"Hạ thần xin phép có mặt."Hai người đồng thanh đáp lời, bước vào. Lúc này, Armada đang đứng giữa căn phòng rộng lớn, ánh sáng nhạt hắt từ mái vòm chiếu lên dáng người uy nghiêm của ông. Ông quay mặt lại, ánh mắt nghiêm trọng.
"Vào đi. Ta có chuyện cần nói với các khanh."
Giọng ông trầm ấm nhưng nặng nề, mang theo cả trời u ám của những quyết định khó khăn.
"Như các khanh đã biết, nhiệm vụ lần này ta sẽ thân chinh đi giải cứu Shino. Bọn chúng có thể đã tuyên án tử cho con bé... Chúng ta không còn thời gian nữa. Hơn thế, hiện tại Shino đang nằm trong tay Thần Chủ – một kẻ bí ẩn, mạnh đến khó lường. Dưới trướng hắn là những thuộc hạ tinh nhuệ, thiện chiến. Ta không chắc chuyến này ta đi, ta có thể trở về. Vậy nên, ta mong các khanh hiểu ý ta, tiếp nhận những lời dặn dò này."
"Chuyến đi này, ta cùng bốn trong số Bát Đại Dũng Giả sẽ dẫn quân thân chinh."
"Bệ hạ, xin ngài đừng làm vậy!" – Cliche lên tiếng, giọng đầy xúc động. Bolo bên cạnh đã rơi nước mắt khi nghe quyết định của hoàng đế.
"Nếu bệ hạ nguyện ra đi, chúng thần xin phép được theo ngài. Chúng thần không thể để người một mình lao vào hiểm cảnh. Rồi ai sẽ cai quản đất nước này? Cơ nghiệp tổ tiên để lại..."
Armada giơ tay, ra hiệu im lặng.
"Đừng nói nữa. Với ta, mỗi thần dân là một giọt máu trong tim. Ta hứa, ta sẽ ổn. Nhưng có một điều mà đến hôm nay ta mới thổ lộ: Shino... là con gái ta."
Không khí trong căn phòng như đông cứng lại.
"Con bé là ngọn lửa nhỏ thắp sáng tâm hồn ta. Một chiến binh già cỗi như ta, tưởng đã chết lặng giữa sa mạc quyền lực, lại gặp nó trong một cuộc hội ngộ định mệnh. Từ ngày đó, nó trở thành ánh sáng dịu dàng an ủi ta trong những giờ khắc khốn khó nhất. Con bé kiên cường lắm... Ta biết nó đang chờ ta."
Giọng ông chùng xuống, rồi lại cứng rắn:
"Nếu ta có mệnh hệ gì, Bolo sẽ là tân hoàng đế. Còn Cliche, khanh sẽ phụ trách quân đội, hỗ trợ điều hành triều chính. Các khanh hứa với ta chứ?"
"Chúng thần xin hứa."
Từng chữ vang lên, nặng như chì. Họ không thể rơi lệ, chỉ đứng lặng, gật đầu trong đau đớn.
"Trước khi ta đi, hãy nhận lấy sợi dây chuyền này. Trong đó là tất cả những gì các khanh cần. Hãy đưa nó tới Đại sư Behemoth."
Nói rồi, ông rời khỏi căn phòng. Cliche nhận sợi dây chuyền bằng đôi tay run rẩy, trái tim nặng trĩu. Bolo vỗ vai người bạn tri kỷ:
"Ngài ấy sẽ ổn thôi. Hãy tin tưởng vào người."
Tổng quân lệnh ban ra:
Tổ đội C00 – TRACK nghe lệnh:Các ngươi sẽ tiến công từ hướng Bắc sau khi dịch chuyển. Chỉ huy là Tướng Alan và Lin.
Tổ đội HAWK nghe lệnh:Phụ trách hướng Đông và Nam, tận dụng lợi thế tấn công phủ đầu với lực lượng KR40. Người chỉ huy: Long.
Còn ta, cùng với Ross và Tyler, sẽ trực diện công phá trung tâm địch. Mục tiêu: giải cứu Shino, không phải khiêu chiến quyền lực. Tất cả phải sống sót trở về.
XUẤT PHÁT!
Sau tiếng gầm vang của hoàng đế, hàng ngàn phi cơ ánh sáng biến mất khỏi không trung, tốc độ của chúng nhanh đến mức vượt qua cả sự tuần hoàn của nhân quả, như xuyên thủng quy luật thời gian.
