Chương 10 :Nổi lửa lên , ván cờ sinh từ

Cảnh mở đầu: Một nơi vô định 

Hai người đàn ông đang đánh cờ giữa một không gian trôi nổi bất định, không có thời gian, không có trọng lực, chỉ có ánh sáng nhàn nhạt hắt lên từ bàn cờ lơ lửng.

Một người mặc áo choàng đỏ, đầu đội mũ cùng màu, tay cầm một cây gậy bằng gỗ sơn huyết. Người còn lại vạm vỡ, để trần phần thân trên, mái tóc dài màu lục sẫm ánh lên vẻ vương giả, trên ngón tay đeo một chiếc nhẫn ngọc bích phát sáng yếu ớt.

Hai người hầu quỳ thấp xuống phía sau, không dám nhìn thẳng vào họ. Không khí giữa hai kẻ vương giả tuy nhàn nhã nhưng chứa đầy uy áp.

Người đàn ông tóc xanh khẽ cười, vừa đặt một quân cờ vừa nói:

— Quả Hara lần này ngon thật. Ta nghĩ mình sẽ còn ghé qua chốn này vài lần nữa. Mà này, Narrator, người hầu của ngươi chu đáo thật đấy. Cho ta xin một tên đi? Người của ta chẳng làm được trò trống gì.

Narrator gõ nhẹ cây gậy xuống đất, không thèm ngẩng đầu:

— Lại chuyện người hầu. Ngươi đúng là không bao giờ thay đổi, Trix. Lần nào đến cũng chỉ hỏi mấy chuyện vặt vãnh. Nói ta nghe, gió nào đưa ngươi đến đây?

Trix mỉm cười, ánh mắt hơi nheo lại:

— Nào, đừng căng thẳng vậy. Ta chỉ dạo chơi thôi. Với lại, có vài chuyện thú vị muốn thảo luận — về một số kẻ vô lại đang bắt đầu cựa quậy.

Họ tiếp tục đánh cờ, không nhìn nhau, nhưng không khí dường như dần dày đặc. Trix nhẹ nhàng đẩy một quân cờ tới sát Vương tướng của đối phương, rồi nhướng mày:

— Chiếu tướng.

Hắn ngừng lại một chút, rồi tiếp lời:

— Có hai cá thể ta muốn nói đến. Một tên gọi là Madoria — hắn đã thức tỉnh. Tưởng che mắt được thiên hạ là xong à? Với Đại Pháp Nhãn của ta, mọi ảo thuật chỉ là trò con nít. Tên này có động cơ. Ta sẽ theo dõi hắn một thời gian.

Trix nhấn mạnh:

— Còn một kẻ khác… quan trọng hơn nhiều. Ta chắc rằng ngươi cũng biết hắn.

Narrator liếc mắt, cây gậy gõ khẽ xuống mặt đất:

— Chủ nhân của Hỏa Thần Long... Ý ngươi là thằng nhóc đó?

— Phải rồi. — Trix gật đầu, đôi mắt ánh lên vẻ nguy hiểm. — Hắn khiến ta có một linh cảm bất an. Ta đã dò xét bằng Đại Pháp Nhãn, nhưng… không thu được gì. Trước giờ chưa từng có kẻ nào thoát khỏi ánh nhìn của ta. Ngay cả thông tin cơ bản cũng không thể truy ra. Ngươi thấy đấy, đó là điều không bình thường.

Narrator im lặng.

Trix nghiêng người, giọng khàn khàn nhưng không giấu được sự giận dữ:

— Ngươi có đang nghe ta nói không vậy?

Narrator nhắm mắt lại một giây, rồi mở ra, nhẹ giọng đáp:

— Có. Và ta khuyên ngươi: đừng động vào hắn. Không phải ta đánh giá thấp ngươi, nhưng thanh kiếm hắn mang là thứ không nên bị chạm vào. Ta từng nghe những giai thoại… và tất cả đều kết thúc trong thảm họa.

Câu nói như tạt nước lạnh vào mặt Trix. Gã bật dậy, lật tung bàn cờ.

— Đùa ta à?! Một thằng nhóc mà khiến ta phải lo sợ? Đừng quên ngươi đang nói chuyện với ai, Narrator!

Aura đen bốc lên từ người Trix, cuồng bạo như cơn bão vũ trụ. Chỉ một luồng khí cũng đủ hất tung hai người hầu, đẩy họ văng đi hàng nghìn đơn vị thiên văn. Một ngôi sao gần đó bị phá hủy chỉ bởi dư chấn.

Narrator đứng dậy, nét mặt vẫn điềm tĩnh sau chiếc mặt nạ nhưng mắt lóe tia lạnh lẽo. Giọng gã ta trầm xuống:

— Đủ rồi.

Chỉ một câu nói, một luồng năng lượng chạm thẳng vào ma lực của Trix. Sóng xung kích lan ra, làm rung chuyển không gian, phá hủy nhiều cụm tinh vân gần đó.

