Chương 13 : Armada đấu với Thần chủ Omega (p1)

Sau tiếng gầm vang vọng cả không gian của Hoàng đế, hàng ngàn phi cơ ánh sáng đồng loạt biến mất khỏi tầm nhìn, tựa như bức màn nhân quả bị xé toạc. Chúng không chỉ xuyên qua bầu trời mà còn xô lệch cả quy luật thời gian, để lại những làn sóng vũ trụ xoắn ốc nơi chúng lướt qua.

Trên mặt đất, Cliche và Bolo vẫn đứng lặng. Họ dõi mắt theo từng chiếc phi thuyền cho đến khi chỉ còn là điểm sáng mờ trong tầm mắt. Cuối cùng, hình bóng oai nghiêm của thống lĩnh Armada bay lên — dáng ông như một vì sao sáng rực, lao thẳng vào hư không rồi tan biến. Cả hai người thầm nguyện cầu cho bình an trở về, đặc biệt là Shino – linh hồn của cuộc chiến này.

— Chắc họ sẽ ổn thôi... – Bolo đặt tay lên vai Cliche, trấn an. – Nếu tình huống xấu nhất xảy ra, chúng ta sẽ ứng cứu. Miễn không rơi vào vùng cấm, dịch chuyển đa chiều vẫn khả thi.

Phía bên kia chiến tuyến...

Shino bị trói bằng vô số xích năng lượng, mỗi sợi mang theo lời nguyền cổ xưa từ thời Nguyên Tổ. Cô được áp giải lên pháp trường – nơi kết liễu những tồn tại vượt khỏi luật lệ. Gương mặt cô bị bao phủ bởi vết thương, thân thể tiều tụy đến mức khó nhận ra, dấu tích của cuộc tra tấn dã man nơi địa ngục ngục thất.

Trên cao, nơi ngai vàng hình sư tử bằng tinh thạch đỏ, một người đàn ông to lớn đang vuốt ve một quả cầu lục bảo. Đôi mắt ông ta sáng rực, chòm râu sắc nhọn như lưỡi dao, và mái tóc trắng như tuyết phủ đầy thượng giới. Không ai khác — Thần chủ Omega. Bên cạnh là chiếc ngai phụ, nơi một người mặc áo choàng đỏ, đội mũ đỏ – Narrator – kẻ ghi chép định mệnh vũ trụ, đang ung dung nhấp một ngụm trà đen trong tĩnh lặng.

Thần chủ cất tiếng, âm trầm như lời nguyền khai mở:

— Shino, phạm nhân số 0001, kẻ phản nghịch Luật Thiên Mệnh. Tội trạng: xúc phạm Thần Quyền, phá vỡ trật tự vũ trụ. Hình phạt: kết liễu linh hồn bằng Quái thú Dị Giới.

Phía sau Shino, chiếc lồng phong ấn từ kết giới sáng chói. Bên trong là một sinh vật gớm ghiếc, hình thù biến dạng với hàng nghìn con mắt khát máu – Devourer of Essence, sinh vật chuyên gặm nhấm linh hồn bất kể thần hay phàm.

Đây là một trong những hình thức xử tử tàn bạo nhất từng được ghi nhận. Dù sở hữu thần cách, nạn nhân vẫn bị ăn mòn dần cả xác lẫn hồn, sống không bằng chết. Kẻ sống sót duy nhất trong lịch sử đã hóa điên và bị giam vĩnh viễn ở tầng sâu nhất của Vực Vô Tận.

Thế nhưng, ánh mắt Shino vẫn không nao núng. Cô không gào thét, không cầu xin — chỉ lặng lẽ, như một vì sao cố chấp giữa đêm tối.

Khi hai lính canh chuẩn bị kéo cô vào kết giới, trời đất đột nhiên chấn động. Một cú đấm khổng lồ giáng xuống từ thượng không, mang theo sóng xung kích xóa sạch một cụm sao gần đó!

Từ thiên không, một chiến binh giáp bạc đáp xuống, tay cầm thanh thần kiếm rực lửa – Diệt Thần Chi Kiếm. Ánh sáng từ giáp ông như thiêu đốt bóng tối.

— Omega! – ông gầm vang. – Ngươi dám chạm vào con gái ta sao?

Ngay khi Armada xuất hiện, ba hướng Đông – Tây – Bắc cũng đồng loạt bị chấn động.

