần túy mới có thể vào. Cũng có nghĩa, ngươi phải xuất hồn."

Tường Vũ im lặng. Chỉ một ngày trôi qua trong thế giới đó thôi, nếu linh hồn không quay về—cơ thể sẽ chết, hoặc bị chiếm đoạt.

Lý Trạm nhìn anh, ánh mắt phức tạp:

— "Đây là con đường một đi không trở lại. Có thể gặp được cô ấy, cũng có thể là đoạn tuyệt vĩnh viễn."

Tường Vũ nở một nụ cười nhạt:

— "Ta đã bỏ lỡ một lần rồi. Lần này, dù phải đánh đổi tất cả, ta cũng phải gặp lại cô ấy."

Gió thổi mạnh, thác nước đột nhiên rền vang như một khúc nhạc dạo cho định mệnh bắt đầu.