---
Một quán cà phê vắng vẻ – 3:05 AM
Khói thuốc mờ ảo quanh bàn nhỏ nơi Nara ngồi, ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn bàn phản chiếu gương mặt lạnh lùng của cô. Mắt cô không rời chiếc đồng hồ đeo tay, mỗi giây trôi qua như một nhịp đập khẽ trong không gian tĩnh lặng.
Cửa quán cà phê mở, một bóng người bước vào. Là Han.
Han:
"Chúng ta không có nhiều thời gian. Mọi chuyện sắp đi vào quỹ đạo mà chúng ta không thể kiểm soát được nữa."
Nara không nói gì, chỉ gật đầu nhẹ, giữ vẻ mặt bình thản.
Nara:
"Tôi đã nhận được thông tin từ A1, A2 và A3. Kế hoạch phản công của họ đang dần rõ ràng. Lần này, chúng ta cần phải nhanh chóng hành động."
Han (nghiêm túc):
"Marila không phải là người dễ đối phó. Tuy nhiên, việc họ phát hiện ra Masuki là dấu hiệu cho thấy chúng ta đã làm đúng. Còn kế hoạch của chúng ta… có vẻ như cũng không còn kín đáo nữa."
Cả hai im lặng trong giây lát. Sau đó, Nara lên tiếng, đôi mắt sắc như dao:
Nara:
"Chúng ta không thể để đối phương chiếm ưu thế. Nếu tiếp tục chần chừ, chúng ta sẽ không còn gì. Cô ấy – Marila – không chỉ đang tìm kiếm chúng ta, mà còn đang lên kế hoạch để loại bỏ những ai có thể cản trở cô ấy. Tôi nghĩ đã đến lúc chúng ta phải đưa mọi thứ vào kết thúc."
Han:
"Vậy là quyết định rồi. Chúng ta sẽ hành động sớm hơn dự định. Lúc này, tôi đã cử người làm việc trong bóng tối, giúp ta giám sát mọi bước đi của đối phương. Nhưng không ai biết chính xác nơi chúng ta sẽ đi tiếp."
Hắn đứng dậy, ném tiền lên bàn rồi quay lưng, bước ra ngoài. Nara đứng dậy theo, đi sau hắn mà không nói một lời.
Nara (với giọng trầm):
"Giữa lúc này, chẳng còn lý do gì để dừng lại."
Cả hai bước ra khỏi quán cà phê, hòa vào đám đông ngoài phố, biến mất trong bóng tối. Một kế hoạch mới sắp được triển khai.
---