Từ phương Bắc, Lin điều khiển mưa thiên thạch rơi xuống như đạn pháo, phá hủy từng đội hình địch. Alan di chuyển với tốc độ vượt âm thanh, hai tay cầm cặp súng Nebula Breaker bắn liên tục như thể vũ trụ đang rực cháy.

Phía Đông và Nam, Tyler và Ross kết hợp tạo ra Trọng pháo Nguyên tử — khẩu đại pháo ma thuật có sức công phá đủ thổi tung một thiên hà cỡ vừa.

Thần chủ Omega vẫn ngồi, gầm khẽ một tiếng – và mọi thứ im bặt.

Chấn động từ tiếng gầm đẩy lùi tất cả đòn tấn công. Không gian như ngừng lại.

— Armada... mừng vì ngươi tới. – Omega bật dậy, choàng lên mình áo choàng khảm ngọc Omega, giọng hắn đanh thép. – Nhưng hôm nay, chính ngươi sẽ chứng kiến ngày tuyệt diệt của con gái mình.

Narrator vẫn lặng lẽ quan sát, ánh mắt vô cảm như đang đọc một bản thảo sẵn có. Hắn tạo một kết giới phong kín quanh pháp trường, như thể tách rời hoàn toàn khỏi thế giới.

Hai cận thần của Omega xuất hiện: Striker – Chim thần bất tử, và Gama – Ác quỷ hư vô. Cả hai lập tức thuấn di tới tấn công Armada.

Ông nhẹ nhàng nghiêng người, né đòn, rồi chống kiếm xuống đất – ẦM! – một chuỗi địa chấn bùng nổ, đẩy lui hai kẻ địch.

— Chỉ có thế thôi sao? – Armada gằn giọng. Ông tăng tốc, phá vỡ giới hạn, nắm đầu Gama rồi ném đi như sao băng.

DRAGON EMBER!!!

Gama bị ném xuyên qua một chuỗi hành tinh, đâm sầm vào rìa một thiên hà xa xôi, tạo ra vụ nổ sáng rực cả bầu trời.

Striker thét lên, lập tức triệu hồi một hố đen vô cực.

INFINITY DARKNESS!

Hắn hóa thân thành hình dạng bán thần điểu, tạo quả cầu bóng tối từ miệng và phóng xuống.

Armada bị hút vào tâm của vụ nổ nhưng vẫn không lay chuyển. Ông cười lạnh:

— Ngươi nghĩ có thể nuốt được ta sao? Nực cười.

Ông hóa thân thành tia sét đen lao lên cao rồi đạp thẳng xuống:

DRAGON RUSH!!!

Striker cố gắng xoáy chiêu thức của mình để tạo khiên chắn, nhưng không thể.

ẦM!

Chiêu Dragon Rush nghiền nát hắn, hất văng vào tòa thành – khiến nó sụp đổ hoàn toàn. Ngay cả kiến trúc tạo từ ma thuật của Thần chủ cũng không chịu nổi đòn ấy. Striker bất tỉnh, trở lại hình dạng cũ.

Omega cau mày. Đây là lần đầu hắn tỏ ra nghiêm túc.

Narrator vẫn ngồi, chậm rãi trò chuyện với một kẻ trùm kín, đeo mặt nạ — Đại Tướng Quân Bất Bại.

Lại nói tới Long. Từ lúc bắt đầu trận chiến, anh không phải là người được kỳ vọng tạo nên những đòn công phá lớn như Armada hay Alan. Nhưng anh là con dao găm âm thầm giữa đêm đen – thứ vũ khí cuối cùng chỉ tung ra khi mọi thứ đã rơi vào tuyệt vọng.

Ban đầu, anh được giao nhiệm vụ đánh tập kích ở hai cánh Đông - Tây, hỗ trợ phân tán lực lượng địch. Nhưng trong lúc đội hình đang vào vị trí, một cánh tay đặt lên vai anh – là từ người chỉ huy trực tiếp. Hắn nhìn Long một lúc rồi khẽ nói:

“Cậu có sở trường ẩn thân, đúng không? Giờ là lúc cậu phải làm điều chỉ một mình cậu làm được…”

Nhiệm vụ: giải cứu Shino.