Ở một nơi khác – Cuộc họp tại tộc Nara:
Ông Haru đứng trước toàn thể dân làng. Ông nhờ Thành – chàng trai trẻ đầy tự tin – phổ biến tình hình:
"Hỡi dân làng, Mary là giả. Kẻ mà chúng ta tôn thờ bấy lâu nay là Null Madoria – một kẻ mạo danh. Nhưng hắn từng giao kèo với ta, đảm bảo sự an toàn cho mảnh lục địa trôi nổi này, nên ta buộc phải tạm thời chấp nhận."
Ông Haru dừng lại, giọng trầm lắng:
"Ta cảm nhận được những trận chiến lớn đang tới. Từ hôm nay, hãy rèn luyện, giữ vững niềm tin. Ta không giấu gì nữa – ta là người của Tiên Tộc."
Thành tiếp lời:
"Hiện giờ... chúng tôi không tìm thấy Minh."
Không khí lặng đi. Nhưng thực ra, Thành và Kevin biết Minh đang ở đâu – hoặc đúng hơn, biết rằng cậu đã lựa chọn ra đi.
Bên bờ hồ
Helen, Roman, Kevin, Kur và ông Haru tức tốc dịch chuyển đến bờ hồ. Nhưng Minh đã không còn ở đó. Mặt hồ lặng như tờ, không một dấu vết.
"Không ổn rồi..." – Helen khẽ nói, ánh mắt lo âu. Họ chia nhau tìm kiếm nhưng vô vọng. Roman phát hiện một thứ ánh sáng dưới mặt hồ.
"Để em." – Helen cất lời. Giọng nói đơn giản, nhưng ai cũng hiểu: cô yêu Minh. Từ lần gặp đầu tiên.
Cô lặn xuống, trở lên với một bức thư được niêm phong bằng ma thuật.
Bức thư của Minh:
"Mình xin lỗi... khi cậu đọc thư này, mình đã ở thế giới khác. Mình cần thời gian để luyện tập, để trở nên mạnh mẽ hơn.""Helen, hãy nghe lời hai người anh nhé. Mình yêu cậu. Mình đã yêu cậu từ lần đầu gặp – vì cậu giống người bạn tri kỷ của mình, người đã về với cõi vĩnh hằng.""Chúc cậu luôn kiên cường. Khi gặp lại, mình hứa sẽ tỏ tình. Hãy đợi mình."
Helen bật khóc: "Đồ ngốc... đồ ngốc..."Nước mắt hòa vào mặt hồ.
Gửi Thành và Kevin:"Các cậu phải mạnh hơn tớ. Chúng ta là bộ ba anh hùng – hãy nhớ điều đó."
Gửi ông Haru:"Cháu tin rằng ta đã hiểu nhau quá rõ. Giữ vững niềm tin nhé."
Gửi Roman và Kur:"Hãy bảo vệ Helen giùm em. Cô ấy quan trọng lắm."
Kur bật cười:"Mà này, Helen... khi thằng nhóc đó tỏ tình, nhớ làm trước mặt tụi anh nhé!"
Helen đỏ mặt:"Mấy anh lại trêu em..."
Ông Haru nghiêm giọng:
"Còn dòng tái bút, đọc đi cháu."
Tái bút:
"Chìa khóa để đánh bại Null là: hiểu rõ Thần Cách – Tia Sinh Mệnh – và Nguồn Gốc Ma Thuật."
Tại thư viện Akashic
Cuối cùng, họ tìm thấy quyển sách cổ: “Lịch Sử Hình Thành Thế Giới”.
Chương 1: Thần Cách – Kẻ Cứu Rỗi
Chương 2: Lá Số May Mắn – Phước Lành Tối Thượng
Chương 3: Ma Thuật Và Nền Tảng Thống Trị
Khi ông Haru chuẩn bị đọc, Thành giật mình:
"Khoan đã! Qua Lăng Kính Siêu Việt... có một kẻ đeo mặt hề, đang cố tìm cách vào thư viện. Hắn đã thi triển nhiều loại ma thuật nhưng thất bại rồi biến mất không dấu vết."
Mọi người trầm ngâm. Một mối nguy nữa đang lặng lẽ xuất hiện từ trong bóng tối...hắn thoắt ẩn thoắt hiện một cách tài tình
-Hết chương 11