Hôm nay là ngày Đinh Lặc Lặc đi tế quỷ.
Cậu ngồi bệt trong phòng giam, mắt nhìn trần nhà, miệng lảm nhảm như niệm kinh:
"Tôi không chết được đâu. Mấy người đừng mơ thấy thêm một cái xác."
Tóc Đỏ đứng bám song sắt, khoanh tay như đang xem trò vui.
"Cố lên. Đừng làm mất mặt đám còn sống. Ít nhất đừng để tôi phải thu xác."
Khích lệ kiểu quỷ gì đấy?
Đinh Lặc Lặc nhăn mặt, trong đầu vội vàng hỏi hệ thống:
"Hệ thống, có thông tin gì về tên Quỷ Vương không? Gợi ý thôi cũng được..."
Nhưng hệ thống hiện lên dòng chữ lạnh te như mặt chủ nợ:
[Từ chối truy cập thông tin cấp cao. Vui lòng hoàn thành nhiệm vụ để mở khoá.]
Ngay sau đó là hai bảng nhiệm vụ sáng choang:
Nhiệm vụ 1: Tiêu diệt 5000 quái vật
Tiến độ: 1/5000
Nhiệm vụ 2: Truy tìm Boss (Chưa hoàn thành)
Nhiệm vụ 3: ??? (Chưa hiển thị)
Lặc Lặc nhíu mày: "Cái gì mà nhiệm vụ 3 vẫn chưa hiển thị? Làm như phim kinh dị cấp ba vậy..."
Hệ thống trả lời đúng một câu lửng lơ:
[Chỉ khi hoàn thành hai nhiệm vụ đầu, nhiệm vụ thứ ba mới được mở khoá.]
Cùng lúc đó, hai thông báo nhỏ hiện lên kèm tiếng “ting ting” đáng ghét:
Cảnh báo: Kí chủ không được tiết lộ thông tin hệ thống.
Số lượng linh thạch hiện tại đang ở mức cực thấp.
"Thế tôi kiếm linh thạch ở đâu ra?" Lặc Lặc hỏi như gào lên trong đầu.
Hệ thống ném thẳng vài lựa chọn:
[Cách kiếm linh thạch: Đánh quái, trao đổi đồ, xin người khác (không ai cho đâu), có quyền lực.]
"Cảm ơn vì đã nhắc tôi nghèo," Lặc Lặc bất lực cười héo.
Ngay lúc đó, cạch! — cánh cửa phòng giam bị mở ra thô bạo.
Vài tên vệ sĩ mặt lạnh như cục đá bước vào, không nói không rằng túm lấy cậu như túm bao rác rồi kéo đi.
"Ê ê ê! Đi đâu đấy? Tôi còn chưa đánh răng!!!"
Bọn họ đẩy cậu vào một căn phòng sáng choang như bệnh viện tư, một gã vệ sĩ dúi vào tay cậu bộ đồ rộng thùng thình:
"Mặc vào. Tắm cho sạch rồi đi tế quỷ."
Lặc Lặc nhìn bộ đồ, méo miệng:
"Gì đây? đồ bệnh nhân tâm thần à?"
Nhưng vẫn ôm đống đồ, lủi thủi đi về phía khu tắm.
Tới nơi, cậu chết lặng khi thấy hai lối đi:
Tắm công cộng — Miễn phí
Tắm riêng — 780 linh thạch
Lặc Lặc dòm chỗ tắm công cộng mà rùng mình. Một bồn lớn như hồ bơi, đủ kiểu người, từ lông lá tua tủa tới da trơn bóng nhẫy, đang… thoải mái như ở nhà.
"Thôi xong. Tắm chung mà như hành xác."
Cậu toan bỏ chạy thì...
Cạch.
Một người mở cửa bước vào.
Triệu Tẫn Tâm.
Anh đứng đó, ánh mắt lạnh lùng quét một vòng từ trên xuống dưới, dừng lại ở bộ đồ bệnh nhân trên tay Lặc Lặc.
Lặc Lặc khinh bỉ liếc xéo:
"Nhìn gì? Chưa thấy trai đẹp ôm quần áo bao giờ à?"
Triệu Tẫn Tâm hờ hững:
"Không đi tắm thì sẽ có người tới tắm giùm đấy. Lúc đó đừng hét."
"Ông đây còn lâu mới để người khác tắm hộ!" Cậu đứng bật dậy.
Triệu Tẫn Tâm chẳng buồn đáp, quay người đi thẳng vào... khu tắm VIP.
780 linh thạch. Cái giá như đấm vào mặt người nghèo.
"Tôi mượn tạm ít linh thạch được không?" Lặc Lặc thì thầm với hệ thống.
...Không hồi âm.
Cậu đành chạy theo Triệu Tẫn Tâm, nhưng anh biến đâu mất. Chỉ còn anh thu linh thạch hỏi:
"Muốn vào? 780 linh thạch nhé."
"Anh thấy người vừa đi vào không? Cao cao, mặt như tượng tạc ý."
"Không thấy ai cả."
Lặc Lặc nhăn nhó, đang định quay đi thì...
"Không có linh thạch à?" Giọng quen thuộc vang lên sau lưng.
Cậu quay phắt lại. Triệu Tẫn Tâm đứng đó, bộ đồ chỉnh tề như chưa từng cởi.
"Không có thì nói. Tôi trả cho."
Rồi anh quét mã, thanh toán luôn... hộ cậu.
"Trả tôi sau."
Đinh Lặc Lặc sửng sốt, muốn mắng một câu nhưng thôi, đi tắm đã. Ưu tiên sống sót.
Phòng tắm VIP đúng là đỉnh của chóp. Nhưng...
"Nút nào tắm, nút nào xông hơi, nút nào sấy tóc?"
Cậu bấm loạn xạ như bấm máy bay.
Đèn nhấp nháy. Nước văng tung tóe. Máy sấy khởi động giữa chừng.
Và... cửa tự động mở toang.
"SHIT!"
Cậu luống cuống chẳng biết đóng sao, thì một thân người đi ngang —
Triệu Tẫn Tâm, chỉ quấn mỗi cái khăn tắm, nước còn đang nhỏ tí tách xuống cơ bụng rắn chắc như điêu khắc.
"Để tôi."
Anh đi tới, tay chỉ từng nút:
"Đây là xả nước. Đây là đóng cửa. Đây là giữ nhiệt."
Khoảng cách giữa hai người chỉ vài phân. Cơ bụng của anh gần như áp lên lưng cậu.
Lặc Lặc như bị đứng hình. Rồi vùng ra, mặt đỏ bừng, hét:
"Biết rồi! Cút!"
Rầm! — cửa đóng lại. Cậu thở hồng hộc như vừa chạy marathon.
Bên ngoài, Triệu Tẫn Tâm đứng tựa vào tường, ánh mắt lạnh tanh nhưng khóe miệng nhếch lên một tí.
Chuyến tế quỷ hôm nay… thú vị rồi đây.