Lúc ấy Shino đang bị xích bằng một loại kim loại kết hợp giữa nguyên tố thời gian và không gian, giam giữ cô ngay giữa trung tâm kết giới – vùng lõi quân địch. Bao quanh là hàng ngàn quân tinh nhuệ của quân đội hoàng gia, và… Đại tướng quân – kẻ chưa từng lộ diện, nhưng ai cũng sợ hãi khi nhắc đến tên hắn.

Long biết rõ: Đây là nhiệm vụ cận tử. Nhưng anh không chần chừ. Thứ lấp ló trong ánh mắt anh không phải là nỗi sợ, mà là... niềm tin. Shino – người bạn đã từng cứu mạng anh năm xưa, giờ đang cần anh.

“Ẩn thức.” – Long thì thầm.

Toàn bộ cơ thể anh bắt đầu biến mất khỏi mọi lớp nhận thức – thị giác, cảm giác, thậm chí cả ý niệm tồn tại. Năng lực che giấu ma thuật cấp độ tuyệt đối, thứ mà chính hắn từng tu luyện trong vùng không-thời gian của bộ tộc Tàng Ảnh, nay phát huy tối đa.

Long lặng lẽ lướt qua từng lớp phòng vệ. Những kỵ sĩ ánh sáng đứng gác không hề hay biết một hình bóng vừa lướt qua sau gáy họ, sát trong vòng kết giới. Trong khoảnh khắc tất cả vẫn đang tập trung vào trận chiến dữ dội giữa Armada và Omega phía xa, Long xuất hiện.

Soạt!Sợi xích thời-không vỡ tan không một tiếng động.

Shino mở choàng mắt. Lồng ngực cô phập phồng dữ dội, ánh mắt chứa đầy hoài nghi và kinh ngạc:

“L-Long… Là anh sao…?”

Long đặt tay lên vai cô, mỉm cười dịu dàng:

“Không còn thời gian đâu. Chúng ta—”

Cạch.Âm thanh như một cú nện nhẹ, nhưng toàn bộ không gian xung quanh lập tức đóng băng. Narrator – tên phù thủy quyền năng, từ từ gõ cây trượng đen xuống mặt đất.

Không gian co rút. Long lộ nguyên hình.Còn tệ hơn, năng lực thuấn di không hoạt động.

Narrator không cần hét lên, không cần biểu diễn. Hắn chỉ mỉm cười, giọng nhỏ đến mức như gió thoảng:

“Bẫy thời gian… không phải thứ muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, Long.”

Long đứng bất động, toàn thân như bị đóng băng bởi hàng ngàn lớp sóng thời gian ngược chiều. Gân tay gân trán anh nổi lên vì cố vùng vẫy, nhưng vô ích. Cả Shino cũng bị đóng băng lần nữa – lần này không phải vì xiềng xích, mà vì chính không gian xung quanh cô đã bị chốt khóa.

Narrator nâng cây trượng lên, chuẩn bị kết liễu. Nhưng một giọng nói trầm thấp cắt ngang:

“Khoan đã. Ta muốn xem Armada giãy chết trước đã.”

Omega lên tiếng.

Hắn vung áo choàng – tấm áo dài thêu hình biểu tượng Omega lấp lánh như hố đen hút lấy ánh sáng. Với một cái vỗ tay nhẹ, cả vùng đấu trường tách ra – một vách ngăn năng lượng dựng lên, cô lập Armada khỏi đồng đội.

Trận chiến bắt đầu.

Armada vs Omega.Hai thân ảnh như hai vì sao băng lao thẳng vào nhau. Mỗi cú đấm khiến toàn bộ không gian xung quanh méo mó, các tầng chiều rung chuyển như sóng biển dập vỡ bờ.

Armada tung cú đá chéo, Omega né rồi phản đòn bằng một cú chỏ gối cực mạnh, đấm văng Armada khỏi vùng trọng lực – khiến một hành tinh nhỏ lân cận bị nghiền nát khi thân hình ông va vào.

“Hự…!” Armada ho ra máu,ông bị đánh lộn nhào rồi bị hất văng qua nhiều hành tinh khiến đôi lúc làm ông có thể mất kiên nhẫn. Ông gầm lên:

“Chỉ là sức mạnh vật lý mà đã khiến ta như vậy... Quả nhiên, ngươi là quái vật thực thụ…”

Omega không đáp. Hắn lại lao đến. Tốc độ của họ giờ đã vượt khỏi ranh giới không-thời gian. Mỗi lần đọ chiêu là một lần luật nhân quả bị đảo ngược, làm cho khán giả – dù là cấp thần – cũng không thể nhìn thấy quá khứ, hiện tại hay tương lai ai đang thắng.