Trix bật cười:

— Được rồi, được rồi. Hôm nay tới đây thôi. Nhưng này, người hầu của ngươi yếu thật. Aura của ta mà cũng không chịu nổi, ngươi nên dạy dỗ lại chúng đi.

Narrator lẩm bẩm trong đầu, ánh mắt tối sầm lại:

“Lại là cái gã vô lại đó… Nếu không phải vì Thần Chủ, thì dù có tàn phế ta cũng sẽ truy sát hắn đến cùng…”

Anh ta gõ nhẹ cây gậy. Hai người hầu — Serina và Hina — xuất hiện trở lại, cả hai đều trọng thương.

Hina từng là Quỷ Vương xứ Alice. Serina là đại tướng quân yêu tộc. Sau khi thách đấu và thua dưới tay Narrator, họ đã chấp nhận làm người hầu cho hắn — và được hắn trọng dụng.

Narrator thở dài:

— Các ngươi không cần tự trách. Thua là vì đối thủ quá mạnh, không phải vì các ngươi yếu.

Anh ta nhìn cả hai, giọng nghiêm nghị:

— Giờ ta có nhiệm vụ cho các ngươi. Theo dõi nhất cử nhất động của hắn. Không được để lộ thân phận. Tránh mọi giao chiến. Nếu gặp nguy hiểm, lập tức dịch chuyển về điện. Rõ chưa?

— Dạ, thần tuân lệnh.

Hai người biến mất trong làn khói mờ. Narrator lặng lẽ ngồi xuống, nở một nụ cười đầy ẩn ý:

— Rồi chúng ta sẽ sớm gặp lại thôi… chủ nhân của Hỏa Thần Long.

Anh ta khép quyển sách trước mặt. Không gian lập tức hóa thành màn đêm, như thể tất cả chỉ là một câu chuyện trong sách.

[Chuyển cảnh – Một không gian khác]

Một cô gái tóc hồng bị trói bằng xiềng xích ma lực. Bị tra tấn tàn nhẫn. Máu và nước mắt hòa lẫn, rơi trên sàn nhà của phòng giam lạnh lẽo.

— Ai sai mày làm việc này? Khai ra!

CHÁT! CHÁT! CHÁT! Những cú đánh không thương tiếc.

Cô gái — Shino — cắn chặt răng, không nói một lời. Cô biết: phải hy sinh, để hai đồng đội của mình hoàn thành nhiệm vụ.

[Hồi tưởng – Tinh cầu Ánh Sao]

Nhiệm vụ giải cứu tiến sĩ Unta Karna đang diễn ra. Shino, Jiger và Chin – ba chiến binh tinh nhuệ – được giao nhiệm vụ. Nhưng bị phục kích.

Shino đã quyết định ở lại, dùng Mortar phá vòng vây, cho Jiger và Chin đưa tiến sĩ rời đi. Cô từ chối mọi phản đối.

—Này , cẩn thận đấy ,cẩn thận — Chin ra lệnh 

— Shino… — Jiger nghẹn ngào, — tôi sẽ quay lại đón cô.

— Không! — Chin quát lên. — Địch đang áp sát. Nếu không rút lui ngay, tất cả sẽ chết!

Họ dùng Dimension Warp trở về Cyber City.

[Tại hoàng cung – Thành phố Cyber City]

— Tâu Hoàng Đế Armada, tiến sĩ đã được cứu, nhưng… Shino…

Không ai nói tiếp. Cả hoàng cung lặng đi. Armada siết chặt nắm tay:

— Ta hiểu rồi. Con bé là một trong những người giỏi nhất của chúng ta. Ta, Armada – Hoàng đế loài người – sẽ tự mình dẫn quân đi cứu nó.

Một cận thần lao vào, quỳ xuống:

— Bẩm bệ hạ… Ngài Unta… linh hồn đã bị rút. Không chỉ linh hồn, mà cả Thần Cách cũng bị tổn thương…

Armada nhắm mắt một lúc rồi mở ra, trầm giọng:

— Việc tái tạo linh hồn không phải không thể… chỉ là ta không muốn gây động đến những kẻ ngoài vũ trụ , chưa hết thì ta cần phải xem xét được tất cả mọi nguy cơ có thể xảy ra . Ta không sợ, nhưng ta không muốn một cuộc chiến toàn diện xảy ra... chưa phải lúc này.

— Hayate sẽ phụ trách chăm sóc Unta. Quân sự giao cho Tổng tư lệnh Cliche. Giấy tờ, triều chính – Thủ tướng Agar cùng Đại thần Bolo sẽ đảm nhiệm.

Hai người được gọi ở lại:Cliche – một thanh niên đeo mặt nạ, áo đen, phù hiệu C4. Bên hông là khẩu súng lục.

Bolo – ông lão gầy, một mắt, mặc giáp hiệp sĩ, dắt trường kiếm.

Hai người nhìn nhau, khẽ gật đầu. Họ biết: một cơn sóng ngầm đang trỗi dậy. Và lần này… là trận chiến của cả một chủng tộc.

-Hết chương 10