---
Tiếng loa trong sân bay vang vọng:
“Chuyến bay số 7 đến Roma, Ý – hành khách vui lòng lên máy bay.”
Cả nhóm bước qua cổng kiểm tra, tiến vào khoang hạng thương gia. Deahan đi trước, theo sau là Rinno, Kawashina, Saku. Ngồi chờ sẵn trong khoang là Nara và Han — hai người phụ nữ với ánh mắt sắc lạnh nhưng kín đáo.
Nara (ngẩng đầu nhìn Deahan, giọng đều đều):
– Anh đến trễ hai phút. Không phải tác phong thường thấy.
Han (nhếch môi):
– Hoặc là anh đã có chút cảm xúc sau lần ghé thăm nấm mộ đó.
Deahan (ngồi xuống, lạnh lùng):
– Trễ không quan trọng. Quan trọng là mọi người còn sống.
Rinno (ngồi kế bên Han, nhíu mày):
– Nhiệm vụ ở Ý lần này có tin gì mới?
Han (gõ nhẹ vào máy tính bảng):
– Có. Một chi nhánh cũ của Bacosa từng đặt tại Naples vẫn còn hoạt động ngầm. Họ đang mua lại vũ khí qua trung gian Thổ Nhĩ Kỳ.
Kawashina (kéo kính râm xuống):
– Ý à... Hy vọng pizza ngon như lời đồn.
Saku (liếc mắt):
– Mày đi ăn hay đi làm?
Deahan (ngắt lời, giọng nghiêm):
– Tập trung. Chuyến đi này không đơn thuần là điều tra. Chúng ta cần xoá sạch mọi dấu vết còn sót lại của Bacos… trước khi chúng quay về tìm mình.
Máy bay từ từ lăn bánh trên đường băng. Bên ngoài cửa sổ, bầu trời xanh thẳm mở ra trước mắt.
Nara (ngồi gần cửa sổ, lẩm bẩm):
– Đôi khi em tự hỏi... sau cùng chúng ta sẽ hạ cánh ở đâu?
Deahan (khẽ nhắm mắt):
– Ở nơi không còn máu và bóng tối... nếu nơi đó tồn tại.
---