Trong khi đó, ở phía Bắc chiến trường, Lin và Alan vẫn đang phải vật lộn với hai kẻ địch kinh hoàng: Hulk và Vector.

Hulk – chất độc hình người, mỗi cú đánh vào hắn chỉ khiến hắn hồi phục. Vector – kẻ có thể vô hiệu hóa mọi đòn đánh nhờ khả năng “hủy quy tắc” và nhìn trước tương lai.

Cả Lin lẫn Alan đều bị đẩy lùi. Mồ hôi và máu hòa vào nhau, chiến giáp rạn nứt.

Chiến trường phía Bắc – Bóng tối vây quanh ánh sáng

Khói đen và bụi vũ trụ mịt mờ phủ kín bầu không gian. Trên chiến tuyến phía Bắc, giữa vô số vụ nổ và giao tranh khốc liệt, Lin và Alan đang phải đối đầu với hai tướng lĩnh kỳ dị và tàn nhẫn của phe Thần Chủ: Đó là Hulk – kẻ dị hình mang năng lực tái tạo vô hạn và dịch độc ăn mòn không gian; và Vector – một kẻ thao túng định luật, vô hiệu hóa mọi đòn tấn công và còn có thể đọc được tương lai gần.

Ngay từ những phút đầu, Lin đã biết có điều gì đó không ổn.

– "Chết tiệt, Gia Tốc Sao Băng không hề có tác dụng!" – Cô hét lên, mồ hôi lạnh rịn ra trên trán khi từng loạt thiên thạch, tưởng như không gì cản nổi, tan biến thành tro bụi khi vừa chạm vào lớp không gian quanh Vector.

Gã Vector đứng đó, lười biếng, ánh mắt trễ nải liếc về phía Lin. Miệng hắn nhếch lên nụ cười dài đến tận mang tai, gợi cảm giác vặn vẹo và phi nhân tính. Đôi mắt sáng trắng như rọi xuyên qua mọi hành động, nhìn thấu cả ý định chiến thuật.

– "Mọi đòn đánh đều có mẫu số chung, Lin à. Và ta... là người bẻ gãy mọi công thức!" – Hắn cười lạnh, giọng nói như vọng lại từ đáy của thời gian.

Trong khi đó, Alan đang quần thảo với Hulk – một khối thịt nhờn màu lục thẫm với cơ thể không ổn định, liên tục thay đổi hình dạng. Gã này như một bể chất lỏng có ý thức, lớp da chảy ròng ròng thứ dịch nhầy đen nhánh, tỏa ra mùi hắc ám. Mỗi lần Alan dùng kiếm năng lượng hoặc đạn plasma, cơ thể Hulk lại phân rã rồi tái tạo nhanh đến mức đáng sợ.

– “Không những hồi phục nhanh mà còn đầu độc xuyên qua cả lớp giáp…” – Alan nghiến răng, nhảy lui tránh một đợt khạc dịch ăn mòn từ Hulk, khiến cả một mảng không gian phía sau anh như bị axit đốt thủng, loang lổ và rạn nứt.

– "Đừng lo, Lin! Tôi có kế hoạch!" – Alan hét lên, mở vội bộ giáp thế hệ 5, chiếc thắt lưng chiến thuật, triệu hồi ra hai khẩu Railgun Galaxy bằng thao tác ảo hóa.

Linh cảm nói với anh rằng một đòn mạnh sẽ không thể hạ gục bọn này, nhưng nếu khéo léo dẫn dụ... Alan thuấn di vòng ra sau, nhắm thẳng vào Hulk và gầm lên:

– "RAILGUN GALAXY – FIRE!!"

Hai tia năng lượng xé rách không gian, phóng thẳng về phía Hulk như hai mũi tên ánh sáng. Đúng như dự đoán, gã hóa lỏng toàn thân, định hấp thụ năng lượng. Nhưng chưa kịp đắc ý, Vector đã xông vào, chen lên trước như muốn thể hiện quyền năng của hắn.

– "Ta mới là tâm điểm ở đây!" – Vector hét lên, mắt hắn lóe sáng. Tia năng lượng bỗng tan biến trong không khí như bị xóa khỏi thực tại.

Lặng im nhờ tờ. Một khoảnh khắc... quá tĩnh. Tất cả đều đứng sững – kể cả bọn chúng. Một cái bẫy vô hình đang khép lại. Bất chợt, Vector trợn mắt:

– “HULK! NÉ RA!”

Nhưng đã quá muộn.

Một tia sáng lạnh như băng xuyên qua lớp dịch nhờn của Hulk. Hắn rú lên, ngã quỵ, dù cơ thể lập tức tái tạo. Nhưng lúc này... không khí đã thay đổi.

– “STARLIGHT PUNCH!!” – Một giọng hét vang dội từ khoảng không.

Lin xuất hiện bất ngờ, cú đấm ánh sáng đấm thẳng vào Vector. Nhưng Vector chỉ cười.

– "Khá lắm. Nhưng vô dụng thôi, ta vô hiệu hóa cả luật lệ vật lý – bao gồm cả cú đấm đó."

Pha chạm đòn lập tức bị triệt tiêu.

Nhưng hắn quên mất đây không phải cú đấm đơn độc.

– “Dung hợp chiến kỹ. GIỜ!!” – Alan gầm lên, xuất hiện song hành.

Thắt lưng của họ đồng bộ. Năng lực được liên kết.

Từ cú đấm bị triệt tiêu, Alan chèn thêm năng lượng từ khẩu Railgun, gia tốc cú đấm thành cú “Starlight Implosion” – năng lượng bị nén chặt bên trong rồi giải phóng đột ngột theo kiểu "kích nổ hư không". Một cú đánh không tuân theo logic, mà dựa vào rối loạn thực tại trong tích tắc. Vector không thể đọc ra – vì không có tương lai để mà nhìn.

Hắn bị đánh bật, văng xa hàng trăm mét, va vào mép một thiên thạch, thân thể nứt rạn.

– "Lũ khốn... không tuân theo trật tự thì sẽ bị hủy diệt!"

Vector rút cung, bắn ra một mũi tên đen như hư vô – Mũi Tên Đoạt Mệnh. Nó không có hình dạng cụ thể, chỉ như một thứ khái niệm về cái chết, bay lơ lửng về phía họ.

Nhưng...

Cạch.

Nó dừng lại giữa không trung, rồi bốc hơi như chưa từng tồn tại.

– “Ngươi không nhận ra sao, Vector...” – Lin tiến lên, ánh mắt lạnh lùng. “...Ngươi đang ở trong khẩu súng của Alan rồi.”

Vector chững lại. Mọi cảm giác trở nên nặng nề. Không gian vặn vẹo quanh hắn. Một vòng sáng ma trận bao quanh – từng cửa cổng nhỏ phát sáng với năng lượng định vị.

– “Khi ngươi bị đánh bật đi… bọn ta đã gài ma trận ‘Portal Jail’. Ngẫu nhiên, hỗn loạn. Ngươi không thể đoán được.”

– “Không gian trong khẩu súng không chỉ là nơi giam cầm.” – Alan nói tiếp, trái cầu trong tay anh bắt đầu phát sáng – “Nó là một thực tại cô lập, ngươi chỉ có thể nhìn ra ngoài... như đang xem truyền hình vậy.”

Vector rú lên, lao tới, nhưng lúc này, không gian bóp chặt hắn như một chiếc hộp.

– “Đủ rồi. Kết thúc.” – Alan gõ nhẹ lên trái cầu.

Vụt! Cả Vector và Hulk, vốn đang gắng gượng phục hồi, lập tức bị hút vào trái cầu.

Không chết. Nhưng bị khóa chặt.

– “Không còn nhiều thời gian. Chúng ta phải quay lại giải cứu Shino.” – Lin nhìn Alan, cả hai cùng thở dốc.

– “Cả Long cũng đang bị kẹt... ta phải phá bẫy thời gian trước khi Omega kết liễu họ.” – Alan siết chặt trái cầu trong tay, ánh mắt kiên định.

Chiến trường phía Bắc – tạm thời yên ắng. Nhưng đó chỉ là trước cơn bão lớn kế tiếp.